L đọc tên người chết (Phn 2)
Lần này đến t Linh há hốc mồm ra ngơ ngác, nh bn nói thêm: Tối hôm đó,
lúc mày v đến đây. Tao đng trên này, nhìn xung t thy sau lưng mày và nhỏ
kia có một bóng người b đội… tao nói là bóng vì nó m mmà li chmình
tao thy, những người đứng dướin dường như không nhìn thy. Tao nghĩ có lẽ
đó là vong hồn ca một người lính đang đi theo mày đó.
Linh c này mi hơi rờn rn, nh nghĩ chả l li là anh b đội tên Nam đó đã theo
mình v đến tn đây sao, nhưng mình có làm gì đắc ti với người ta đâu. Đang suy
nghĩ vẩn vơ, thì nh bn quay qua bo Linh:
- Thôi ng đi bà, mai còn dy tp sm. V chuyn kia, nếu bà không m gì ti li,
thì chc là không sao đâu.
Nói ri nh đó đi vào buồng ng ng tiếp, còn v phn Linh tuy là đã lên giường
nhưng khôngi nào chợp mắt được vì cái hình nh anh b đội dướin lúc nãy,
câu chuyn nh bn k c hin lên trong đầu Linh. Cui cùng, Linh quyết đnh
giu chuyn đã gp ngôi m và đọc tên người đó cho nhỏ kia biết.
Đừng đọc n người chết...
Nhng ngày tp quân s trôi qua t t, Linh thì vn mt ng liên tc. Tuy nhiên
vào cái đêm trước ngày v, thì mi chuyn li din ra không em đẹp đối vi Linh
chút nào. Sau cái bui liên hon muộn đó, mọi người v bung cũng phải tm 11
gi hơn. Linh chui lên giường và hi vng rng sau mt ba đập phá mt nghy,
mình smt gic ng trn vn. Đúng 12 giờ 45. Linh lại bất chợt m mt, xoay
người khi nghĩ rằng li một đêm nữa mt ng. C nm như vậy xoay qua xoay li,
mãi chưa chìm vào gic ng được. Cht có tiếng bước chân t đâu đó vọng li xa
xăm, bch, bch. Linh liền nảy ra ý đnh nằm đếm tiếng bước chân vi hy vng là
s ng được. Vừa đếm Linh va nghĩ, sao gi này mà còn có người đi đi li li
nhỉ? Đáng lý thì phi mt mi lm sau cái bui liên hoan ch, ch nh li là ăn
trm? mà trm đây thì có cái khđâu mà ly. Đếm đã được hơn một trăm
bước, cht Linh rùng mình, mãi đến gi Linh mi nhn ra cái tiếng bước chân này
hình như càng ngày càng rõ hơn, có vẻ như nó đang tiến dn ti cái bung này.
Linh nm run ly by khii tiếng đó cứ cp, cp, cp, đã càng ngày càng ngày
càng gn, như đã bước ti cái ca bung. Linh si nhm tt mt li, không còn
m nhìn. Ri cht cái ca gu lên két mt tiếng dài nhưai đó chạm vào, C
người Linh lúc này thì ni hết da gà, đã đứng ngay ca ri. Linh khôngn ngc
nhiên na, mi th đều trùng khp, vong hồn người b đội tên Nam đã đứng ca
rồi. Điều là Linh t hi là ti sao cái lũ bạn mình, chúng nó vnn ng được,
chng l chúng nó không nghe thyi sao? Cht cái tiếng bước chân bắt đầu
tiến vào bung, Linh càng lúc càng kinh s, nm co ro run ry. Ri khi mà cái
tiếng bước chân dng lại ngay đầu giường, Linh ling hãi và không hiu ri
chuyn s sy ra vi mình. Cht Linh cm nhận như có một bàn tay lnh but s
vào chân mình qua tm chăn mng. Quá s hãi, lúc này Linh mi hét lên tht
thanh. My đứa cùng bung c này mi choàng tnh gic hết. Chúng nó chy li
lay Linh, Linh c này mi bt dy, m hôi mnh nhi, tim đp thình thch.
Ti bn xúm li hi xem mơ cái gì mà la hét như vậy. Linh mi k li, ri nh nói
thêm:
- Tao không nghĩ là tao nằm mơ đâu, mọi việc đều rt tht …
Ri cht Linh nhìn xung ch cui chân giường, nh ly tay bt ming kinh hãi,
khi ch đó, còn nguyên du cát vàng in hình đôi giầy như có ai đã đứng t đó. Linh
ch cho ti bn coi, chúng nó cũng hết hn vì không có đứa nào đi giầy có đế hình
như cái vết cát vàng này. Rồi tất c cùng ln ra ngoài hành lang, qu nhiên có vết
cát đó từng bước t dưới sân lên ti tn bung. Lúc này c hội mới thc s s hãi
không mt ai hay biết gì ngoi tr cái Linh. Cuối cùng, cái Linh cùng đành ngồi
xung mà k cho mấy đứa bn nghe hết toàn b s vic, k t lúc mà nhìn thy
ngôi m hoang, ri đọc tên lên, và những đêm mất ng như thế nào. Nh bn hôm
nào nhìn thy bóng b đội theo Linh lúc này mi nói:
- Thôi chết bà ri, có l vì bà đọc tên người chết lên, mà li đúng người không có
h hàng thân thích, nên cái vong hn của người chết đó mi đi theo bà đấy. Còn
cái việc mà đang ngủ say cht choàng tnh gic có th hiu là cái vong hồn đó
mun câu hnqua thế giới bên kia nhưng có lẽ s bà còn quá ln, nên nó mi
tht bi và kết qu là bà choàng tnh gic.
Mt nh khác lên tiếng:
- Tôi tưởng đang ngủ mà b tnh gic là do trong mơ mình b vp hay ngã, còn
không thì ti mình ng không sâu gic nên mi tỉnh đấy ch?
Nh kia lúc này quay ra hi Linh:
- Thế trong mơ bàvấp ngã hay làm sao không?
Linh ch lng l lắc đầu, nh này nói tiếp:
- Vy thì đúng rồi, nếu đang ngủ mà bt cht m mt tnh dy, không rùng mình,
thì ch có th kết lun là bu hn nhưng may mắn tht bi mà thôi. Tôi nghĩ việc
bà nên làm y gi là mua vàng mã và hoa qu ra cái nm m hôm nào mà cúng
bái và xin được tha th đã gin người đó. Chỉ có làm vy thì may ra mi
không b vong hồn theo đuổi na mà thôi.
Ngay c đó, Linh và hai nhỏ na chy ù ra ch cách ch đó 15, 20 phút để mua
bng được đồ v và mang ra ch ngôi m hôm nào. Đến nơi, Linh sởn gai ốc khi
mà trên tm bia m kia không còn mt ch nào, k c tên người chết, hay như
dòng ch ghi là thương binh liệt sĩ. Linh vội cùng mấy nh bn thắp ơng và bày
hoa qu ra. Linh chp tay vào vái:
- Con cu mong cho linh hn ca chiến sĩ… an nghỉ, xin linh hn tha ti cho con
và nhn chút l mn.
Sau đó, Linh bắt đầu hóa vàng, nhi lúc hóa vàng t gió ni lên khiến cho vic
hóa vàng rất khó, nhưng rồi cũng xong. Quả nhiên, sau cái lần đó, Linh về nhà t
đêm nào cũng ngủ ngon kngn b tnh gic lúc na đêm nữa.
(Kết truyn)