
MỐIQUANHỆ
GIỮANGHỆTHUẬTTẠOHÌNHVÀTRIẾTHỌC
BùiVănLong
Email:longbui@hou.edu.vn
Ngàytòasoạnnhậnđưcbàibáo:04/11/2024
Ngàyphảnbiệnđánhgiá:16/05/2025
Ngàybàibáođưcduyệtđăng:26/05/2025
DOI:10.59266/houjs.2025.579
Tómtắt:Bàiviếtchủyếutậptrungvềlýluậncủanghệthuậttạohình,nguồngốcvàsự
pháttriển,đặctrưngcủanghệthuậttạohìnhtrongHộihọa,Điêukhắc,Kiếntrúc,Điệnảnh..
quađókhẳngđịnhmốiquanhệkhăngkhítgiữanghệthuậttạohìnhvàtriếthọctừthờicận
đạiđếnhiệnđạiđềuhướngvềmụctiêuphảnánhvàtáitạolạihiệnthựcxãhộihướngvào
cùngmộthiệntượngđềucósứcthuyếtphục.Nhữngtưtưởngtriếthọccóýnghĩađịnhhướng
chonghệthuậttạohình,làmcơsởvàchỗdựatinhthầnchonghệthuậttạohình.Ngượclại
nghệthuậttạohìnhbiểuhiệnbằnghìnhtượngđểtruyềntảiđếnngườixemnhữngtưtưởng
mangtầmtriếthọcvềcuộcsốngvàthiênnhiên.
Từkhoá:nghệthuật,tạohình,triếthọc.
TrườngĐạihọcMởHàNội
I.Đặtvấnđề
Triếthọclàngànhkhoahọcchuyên
sâu vàoviệclýgiảibảnchấtcủatồntại,
nhậnthứcvàgiátrị,trongkhinghệthuật
tạo hình lạithuộclĩnh vựcsángtạo,nơi
conngườibiểuđạttưtưởngvàcảmxúc
thông qua hình ảnh và không gian. Nếu
cácnhàtriếthọctriểnkhailuậnđiểmcủa
mìnhbằngsuyluậnlogicvàthựcnghiệm
xã hội,thì người nghệsĩ tạohình lại sử
dụngngônngữcủahìnhtưngđểtruyền
đạtýtưởngvàcáinhìncánhânvềthếgiới.
Nhiềutriếtgialớntrongthờicậnđại
nhưHegelvàHeideggertừngnhấnmạnh
rằng, các tư tưởng về thẩm mỹ thường
chỉ hình thành sau khi những tác phẩm
nghệ thuật đãđưc sáng tạo.Tuynhiên,
từrấtsớm,nhữngquanniệmtriếthọcvề
cáiđẹpđãcóảnhhưởngsâusắcđếnnghệ
thuật. Chẳng hạn, Platon đề cao cái đẹp
lýtưởngvàvĩnhcửu,Aristotexemnghệ
thuật là hình thức mô phỏng tự nhiên,
SaintAugustinnhấnmạnhmốiliênhệtâm
linhgiữaconngườivàĐấngSángtạo,còn
DescartesvàKantlạitậptrungvàovaitrò
củachủthểnhậnthứctrongquátrìnhcảm
thụcáiđẹp.
Bước sang đầu thế kỷ XX, hội
họahiệnđạiđãphávỡnhiềuchuẩnmực

truyềnthống.CáchọasĩnhưVanGogh,
Cézanne, Gauguin khám phá màu sắc
và hình khối theo cách hoàn toàn mới;
Picasso và Braque đưa ra quan điểm tái
cấu trúc hình thể trong lập thể; còn các
nghệ sĩ như Duchamp, Mondrian hay
Boccionilạinhấnmạnhyếutốnhịpđiệu
và chuyển động, mở ra hướng tiếp cận
thẩmmỹkhácbiệtvớitrướcđây.
Cả triết học lẫn nghệ thuật đều là
nhữngcách thứcnhận thức vàphảnánh
hiện thực, mỗibên theo một hướng tiếp
cận riêng. Mục tiêu chung của chúng là
khám phá bản chất cuộc sống – không
dừnglạiởviệcmôtảbềngoàicủasựvật,
màlàtiếpcậnchiềusâuýnghĩa,tìmkiếm
quyluật ẩnsauhiệntưngvà gópphần
địnhhìnhcáchconngườihiểuvềthếgiới.
