
TẠP CHÍ KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ, ĐẠI HỌC ĐÀ NẴNG - SỐ 4(39).2010
104
ĐỘ CỐ KẾT CỦA ĐẤT YẾU TRONG TRƯỜNG HỢP CHIỀU SÂU CẮM
BẤC THẤM NHỎ HƠN VÙNG GÂY LÚN
CONSOLIDATION DE SOLS COMPRESSIBLES DANS LE CAS OU LA
PROFONDEUR DU SYSTEME DE DRAINAGE VERTICAL ARTIFICIEL EST
PLUS COURTE QUE LA ZONE DE TASSEMENT
Hong Hai NGUYEN, Cao Tho PHAN
Ecole Polytechnique – Université de Danang, Vietnam
RESUME
La technologie de traitement des fondations en sols compressibles à l'aide de systèmes
de drainage vertical artificiels (drains à âme plastique - Géodrain) a été appliquée à de
nombreux projets de construction dans le monde et au Vietnam. Selon «Norme d’examen et de
conception du remblai des routes sur le sol compressible, 22 TCN 262-2000», la méthode de
calcul de consolidation ne s’applique que dans la zone traitée par les drainages verticaux
artificiels. En réalité, le rayon de tassement au sein de la fondation en sol compressible soumise
par la charge du haut remblai est très grand, la profondeur de traitement par le système de
drainage vertical artificiel n’est pas toujours parvenir. Le dégré de consolidation radiale (Uh) qui
est calculé sous l'effet de souillure dépend une groupe de coefficients concernants la géométrie
du système de drain vertical et l’effet de souillure (µ). Dans lesquels, le coefficient de résistance
(Fr) est influencé par la longue du systèmes de drainage vertical (L). Si on ne tient pas compte
de la longueur du drainage vertical artificiel par rapport au rayon de tassement, la consolidation
radiale qui calcule en considérant la théorie de Hansbo sera diminuée lorsque la longueur du
système de drainage vertical artificiel augmente. Cela se traduit par un résultat irraisonnable.
Cet article présente la méthode de calcul de la consolidation des fondations en sol
compressible soumises à la charge des remblais ayant une grande hauteur lorsque la
profondeur traitée par le système de drainage vertical artificiel est plus courte que celle de zone
de tassement dans la fondation.
Công nghệ xử lý nền đường trên đất yếu bằng hệ thống thoát nước thẳng đứng chế tạo
sẵn (bấc thấm, hoặc các thiết bị thoát nước có lõi plastique – Géodrain) đã và đang được áp
dụng rộng rãi cho các công trình trên thế giới cũng như tại Việt nam. Theo « Qui trình khảo sát
và thiết kế nền đường ô tô đắp trên đất yếu, 22 TCN 262-2000 », phương pháp tính toán xác
định độ cố kết chỉ áp dụng trong phạm vi nền móng có bố trí hệ thống thoát nước thẳng đứng.
Thực tế, dưới tác dụng của tải trọng nền đắp có chiều cao đắp lớn, phạm vi vùng gây lún trong
nền đất yếu thường rất lớn, việc xử lý cố kết bằng hệ thống thoát nước thẳng đứng chế tạo sẵn
không phải luôn luôn đạt đến chiều sâu này. Dưới ảnh hưởng của hiệu ứng xáo trộn khi thi
công bấc thấm, độ cố kết hướng tâm (Uh) phụ thuộc vào nhóm các hệ số liên quan đến hình
dạng và các nhân tố ảnh hưởng của vùng xáo trộn (µ). Trong số các hệ số ảnh hưởng này, hệ
số sức cản (Fr) chịu ảnh hưởng bởi chiều sâu xử lý của hệ thống thoát nước thẳng đứng (L).
Nếu việc tính toán không xét đến ảnh hưởng của chiều sâu cắm bấc đối với phạm vi vùng gây
lún, độ cố kết hướng tâm đạt được theo lý thuyết Hansbo sẽ càng giảm khi chiều sâu xử lý
càng tăng. Điều này sẽ dẫn đến một kết quả hoàn toàn vô lý. Bài báo giới thiệu kết quả nghiên
cứu về phương pháp tính toán độ cố kết của nền móng bằng đất yếu dưới tác dụng của tải
trọng đắp cao khi chiều sâu xử lý bấc thấm nhỏ hơn chiều sâu của vùng lún.
Mots-clés : Sols compressibles, drainage vertical artificiel, consolidation.