
Đừng chụp mũ những ý kiến khác biệt!
- Dự thảo Cương lĩnh bổ sung, sửa đổi đang được đưa ra lấy ý kiến rộng rãi
hoàn toàn không phải là một nghị quyết...
LTS: Cho rằng cán bộ, đảng viên phát biểu ý kiến công khai xây dựng các văn
kiện dự thảo là làm đúng quyền hạn và trách nhiệm quy định, nên được khuyến
khích, bạn đọc Quốc Anh (Hà Nội) chia sẻ suy nghĩ sau khi đọc bài viết của
nguyên Phó Viện trưởng Viện Chủ nghĩa xã hội khoa học Nguyễn Đức Bách.
Trong không khí tranh luận cởi mở và trên tinh thần tôn trọng tính đa chiều của
thông tin, VietNamNet giới thiệu ý kiến của bạn đọc Quốc Anh.
Mời bạn đọc tiếp tục đóng góp cho dự thảo các văn kiện trình Đại hội Đảng XI.
Được biết Đảng có chủ trương đưa ra nhân dân thảo luận các văn kiện dự thảo
chuẩn bị trình Đại hội XI, nhiều người mừng mà cũng có chút băn khoăn, sợ dư
luận thờ ơ, không tham gia, hoặc tham gia chiếu lệ, hình thức.
Nhưng thực tế đã bác bỏ điều băn khoăn này.
Đọc một số ý kiến được đăng tải trên các phương tiện thông tin đại chúng, có thể
thấy được phần nào nhiệt tâm của đông đảo các tầng lớp nhân dân, cán bộ, đảng
viên đối với những vấn đề chung của đất nước. Càng mừng thêm vì những biểu
hiện nới rộng dân chủ đã tạo điều kiện cho các quan điểm khác nhau được đưa ra
để cùng trao đổi thảo luận.
Việc thảo luận chắc chắn sẽ hiệu quả hơn, nếu mọi người tham gia đều có tinh
thần thực sự cầu thị, tôn trọng những ý kiến khác mình, lấy lý lẽ, lấy thực tiễn để
thuyết phục nhau.

VietNamNet đã cố gắng tạo ra một diễn đàn như vậy, hạn chế các biểu hiện chụp
mũ, quy kết vội vàng, những lời lẽ đả kích, mạt sát cá nhân. Nếu không làm như
vậy, các cuộc thảo luận rất dễ trở thành tranh cãi tản mạn, xa rời chủ đề và mục
tiêu đề ra.
Đọc bài “ Nguyên phó viện trưởng phải giải đáp “ai chung chung, ai lệch lạc” của
ông Nguyễn Đức Bách, người đọc có thể chia sẻ tâm trạng bức xúc của người viết
trước thực trạng của tình hình hiện nay và cả trước những ý kiến phản đối, phê
phán quan điểm của ông.
Nhưng thật khó chấp nhận ý kiến của tác giả: “Đặc biệt, tôi rất mừng vì ý những ý
kiến ủng hộ, dù rất “thiểu số” và tôi biết vì sao hiện nay đó là thiểu số. Vì: Một
mặt, do Đảng, nhà nước ta còn những sai lầm ở nhiều lĩnh vực, gây bức xúc, sụt
giảm niềm tin (có khi át những thành quả)”.
Phải chăng, nói như vậy là ông cho rằng, dù ai có nói gì thì nói, chân lý chắc chắn
thuộc về ông. Các ý kiến không tán thành ông - bất chấp nhiều ít, lý lẽ gì, căn cứ
thực tiễn ra sao không có ý nghĩa, không cần tranh luận, vì đó chỉ phản ảnh tâm
trạng bức xúc của một số người do sai lầm của Đảng và nhà nước, đem nỗi bức
xúc đó trút oan lên ông và những luận điểm của ông.
Nếu bình tĩnh hơn, ông có thể dễ nhận thấy sự thật không phải như vậy. Ý kiến
ông có thể đúng, có thể sai, người đọc có thể có ý kiến tán thành, phản đối hoặc
thậm chí im lặng không bàn; nhưng điều khiến người ta công phẫn có lẽ chủ yếu
tại thái độ “học phiệt”, tự xem mình là người nói tiếng nói của Đảng, các ý kiến
khác mình là trái tiếng nói của Đảng, từ đó chụp cho những người nói như vậy là
lệch lạc, là vi phạm nguyên tắc Đảng.
Là người đã từng làm công tác nghiên cứu, chắc ông không lạ gì, đã có những lúc,
ở nước này nước khác, người cầm đầu quy chụp cho những ai có ý kiến khác mình
đủ các thứ tội, nào là “phản cách mạng”, nào là “ kẻ thù của nhân dân”, “chống

