
Nhiều bộ, ngành, các tập đoàn, tổng công ty, doanh nghiệp trong hay ngoài
nhà nước do thiếu kinh nghiệm, nguồn lực (con người), thiếu mối quan hệ với
báo chí... đã thông qua các công ty PR để thực hiện việc tuyên truyền về các
hoạt động, thành tích, các sản phẩm, dịch vụ...của mình, hướng thông tin, dư
luận theo ý muốn.
Khá nhiều tập đoàn, doanh nghiệp đã thành lập phòng, ban thông tin-truyền
thông, tuyển dụng những người chuyên làm công tác truyền thông mà cánh
phóng viên nay đã quen gọi những người làm trong các phòng, ban này là
nhân viên PR. Nhiều nhân viên, cán bộ PR đó thậm chí còn được trả lương,
có chế độ đãi ngộ cao hơn hẳn các cán bộ, nhân viên ở các bộ phận đó, chỉ đề
thực hiện một công việc: làm sao cho ít các bài báo, ít nhà báo viết những bài
báo có nội dung phê phán, chê nhiều hơn khen...mà lãnh đạo các tập đoàn,
doanh nghiệp đó không thích và có nhiều hơn các tin, bài tuyên truyền tốt cho
kết quả hoạt động, sản xuất kinh doanh của ngành, đơn vị mình. Còn nếu
nhân viên PR không làm được điều đó, họ rất nhanh chóng bị sa thải.
Có tập đoàn, trong năm 2009 đã liên tục sa thải nhân viên làm PR vì cho rằng
những nhân viên này không làm được điều mình muốn: cải thiện quan hệ với
báo chí.
Có doanh nghiệp lớn vốn chịu nhiều điều tiếng đã có lúc, theo đề xuất của bộ
phận PR, chịu chi tới mức sẵn sàng hỗ trợ hàng tỷ đồng cho một vài báo hay
công kích mình gọi là "hỗ trợ công tác tuyên truyền" chỉ với một ý: tôi tài trợ
khoản đó để bên ông viết về những việc bên tôi làm tốt. Còn việc dở, ông viết
bài "đánh" tôi cũng được nhưng trong những bài viết ấy, hãy để tôi có tiếng
nói phản biện lại những ý phê phán (có thể sai) với cơ quan tôi. Như vậy, thật
khó mà từ chối.