II.Cơsởlýthuyết
BàiviếtsửdụnglýthuyếtXãhội
học nghệ thuật và Lý thuyết phân tâm
họcđểnghiêncứumốiquanhệmậtthiết
giữa nghệ thuật tạo hình và triết học.
Quađóthểphảnánhcácvấnđềxãhội
vàcuộcsống.
Kháiniệmvềnghệthuậttạohình:
Nghệthuậttạohìnhlàlĩnhvựcsáng
tạomangtínhbiểucảmthịgiác,sửdụng
cácyếutốtạohìnhđặctrưngđểxâydựng
hìnhtưngvàtruyềntảicảmxúc,ýtưởng.
Đây làloạihình nghệthuật dựa vàocác
yếutốnhưđườngnét,hìnhkhối,màusắc,
chất liệu, ánh sáng, tỷ lệ và không gian
đểkiếntạonêncáctácphẩmcóchiềusâu
thịgiác.Tùythuộcvàophươngthứcthể
hiện,nghệthuậttạohìnhcóthểchiathành
haidạngchính:Khônggianhaichiều,như
hộihọavàđồhọa,nơihìnhảnhđưcbố
trítrênmặtphẳng.Khônggianbachiều,
như điêu khắc, kiến trúc, sân khấu, và
điệnảnh,nơihìnhtưngchiếmlĩnhkhông
gianthực,cóthểcảmnhậntừnhiềugóc
độ.Mặcdùcácngànhnghệthuậttronghệ
thốngtạohìnhsửdụngcùngmộtbộngôn
ngữtạohìnhcơbản,mỗiloạihìnhlạisở
hữuphươngphápbiểuđạtriêng,phùhp
vớichấtliệu,khônggianthểhiệnvàmục
đíchsángtạocủanghệsĩ.
III.Phươngphápnghiêncứu
Bài viết tiếp cận phương pháp
phântích,tổnghptàiliệuthứcấp:Gồm
sáchbáo,tạpchí,côngtrìnhkhoahọc…
Phương pháp này cho phép tác giả khái
quátđưctổngquanvấnđềnghiêncứu,
nhữngnộidungchuyênmônđãđưcxử
lýhoặcchưađưcgiảiquyếtthấuđáoliên
quanđếnbàiviết.
IV.Kếtquảnghiêncứu
4.1.Nguồngốcvàsựpháttriểncủa
nghệthuậttạohình
4.1.1.Nguồngốc
Nghệ thuật tạo hình là một trong
những biểu hiện sớm nhất của tư duy
sángtạocủaconngười.Dấutíchcủanó
đưctìmthấyởcácdichỉthờitiềnsửvới
nhữngvậtdụngvàhìnhảnhđưcchếtác
nhưcôngcụbằngđá,gốmcổ,đồtrangsức
thôsơ,hìnhchạmkhắcmôphỏngngười,
độngvậtvàcâycốitrênváchđáhaytrong
cáchangđộng.Nhữngbiểuhiệnđầutiên
nàychothấyconngườithờinguyênthủy,
dùsốngtrongđiềukiệnxãhộisơkhai,đã
cóýthứcthẩmmỹvànhucầughilạithế
giớixungquanhbằnghìnhảnh.
TạiViệtNam
Từrấtsớm,cưdântrênlãnhthổViệt
Namđãđểlạinhữngdấuấnđậmnéttrong

lĩnhvựcnghệthuậttạohình.Nhữnghọa
tiếttrangtrítrênđồgốm,hìnhkhắctrên
trốngđồngchothấytrìnhđộpháttriểncủa
tưduynghệthuậttrongcộngđồngngười
Việtcổ.NghệthuậtthờikỳvănhóaĐông
Sơnlàminhchứngnổibật,vớicácbiểu
tưngnhưchimLạc,chiếnbinh,nhàsàn...
