
Dạy con về tiền bạc

Giúp trẻ tiếp cận với vấn đề vật chất thật không đơn giản, bởi chỉ một chút
lệch lạc về nhận thức cũng có thể khiến trẻ gây ra những hành động sai lầm.
Trước khi biết làm phép cộng, trừ, nhân, chia, trẻ đã biết thế nào là tiền. Một
đứa bé 4 tuổi đã có thể hiểu được phần nào lý do cha mẹ đi làm mỗi ngày.
Không nên nghĩ cho con tiếp xúc với tiền sớm thì chúng sẽ hư. Ngược lại,
hãy nghĩ những đồng tiền này sẽ giúp con phát huy được tinh thần trách
nhiệm và ý thức tiêu tiền của mình.
Giúp trẻ nhận thức giá trị đồng tiền
Chỉ cần thưởng cho trẻ một khoản tiền nho nhỏ khi trẻ được điểm cao hoặc
đạt thành tích gì đấy, trẻ sẽ có cơ hội nhận thức được giá trị của đồng tiền và
biết quý trọng hơn. Khi trẻ lớn hơn một chút, cha mẹ đừng vì sợ con tiêu tiền
bừa bãi mà hạn chế không cho con tiếp xúc với tiền. Dạy trẻ nhận thức về
giá trị đồng tiền, ngân hàng, thẻ tín dụng... sẽ giúp trẻ tự tin hơn, hiểu biết
hơn khi trưởng thành.

Tuy nhiên cũng nên thận trọng quan sát con sử dụng đồng tiền như thế nào
cho hợp lý, tránh trường hợp cho con thật nhiều tiền để chúng đua đòi.
Nhiều bậc phụ huynh than vãn ngày nay trẻ con đòi hỏi nhiều quá. Chúng
không biết quý trọng đồng tiền mà cha mẹ vất vả làm ra. Hãy nói cho con
bạn về hoàn cảnh một số người rất khó khăn mới kiếm được cơm ăn áo mặc.
Cho tiền tiêu vặt
Hãy cho con một khoản tiền tiêu vặt, đó cũng là cách tập cho con chi tiêu.
Thường xuyên theo dõi chi tiêu của con để hướng dẫn, giúp con chọn ra
cách chi tiêu nào có lợi nhất.

Khi con còn nhỏ, bạn cho con bao nhiêu tiền tiêu vặt, con cũng không quan
tâm lắm, nhưng khi con lên cấp 2 thì bắt đầu có so sánh hơn thua với bạn bè.
Từ đó, trẻ dễ nảy sinh tâm lý đua đòi. Cần lưu ý, cho con tiền tiêu vặt không
đồng nghĩa với việc để mặc trẻ muốn làm gì thì làm mà phải quản lý hoặc
hướng dẫn trẻ chi tiêu hữu ích.
Nuôi heo tiết kiệm
Đây là một thói quen tốt mà bố mẹ nên khuyến khích trẻ. Nên giúp con bạn
đặt mục tiêu cho tiền tiết kiệm. Ví dụ khi con muốn có một chiếc xe đạp hay
một cái máy tính… thay vì đồng ý ngay, bạn có thể gợi ý con tiết kiệm tiền
để mua. Khi nhận được thành quả từ nỗ lực của mình, trẻ sẽ rất tự hào và giữ
gìn cẩn thận.
Trong trường hợp trẻ muốn mua một món đồ có giá trị bằng số tiền trẻ vừa
có được, thay vì cho phép trẻ sử dụng toàn bộ số tiền đó để mua ngay, tại
sao bạn không khuyên trẻ nên chia tiền đó ra hai phần, một phần dành tiết
kiệm, còn phần kia tích lũy dần để mua món đồ mà trẻ ao ước. Đây là dịp tốt
để dạy trẻ biết kiềm chế sự ham muốn. Nếu phải chờ một thời gian sau mới
mua được vật chúng ao ước, trẻ sẽ biết trân trọng hơn giá trị của món đồ đó.
Trẻ cần được dạy bảo rằng mọi đòi hỏi của bản thân không phải lúc nào
cũng được đáp ứng.
Tiền không thể thay thế cho sức khỏe của bạn, không thể làm bạn hài lòng
với công việc hay thoải mái với mọi người. Hãy dạy cho trẻ rằng có nhiều
thứ còn quý giá hơn tiền, và giá trị của con người còn dựa vào nhiều tiêu
chuẩn khác chứ không chỉ ở sự giàu có.

Chị Hồng Thắm, làm nghề uốn tóc ở Q.Gò Vấp, TP.HCM:
Cháu đi học mình đều cho 2.000 đồng để ăn quà vặt. Ngoài ra, còn “treo”
giải mỗi khi bé đạt điểm 10, sẽ được thưởng 5.000 đồng, số tiền này phải bỏ
vào heo đất để dành mua áo quần, giày dép... Có lần con bé nói 2.000 đồng
là quá ít, bởi hầu hết bạn nào cũng được bố mẹ cho từ 5.000 đồng trở lên,
thậm chí có bạn còn được cho hẳn 50.000 đồng. Lúc đó, mình ôm con vào
lòng thỏ thẻ: “Con biết không? Mỗi ngày mẹ phải vất vả từ sáng đến chiều
mới đủ tiền mua thức ăn cho các con. Con đừng phân bì hơn thua với người
khác. Con nhìn các bạn ở xóm trên mà xem, nhiều bạn còn không được đi
học, ăn uống thi thoảng mới được bữa thịt, cá thì làm gì có tiền ăn vặt…”.
Nghe xong, từ đó trở đi, con bé chẳng còn nhắc đến chuyện mẹ cho tiền ít
nhiều nữa, thậm chí có hôm con bé đi học về, thấy vẫn còn nguyên tờ 2.000
đồng.
Anh Phúc Tâm, kế toán một công ty tại Q.Tân Bình, TP.HCM:
Nhiều lúc không muốn cho con tiền, vì sợ con mua mấy thứ linh tinh ăn vào
chỉ thêm đau bụng, nhưng không cho thì cầm lòng không đặng bởi lần nào
mình giả đò quên thì cu cậu cứ đứng thần ra chẳng chịu bước vào trường,
ánh mắt thì như “nhắc nhở” hình như bố quên một điều gì đó vô cùng quan
trọng. Thế là đành móc bóp dúi vào tay con vài đồng.

