Ma giu (Phn 2)
(MegaFun) - Nhng người dân tc sng vùng núi rt hay, hth nhìn tn
những đám lá kmà thấy được có du chân người hay du chân thú đi qua lối
nào. Vì thế h đã nhìn và khng định Trung leo hn sang ngn đồi bên kia (đng
trên đnh Lang Biang có th nhìn thy).
C đoàn người li hi hi chy đi tìm Trung, tiếng nói chuyn, tiếng gi vang c
khu rừng, nhưng.. vẫn không nghe thy tiếng tr lilà li thu thào nh nht.
Riêng cô Nga t Văn ng sức đâm thẳng qua đỉnh ngọn đồi ấy, nhưng kng hiểu
sao cô không th nào đi tiếp được, dưới nhng đám lá chi chít đầy nhng gai
h. Vì thế không hiu bng cách nào Trung vẫn băng qua được những đám hố gai
này và hướng thẳng lên đỉnh núi (theo du chân cu ta đã để li). C Đoàn không
đi tiếp được nữa đành ở v trí đó mà ráng sc gọi…hơn 11g đêm , mi chuyn vn
chưa đâu vào đâu, vẫn ri tinh ri mù.
V phn Trung, sau khi ngh mt và c gng lết đi tiếp, Trung qđuối sc ri.
Tri quá ti Trung mò mm đi mà không xác định được phương hướng, Trung kéo
lê tng bước mt nhọc. Trung đã tng nghĩ đến cái chết hình ảnh thân thuơng
đầu tiên hin lên trong m trí cu là m mình và toàn b gia đình, Trung thy hi
hn, thy s hãi và hong lon.. Trung đã khóc rt nhiungất đi không còn biết
na..
Ma gi
u...
Tnh dậy, trăng đã lên đỉnh đầu. m răng run lập cp vì quá lnh, mt mũi Trung
tái mét, l đờ, hốc hác, không hơn được 1 người b b đói lâu ngày. Trung cố gng
lê tm mấy bước, dưới ánh trăng lờ m cu ta thy 1 chm tn màu trng xa
xa.. Mt ý thc, Trung vi vã leo ngay lên đó, không cần biết là cái gì và nó ra
sao, mc k cho đôi môi tím tái vì lnh cùng với đôi chân đầy nhng vết try xước
ta máu.
Trung thy như in trong mắt cu ta mt ngôi miếu nh, Trung thy trong ngôi
miếu này có cn, có chiếu, có ginhư làai đã sắp đặt đề ch đón” Trung
vậy. Nhưng cái lạ chỗ, trước thm tam cp có treo mt tm bng loè lot nét
ch màu đ: “CM VÀO, NU KHÔNG S B BN CHT”, nét ch xiên xiên
vo vo cùng vi màu sơn đó khiến Trung cm tưởng như ai đó lấy máu quết
bng ngón tay mà thành tm bng này vy. Trung thy lành lnh sau gáy, cậu bước
tht lùi, ch dám đng ngó cái chiếu có bày sẵn chăn mền ngay ca miếu dưới
ánh trăng ma quái.
Được 1 lúc tht lâu, vi cái rét cămm những đốmng lp loè ca mt t
rừng xa xa, Trung đánh liều chui vào đại để trú qua đêm nay. Trung đói bng quá,
li va mệt, định bng s ng nhưng không hiểu sao chăn chiếu lúc nãy biến đâu
mt hết? Trung ảo giác ư, chắc chn kng phi, Trung không mt đến độ không
nhìn được vt ngay sát mắt? Ma ư? Không, lại càng không, Trung vn là người
theo Đạo Thiên chúa, Trung không tin vào my chuyn ma miếc gì v vn đây
c. Thây k, Trung ng lưng và co quắp để c chng tri vii lnh. Trung bt
đầu thiếp đi, là chiếc đồng h đeo trên tay Trung chỉ đúng… 12g đêm!
C đoàn người đêm ấy b mt phen mt ng, mt s người hi hp lm bm cu
nguyn điu gì đó. Ai cũng loé lên suy nghĩ Trung b té vực, nhưng cũng không ai
m mnh miệng để nêu lên trường hp y… Nhng câu trò chuyn, nhng s
hoạt động ca mọi người cũng chỉ để cho có, ch để xua đi những ý nghĩ quái quỉ
đeo bám, mọi người như vô hồn, thn th ngi ch đợi tin tc ca Trung, mong 1
điều gì đó kì l có th xy ra…
Thiếp đi trong cơn mê, Trung nghe thoang thong tht rt nhiu tiếng người í i
gi cu, nhưng vì Trung quá mệt và quá đuối ri, Trung kng gượng dy ni na.
Trung c hết sức nhưng chỉ nghe được nhng tiếngu âm phát ra t hng mình
như là có một bàn tay vô hình nào đó chắn ngang trước ming Trung, cn tiếng
gi của Trung. Ngoài kia, ánh đèn pin rọi qua ri li, các thầy cô đi qua lại gn
ngay trước mặt Trung, Trung đó thể nhìn thy bóng h nhưng tuyệt nhiên h
không nhìn thy cu ta.