Đến với “vương quốc Đá”

Huyện Tuy Phong, tỉnh Bình Thuận có một hòn đảo nhỏ còn hoang sơ, dân địa phương gọi là cù

lao Câu, còn du khách đặt tên đảo là “vương quốc đá”. Đảo cách bờ gần nhất ở xã Phước Thể

khoảng 10km, cách TP Phan Thiết chừng 110km về phía bắc.

Lên tàu tại làng chài xã Phước Thể, sau khoảng 45 phút ngắm cảnh biển trời mênh mông du

khách sẽ đặt chân lên cù lao Câu, nơi hoàn toàn không có resort, spa cao cấp và những nhà hàng

sang trọng mà chỉ có sự mộc mạc, hiếu khách của người dân đảo cùng nắng, gió, đá và những

bãi biển tuyệt đẹp. Hầu hết du khách tìm đến cù lao Câu đều yêu thích thiên nhiên hoang dã nên

họ chẳng ngại phải ngủ qua đêm tại nhà dân hoặc dựng lều ngoài biển hay tá túc tại đồn biên

phòng (các anh bộ đội biên phòng vui tính sẵn sàng bố trí chỗ nghỉ ngơi cho bạn tại khu nhà tập

thể). Bạn có tin không: trên cù lao Câu ngoài đồn biên phòng chỉ có hai hộ dân, đã thế vào mùa

mưa bão những cư dân ít ỏi này cũng vào đất liền, qua mùa mưa bão mới ra đảo sinh sống. Chỉ

vào ngày rằm tháng 4 âm lịch hằng năm, tàu thuyền của ngư dân lại nhộn nhịp đổ về, tập trung

tại miếu thờ cá ông trên đảo để tế lễ cầu mưa thuận gió hòa, được mùa tôm cá bội thu.

Trước khi đặt chân lên đảo, tàu sẽ đưa du khách chạy quanh đảo ngắm những vườn đá trắng dọc

quanh bãi biển. Muôn vàn những khối đá lớn nhỏ với vô số hình thù lạ mắt ở khắp đảo khiến

người ta liên tưởng đã có bàn tay của bà mẹ thiên nhiên rải một trận mưa đá sỏi khổng lồ xuống

ban tặng cho nơi này. Đó là lý do vì sao những du khách đầu tiên đến với cù lao Câu đã đặt

“nickname” cho hòn đảo nhỏ này là “vương quốc đá”. Trước khi lao mình xuống biển, bạn cần

chuẩn bị ống thở và kính lặn để ngắm san hô và các loài cá đầy màu sắc bơi lội tung tăng ở các

rạn san hô trước mắt mình.

Bơi lặn, đi dạo trên đảo cho đến khi chiều xuống cũng là lúc du khách ngồi lại bên nhau thưởng

thức hải sản tươi sống: cá sọc dưa, sò điệp, mực nang, cá bống mú… Đặc biệt, du khách có thể

được nếm hai món ngon là tôm đỏ và cá chình kho tộ. Tôm đỏ nhìn giống tôm hùm nhưng nhỏ

hơn, vỏ màu đỏ sậm, râu dài, nướng mọi chấm muối tiêu chanh thật tuyệt hảo. Còn cá chình

nhiều xương nhưng vị rất ngọt, kho với nước mắm đường nêm nhiều tiêu, ớt xanh, ăn với cơm

nguội (thật ra đây là cơm mới nấu nhưng do trên đảo bốn bề lộng gió ngày đêm nên cơm vừa

đơm ra chén đã nguội), ôi thôi… “bá chấy”!

Sau bữa tối cũng là lúc du khách ngồi bên ánh lửa bập bùng lắng nghe tiếng sóng biển và giao

lưu với các chiến sĩ đồn biên phòng. Càng về khuya trời càng lạnh, lửa gần tàn không đủ ấm để

mọi người xích lại gần nhau hơn. Lời ca tiếng hát quyện với tiếng đàn guitar réo rắt khiến thời

gian như dừng lại…

Đón chào bình minh trên đảo là một trải nghiệm khó quên, nhất là với những du khách muốn có

những bức ảnh đẹp của hừng đông trên biển. Dù muốn níu kéo thời gian để tận hưởng những

thời khắc tuyệt vời trên đảo nhưng cũng đến lúc chia tay vì buổi sáng là thời điểm thích hợp nhất

để rời đảo khi biển lặng và hiền hòa. Chia tay cù lao Câu với lời ước hẹn sẽ trở lại, tìm sự bình

yên tâm hồn ở “vương quốc đá”.