đảng”, “phần tử phái hữu”... Và đã có không ít những cấp dưới dựng nên những
thứ lý luận phụ họa cho họ. Được nghe đôi điều ông tâm sự, tôi tin rằng ông không
thuộc những người như vậy. Thêm nữa, thời đại đã thay đổi, không dễ gì làm theo
“bổn cũ”. Nhưng người ta vẫn có lý do để công phẫn với sự quy chụp như vậy.
Bài viết nhỏ này không tranh luận những ý kiến của ông Bách, nhưng muốn làm rõ
một điểm, đó là việc ông Bách viện dẫn Điều lệ Đảng để kết luận rằng đảng viên,
cán bộ nêu ý kiến khác trên các diễn đàn công khai là vi phạm nguyên tắc Đảng.
Đây là điều cần làm rõ đúng sai, tránh gây mập mờ, làm nhụt tinh thần cán bộ,
đảng viên tham gia ý kiến xây dựng các dự thảo văn kiện.
Điều lệ Đảng được Đại hội X thông qua có các nội dung xung quanh vấn đề này
như sau (trích nguyên văn):
Điều 3. Đảng viên có quyền: 1- Được thông tin và thảo luận các vấn đề về Cương
lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng…
Điều 9… điểm 5: “Nghị quyết của các cơ quan lãnh đạo của Đảng chỉ có giá trị thi
hành khi có hơn một nửa số thành viên trong cơ quan đó tán thành. Trước khi biểu
quyết, mỗi thành viên được phát biểu ý kiến của mình. Đảng viên có ý kiến thuộc
về thiểu số được quyền bảo lưu và báo cáo lên cấp ủy cấp trên cho đến Đại hội đại
biểu toàn quốc, song phải chấp hành nghiêm chỉnh nghị quyết, không được truyền
bá ý kiến trái với nghị quyết của Đảng…”.
Điều cần nói rõ là dự thảo Cương lĩnh bổ sung, sửa đổi chỉ là một bản dự thảo để
đưa ra lấy ý kiến rộng rãi, hoàn toàn không phải là một nghị quyết, không có tính
chất “bắt buộc chấp hành, không cho phép truyền bá ý kiến trái” với bất cứ nội
dung nào của nó. Mặc nhiên xem dự thảo là nghị quyết, nếu không gọi là đánh tráo
vấn đề thì không biết có thể gọi là cái gì khác.

Cương lĩnh 1991 đã là một nghị quyết. Nghị quyết 10/NQ-TW ngày 02-02-1999
của Ban Chấp hành Trung ương Khóa VIII có nêu yêu cầu kiên định một số quan
điểm của Cương lĩnh 1991, thì dù thông hay không, đảng viên phải chấp hành.
Nhưng một khi Cương lĩnh đang là đối tượng bổ sung, sửa đổi thì phải thừa nhận
quyền chính đáng của đảng viên đưa ra những ý kiến thảo luận khác với Cương
lĩnh đó. Nếu không thế thì không có cách nào sửa đổi, bổ sung Cương lĩnh. Thậm
chí, có thể quy kết cả những người dự thảo và chủ trương đưa dự thảo ra thảo luận
rộng rãi là đã “truyền bá ý kiến trái nghị quyết của Đảng” (vì nhất định trong dự
thảo phải có những điểm khác Cương lĩnh 1991).
Vì vậy, cán bộ, đảng viên phát biểu ý kiến công khai xây dựng các văn kiện dự
thảo là làm đúng quyền hạn và trách nhiệm quy định, nên được khuyến khích. Mọi
việc cấm đoán là trái Điều lệ, cản trở việc phát huy trí tuệ chung.