Gi ly “tài sn” ca mình
Nhân viên ly khách hàng ca công ty đưa cho đối th cnh tranh để được
hưởng ưu đãi đặc bit. Câu hi đặt ra: Li thuc v ai? Ban lãnh đạo doanh
nghip, mà c th là mô hình qun lý và kim soát kém? Hay đó là ng x
thiếu đạo đức ca nhân viên? Hay là s cnh tranh không lành mnh ca đối
thu.
Ba doanh nghip - mt thc trng:
Chuyn th nht
Do có nhu cu s dng dch v, tôi chn mt công ty có uy tín để an tâm v
cht lượng. Qua đin thoi, chúng tôi hn gi để bàn c th v dch v được
cung cp. Đúng gi hn, mt người đến gp tôi nói: “Em có hn vi anh”.
Khi làm vic, hi ra mi biết người đến gp không phi là nhân viên ca
công ty tôi yêu cu mà là nhân viên ca công ty khác cũng cung cp cùng
dch v. Ln đó tôi đã t chi nhà cung cp dch v “không hn mà gp”.
Chuyn th hai
Qua nhiu ln s dng dch v, nhà cung cp nhn ra công ty tôi là mt
khách hàng ln. H cho nhân viên đến gp trc tiếp và đưa ra chính sách ưu
đãi: khi công ty tôi mun s dng dch v, ch cn đin thoi yêu cu, s
người đến tn nơi phc v, cui tháng thanh toán. Mt hôm, tôi đin thoi
hn gi vi nhà cung cp. Đúng gi hn, li xut hin nhân viên mt công ty
khác cũng cung cp cùng dch v. Ln này, tôi quyết định đin thoi gp th
trưởng ca đơn v cung cp để trao đổi. Đầu dây bên kia, cô nhân viên đã
nhn đin thoi ca tôi lúc trước p a p úng, không tr li được và nói:
“Sếp tôi không rnh để tiếp ông”.
Chuyn th ba
Khách hàng ca tôi là mt doanh nghip ln, trong quá trình tư vn, tôi phát
hin ra mt điu: nhân viên làm vic, ăn lương công ty nhưng khi tìm được
khách hàng, li đưa khách hàng v công ty cnh tranh để hưởng đặc li.
T nhng tình hung nêu trên, tôi đoán chc tình trng này xy ra không ít
doanh nghip, đặc bit là nhng doanh nghip mà khách hàng ca h là mt
t chc. Đây là s mt mát rt ln không ch v vt cht mà còn là nim tin
gia doanh nghip và cán b nhân viên. Khách hàng là tài sn ca doanh
nghip, nhân viên làm vic, ăn lương mà đưa khách hàng v đối th cnh
tranh để hưởng ưu đãi đặc bit, thì đây là trường hp nhân viên đánh cp tài
sn ca doanh nghip.
Quan h gia người làm công ăn lương và doanh nghip là quan h hai
chiu, không nhng được pháp lut bo v mà bn cht sâu xa bên trong ca
tha thun là doanh nghip phi bo v, chăm lo cho nhân viên, và nhân viên
có trách nhim bo v tài sn ca doanh nghip. Nhân viên trong tình hung
nêu trên là thiếu đạo đức, và ch có “quy lut nhân qu” và tòa án “lương
tâm” mi đủ năng lc để phán x.
Con người là tài sn ca doanh nghip, không ai ph nhn, nhưng chúng ta
cn phi làm rõ hơn tài sn này. Nhng nhân viên được đề cp trong tình
hung trên không nhng không to ra giá tr cho doanh nghip mà còn ly đi
tài sn ca doanh nghip (nhn lương và ly khách hàng ca công ty đưa v
đối th cnh tranh) thì không th gi h là tài sn ca doanh nghip. Như
vy, vic nhân viên tr thành tài sn ca doanh nghip còn ph thuc vào
mô hình qun lý và lãnh đạo ca doanh nghip đó.
Li thuc v ai?
Nếu phân tích thc trng trên theo kiu “con mèo và miếng m” (bn cht
ca mèo là ăn m, nhưng mèo ăn m không phi là li ca nó nếu chúng ta
đậy k) thì li đầu tiên thuc v lãnh đạo cao nht ca doanh nghip, mà c
th hơn, là v mô hình qun lý và kim soát. Doanh nghip cn xem li mô
hình qun lý và kim soát, cách kết ni li ích cá nhân vi li ích doanh
nghip, và xây dng mt t chc đồng tâm hip lc vì mc tiêu chung.
Mt khác, cnh tranh đúng nghĩa là cnh tranh vi chính bn thân mình để
mang li giá tr gia tăng ln nht cho khách hàng thông qua thương hiu.
Mt người đang làm vic công ty đối th đưa khách hàng v công ty ca
bn, bn có cm thy hnh phúc v cách chiến thng này không? Cách làm
ca bn liu có th bn vng và lâu dài không? Nhân viên s nhìn cách hành
x để đánh giá nhân cách kinh doanh ca bn. Chính cách làm này tng
bước góp phn hình thành kiu cnh tranh chp git. Đến lượt mình, kiu
làm này s giết chết doanh nghip ca bn t chính nhng người đã mt thi
cùng “chp git” vi bn. Và biết đâu trong đội ngũ nhân s ca bn, cũng
có nhân viên đưa khách hàng ca bn v đối th cnh tranh để hưởng đặc
li?
Nhng nhà kinh doanh chân chính, làm ăn bài bn s không bao gi chp
nhn đối tác có hành vi như vy. Và bn ch chinh phc được nhng khách
hàng có cách làm gn ging bn. Đây là cuc kết ni tm thi ca nhng
người “chp git” vi nhau, không bn vng.