phảnánhđờisốngtinhthầnvàtínngưỡng
dângianphongphú.Nhữnggiaiđoạnphát
triểntiêubiểucủamỹthuậtthờikỳtiềnsử
vàsơsửbaogồm:
-GiaiđoạnPhùngNguyên(nửađầu
thiênniênkỷIITCN)
-GiaiđoạnĐồngĐậu(cuốinửađầu
thiênniênkỷIITCN)
-GiaiđoạnGòMun(nửasauthiên
niênkỷIITCN)
-Giai đoạn Đông Sơn (từ thế kỷ
VIIITCNđếnthếkỷIISCN)
Trênthếgiới
Nhữnghìnhvẽtrongcáchangđộng
nhưAltamiraởTâyBanNhahayLascaux
ởPháplànhữngdisảnnghệthuậtnguyên
thủytiêubiểucủanhânloại.Chúngkhông
chỉ cho thấy khả năng tái hiện thế giới
bằnghìnhảnhmàcònphảnánhđờisống
vănhóa,niềmtinvàmôitrườngsốngcủa
ngườixưa.Bêncạnhđó,hìnhmẫuvềvẻ
đẹplýtưởngtrongnghệthuậtđiêukhắc
cổđạinhưTưngthầnVệNữthànhMilo
–mộttácphẩmHyLạpnổitiếngđưctạc
từđácẩmthạch,caohơn2mét–đãthiết
lậpnêntiêuchuẩnthẩmmỹđưcxemlà
“tỷ lệ vàng” trong việc đánh giá vẻ đẹp
hìnhthể,vẫncóảnhhưởngđếnthẩmmỹ
hiệnđại.
4.1.2.Sựpháttriểncủanghệthuật
tạohình
Nhucầughilạivàchiasẻcảmxúc
thông qua hình ảnh đã là động lực thúc
đẩysựpháttriểncủanghệthuậttạohình
ngaytừthờicổđại.Conngườiluônkhao
khát thể hiện những gì mình nhìn thấy,
cảm nhận và suy nghĩ về thếgiới xung
quanhthôngquacácphươngtiệntạohình.
VàocuốithếkỷXIX,nghệthuậtphương
Tâybắtđầuđốimặtvớicuộckhủnghoảng
vềhìnhthứcbiểuhiện.Nhữngmôthứccũ
dườngnhưkhôngcònđủsứcchứanhững
chuyểnbiếncủathếgiớihiệnđại,báohiệu
mộtcuộccáchmạngvềngônngữtạohình.
ĐầuthếkỷXX,hàngloạtphongtràotiên
phongrađời,mởrakỷnguyênmớicho
nghệthuậthiệnđạivớicáctràolưunhư:
-Dãthú(Fauvisme)
-Lậpthể(Cubisme)
-Siêuthực(Surréalisme)
-Dada(Dadaisme)
-Trừutưng(ArtAbstrait)
Giaiđoạntừnhữngnăm1960đến
1970, các biến thể mới tiếp tục xuất
hiệnnhư:
-Nghệthuậtđộnghọc(Cinétisme)
-Tốigiản(Minimalisme)
-Nghệthuậtnghèo(ArtePovera)
-Đốmvết(Tachisme)
-Nguyênthô(ArtBrut)
TạiViệtNam,quátrìnhhộinhậpvà
tiếpcận các trào lưu nghệ thuật quốctế
diễnrachậmhơn.Mãiđếngiữathậpniên
1990,khi đất nướcđã bướcvào thờikỳ
đổimới,nghệthuậttrongnướcmớithực
sựmởrộngcánhcửavớithếgiới.Nhiều
nghệ sĩ bắt đầu thử nghiệm và áp dụng

những xu hướng đương đại từ phương
Tây,dùđiềunàytừngvấpphảinhữngý
kiến trái chiều – có người cho rằng đó
là sự “lỗi thời mới mẻ”, kẻ khác lại bài
bác các phong cách cổ điển, hàn lâm là
lỗithời.Tuynhiên,cáchnhìnnhậnnghệ
thuậtkhôngnêndựavàoyếutốcũ–mới,
màcầnxétđếngiátrịnộitại:hay–dở,
sâusắc–hờiht,cógiátrịbiểucảmhay
không.Nghệthuậtkhôngtuântheologic
tiến bộ như khoa học. Những bản giao
hưởng của Beethoven, những tranh vẽ
củaVan Gogh hay những điêu khắcHy
Lạpcổđạikhôngbịcoilàlạchậuchỉvì
chúng xuất hiện trước các thể loại nghệ
thuật mới như video-art hay nghệ thuật
sắpđặt.Quanđiểmhậuhiệnđạikhuyến
khíchsựđadạng,côngnhậnsựbìnhđẳng
giữacácphongcáchnghệthuật.Tuyvậy,
sựtồntạibìnhđẳngkhôngđồngnghĩavới
việcmọitácphẩmđềucógiátrịnhưnhau
–việcđánhgiávẫncầndựatrêncáctiêu
chíthẩmmỹ,giátrịbiểuđạtvàtácđộng
vănhóa.
