
52 ĐINH PHAN CẨ M VÂN
GỘ P THÊM VÀI SUY NGHĨ
VÊ M ôì QUAN HỆ GIỮ A
CHUYỆ N CÂY GẠ O
VÀ TRUYỆ N CHIẾ C ĐẺ N
MẪ U ĐƠ N
ĐINH PHAN CẨ M VÂN*’’
rong mố ì quan hệ khăng khít vớ i Tiễ n
đă ng tâ n thoạ i (Cù Hự u), nổ i lên trong
sô' 20 truyệ n củ a Truyề n k ì m ạ n lụ c
(Nguyễ n Dữ ) có mộ t trư ờ ng hợ p bị coi là
“sao chép y dạ ng”* °, dó là Chuyệ n cây gạ o.
Hiệ n tư ợ ng tạ m coi là “vay mư ợ n” này cũng
đã đư ợ c nhiề u nhà nghiên cứ u thừ a nhậ n.
“Truyệ n này (Chuyệ n cây gạ o) gô'c ỏ truyệ n
“Chiế c dèn mâu đơ n” trong Tiễ n đ ă n g tâ n
thoạ i cùa Cù Tông Cát. Cố t truyệ n cơ bả n
giố ng nhau<2). Sự thự c là ông (Nguyễ n Dữ )
rấ t ít khi sao chép y dạ ng như “Mộ c miên
thụ truyệ n” so vôi “M ẫ u đơ n đăng kí”(3>...
Chuyệ n “Cây gạ o” nói chung là dự a vào
“M ẫ u đơ n đăng kí... ”(4).
Song nế u so sánh mộ t cách cẩ n trọ ng
sẽ thấ y tuy diễ n biế n cố t truyệ n củ a hai
truyệ n cơ bả n giố ng nhau như ng trong tác
phẩ m củ a Nguyễ n Dữ lạ i có nhữ ng nét tinh
tế riêng. Nguyễ n Dữ đã mư ợ n đề tài cùa Cù
Tông C át dể bổ sung vào đây mộ t cách cả m
thụ mớ i phù hợ p vớ i quan niệ m thẩ m mĩ
củ a mình. Nhờ vào nhữ ng thay đổ i có dụ ng
ý đó, “Chuyên cây gạ o” dã không chỉ mang
sắ c m àu-V iệ t Nam rõ hơ n mà trong từ ng
trư ờ ng đoạ n truyệ n cũng có nhữ ng xử lí
nghệ th u ậ t hợ p lí hơ n.
r> TS. Khoa Ngữ văn, Trư òng Đạ i họ c Sư
phạ m Tp. Hồ Chí Minh.
Điể m thay dổ i đầ u tiên dễ nhậ n thấ y
nhấ t củ a Nguyễ n Dữ là ông đã thay hình
ả nh trong tự a để tác phẩ m củ a Cù Hự u -
đèn lồ ng, bằ ng hình ả nh cây gạ o. Hai hình
tư ợ ng này đề u có nguồ n gô'c sâu xa trong
cộ i rễ mỗ i nư ớ c, vô'n là cái nôi sinh thành
củ a mỗ i nhà văn. Đèn lồ ng là mộ t trong
nhữ ng biể u tư ợ ng củ a dân tộ c Trung Quôc
cũng như bờ tre, cánh cò là biể u tư ợ ng củ a
dân tộ c Việ t Nam. Cây gạ o cũng là hình
ả nh gắ n bó th ân thuộ c đố i vớ i làng quê Việ t
Nam. Nhữ ng cây đa, cây gạ o, lũy tre... bao
dờ i làm bạ n vớ i ngư ờ i nông dân Việ t Nam
như ng đồ ng thòi cũng là nơ i bí ẩ n, là chỗ
nư ơ ng náu, trú ngụ củ a ma quái. Cho nên
đi kèm vớ i hình ả nh cây đa, cây gạ o, cây dề
số ng lâu trăm tuổ i là hàng chùm nhữ ng
câu chuyệ n về “ma cây gạ o”, “tinh cây đ ể ’.
Cả m hứ ng để Nguyễ n Dữ viế t “Chuyệ n cây
gạ o" dư ợ c khơ i gợ i từ truyệ n “Chiế c đèn
mẫ u dơ n” như ng ông không dừ ng hình ả nh
chiế c dèn mâu đơ n (vì nó xa lạ vớ i ngư òi
dân Việ t Nam) mà thay vào đó là hình ả nh
cây gạ o khiế n câu chuyệ n mang dáng dấ p
như nhũng chuyệ n lư u hành trong đờ i số ng
dân gian Việ t Nam. Do vậ y -không phả i
ngẫ u nhiên mà Kawanmoto Kurive (Nhậ t
Bả n) xác đị nh chủ để “Chuyệ n cây gạ o” là
“mộ t con ma sông trên ngọ n mộ t cây gạ o
lớ n và quấ y phá dân lành ”<5).
Song nế u xét mộ t cách khái quát hơ n,
thao tác nghệ th u ậ t củ a Nguyễ n Dữ không
đơ n giả n chỉ là “đị a phư ơ ng hóa” nhữ ng yế u
tố vay mư ợ n. Điề u đáng nói ỏ đây là ông
không hoàn toàn bám sát chủ dề “ma hạ i
ngư òi” mà “Chiế c dèn mẫ u đơ n” đã có sẵ n.
Vì thế , biể u tư ợ ng “cây gạ o” thay th ế “chiế c
dèn mẫ u dơ n” chỉ mói là bư ớ c biế n cả i thứ
nhấ t. Ông còn tìm ra m ộ t biể u tư ợ ng khác
nhăm tạ o hiệ u quả thẩ m mĩ cho hình tư ợ ng
nhân vậ t, cũng là nhằ m hoán cả i chủ dề
thêm mộ t bư ớ c thứ hai.