4.1.3. Vai trò của nghệ thuật tạo
hìnhtrongđờisống
Nghệ thuật tạo hình là một trong
nhữnghìnhthứcbiểuđạtđặcbiệtcủavăn
hóanhânloại,thuộchệthốngnghệthuật
thị giác – cùng với kiến trúc, sân khấu,
điệnảnhvàmúa.
-Về mặt vật chất, nghệ thuật tạo
hìnhgópphầnlàmđẹpkhônggiansống,
nângcaochấtlưngđờisốngquacácứng
dụngtrongthiếtkế,trangtrí,kiếntrúc…
-Về mặt tinh thần, nó có vai trò
giáodụcthẩmmỹ,hìnhthànhnhâncách,
nuôidưỡngtâmhồnvàkhơidậykhảnăng
ảmthụcáiđẹpởconngười.
Nóicáchkhác,nghệthuậttạohình
khôngchỉlàsảnphẩmsángtạomàcòn
là cầu nối giữa cá nhân và cộngđồng,
giữacảmxúcvàtưduy,giữacáiđẹpvà
giátrịsống.
4.2.Đặctrưngcủanghệthuậttạohình
4.2.1.Đặctrưngtronghộihọa
Hộihọalàmộtloạihìnhnghệthuật
mang tính chất thị giác, phản ánh thế
giớixungquanhthôngquaviệctổchức
hìnhảnhtrênmặtphẳng.Ngườihọasĩsử
dụngcácyếutốtạohìnhnhưđườngnét,
hìnhdạng,màusắc,chấtliệuvàánhsáng
đểxâydựngkhônggiannghệthuật(Đỗ,
2008).Trênbềmặttranh,khônggianba
chiềuđưctáihiệnbằngcáchvậndụng
các quy luật phối cảnh nhằm tạo cảm
giácchiềusâu.Dogiớihạncủathịgiác,
nhữngyếutốtrongthựctếnhưhaiđường
thẳngsongsong–vốnkhôngbaogiờgặp
nhau – lại đưc cảm nhận là hội tụ tại
mộtđiểmtrênđườngchântrời.Cáchọa
sĩ thời kỳ Phục Hưng, vớinhữngkhám
phámangtínhnềntảngvềphốicảnhvà
tươngquanthịgiácgiữacáchìnhkhối,
sắcđộ,đãgópphầntạonênbướctiếnlớn
trong việc biểu đạt không gian sâutrên
mặtphẳnghaichiều.
4.2.2.Đặctrưngtrongkiếntrúc
Kiếntrúclàmộthìnhthứcnghệthuật
tạo hình có lịch sử phát triển từrấtsớm,
đồng thời cũng là một ngành khoa học
chuyênsâuvềviệcthiếtkế,tổchứcvàxây
dựng không gian sống bằng các vật liệu
hiệnhữu,dựatrênkiếnthứckỹthuật,trải
nghiệmthựctiễnvànhucầucủaconngười.
Điểmđặcbiệtcủakiếntrúcnằmởchỗnó
giaothoagiữanghệthuậtvàkỹthuật–hai

lĩnhvựctưởngnhưtáchbiệtnhưnglạikết
hp hài hòa trong mỗi công trình. Một
kiếntrúcsưgiỏikhôngchỉnắmvữngcác
nguyêntắckỹthuậtmộtcáchchínhxácmà
còn phảisở hữu khả năng sáng tạonghệ
thuậttinhtế.Họthườngđưcvínhưnhững
người làm toán mang tâm hồn của nghệ
sĩ– những người có thể chuyển hóanhu
cầusinhhoạt,làmviệc,thưgiãncủacon
ngườithànhbảnvẽvàthiếtkếcụthể,đểtừ
đóhiệnthựchóathànhcáccôngtrìnhhữu
hìnhdobàntayngườiththicông.
4.2.3.Đặctrưngtrongđiêukhắc
Điêukhắclàmộtngànhnghệthuật
tạohìnhđộcđáo,sửdụngnhiềuloạichất
liệukhác nhaunhư đá,gỗ,kim loại,đất
sét, thạch cao...nhằmtạo ra nhữnghình
khốibachiềuhiệndiệntrongkhônggian
thực.Thôngquacácthaotácnhưđục,tạc,
nặnhaygò,nghệsĩđiêukhắcmangđến
nhữngtácphẩmcótínhvậtchấtrõrệt,gắn
liềnvớikhônggiancụthểmàchúngchiếm
lĩnh.Mặcdùcóchungnềntảngngônngữ
tạohìnhvớicácloạihìnhnghệthuậtkhác
nhưhộihọahayđồhọa–baogồmđường
nét,hìnhkhối,màusắc–nhưngđiêukhắc
tiếpcậnnhữngyếutốnàytheomộtcách
khácbiệt,nhấnmạnhvàocảmnhậnkhông
gian,sựvậtchấtvàchiềusâuxúcgiácmà
tácphẩmmanglại.
4.2.4.Đặctrưngtrongđiệnảnh
Trong hệthốngcácloại hìnhnghệ
thuậttạohình,điệnảnhnổibậtnhưmột
môn nghệ thuật tổng hp, kết nối nhiều
yếutốtừsânkhấu,âmnhạc,hộihọacho
đến múa và nhiếp ảnh. Dù ra đời muộn
hơn nhiều bộ môn khác, điện ảnh đã
nhanh chóng khẳng định vị thếnhờ khả
năngtácđộngmạnhmẽđếncảmxúcvà
tưduycủangườixem.Khôngchỉlàcông
cụgiảitrí,điệnảnhcòntrởthànhphương
tiệntruyềntảithôngđiệpxãhội,làmthay
đổiquanđiểmvàgócnhìncủakhángiả
vềthếgiớixungquanh.Chínhsứcmạnh
biểu đạt bằng hình ảnh, kết hp với âm
thanh, ánh sángvànhịp điệuthịgiác đã
làmnênthứngônngữriêngbiệtcủađiện
ảnh – một ngôn ngữ bắt nguồn từ nghệ
thuậttạohìnhvàđưcpháttriểnlênthành
hìnhthứcbiểuhiệnsinhđộng,sâusắcbậc
nhấttrongnghệthuậtđươngđại.
4.3.Mốiquanhệgiữanghệthuật
tạohìnhvàtriếthọc
4.3.1.Thờicậnđại
Nhữngngườinghệsĩthờitiềnsử,dù
cókhảnăngquansátvàtáihiệnhìnhảnh
tựnhiênmộtcáchsắcsảo,vẫnchưahình
thànhkháiniệmnghệthuậttheonghĩađầy
đủnhư chúngta hiểungàynay.Khoảng
cách giữa nhận thức thẩm mỹ trựcquan
àmộttưduynghệthuậtcóhệthốnglà
vôcùnglớn(Đỗ&cộngsự,2004).Con
ngườinguyênthủycóthểđãcảmthụvẻ
đẹptừthiênnhiên–từđườngnétcủamột
ngọn núi, ánh sáng buổi hoàng hôn hay
hìnhdángcủacácloàiđộngvật–nhưng
ýthứcđưcvềphongcáchcánhân,đặc
biệtlàviệccáchđiệuhóahìnhtưng,chỉ
hìnhthànhtronggiaiđoạnsau.Trongkhi
đó,nghệthuậtHyLạpcổđạirađờitrước
cảnhữnghệthốngtriếthọcgiảithíchvề
nghệ thuật. Quan điểm nghệ thuật thời
kỳ này thường gắn liền với khái niệm
“mimesis” – tức là việc mô phỏng hay
phản ánh thế giới tự nhiên. Quan điểm
nàyphảnánhmộtlogictựnhiêncủatiến
trìnhnhậnthức:ngườitachỉcóthểrútra
lýthuyếtsaukhiđãcónhữngtrảinghiệm
thựchành.Nhưcáctriếtgiathờicậnđạitừ