ọ ố ẻ ẹ ị ậ ề ậ ậ ạ ị Đ bài: Ngh lu n văn h c s ph n và v đ p nhân v t M trong đo n trích V ợ
ồ ủ ch ng A Ph Tô Hoài
Bài làm
ớ ủ ề ệ ạ ệ ớ ố ượ Tô Hoài là nhà văn l n c a n n văn xuôi hi n đ i Vi t Nam v i s l ẩ ng tác ph m đ t k ạ ỉ
ủ ệ ệ ấ ắ ắ ợ ồ ế ề ề ụ l c.V ch ng A Ph là truy n ng n thành công nh t trong ba truy n ng n vi t v đ tài
ắ ủ ự ể ệ ạ ẩ ộ ị ệ Tây B c c a ông.Tác ph m có m t giá tr hi n th c và nhân đ o đáng k . Truy n vi ế ề t v
ộ ố ủ ườ ộ ướ ạ ủ ọ ố ị cu c s ng c a ng i dân lao đ ng vùng núi cao, d ự i ách th ng tr tàn b o c a b n th c
ế ề ặ ệ ự ệ ậ ị dân phong ki n mi n núi. Đ c bi t truy n đã xây d ng thành công nhân v t M , qua đó ca
ợ ẻ ẹ ứ ố ủ ề ế ả ạ ồ ớ ng i v đ p tâm h n, s c s ng ti m tàng và kh năng đ n v i cách m ng c a nhân dân
Tây B c.ắ
ủ ệ ắ ậ ậ ợ ồ ượ ặ ả ệ V ch ng A Ph in trong t p truy n Tây B c (1954). T p truy n đ c t ng gi ấ i nh t
ả ưở ệ ộ ệ ả ủ ế ẩ ờ gi i th ng H i văn ngh Vi ế t Nam 1954 1955.Tác ph m ra đ i là k t qu c a chuy n
ự ế ủ ớ ộ ộ ả đi th c t c a nhà văn cùng v i b đ i gi ắ i phóng Tây B c năm 1952.
ằ ợ ồ ớ ệ ậ ị ở ả ầ ị ủ ở ầ V ch ng A Ph m đ u b ng cách gi i thi u nhân v t M trong c nh tình đ y ngh ch
ộ ố ả lý và cu n hút đ c gi :
ở ề ố ị ườ ấ ộ ồ “Ai xa v , có d p vào nhà th ng lí Pá Tra th ợ ng trông th y có m t cô gái ng i quay s i
ướ ử ự ậ ạ ợ ỏ ả gai bên t ng đá tr ự c c a, c nh tàu ng a. Lúc nào cũng v y, dù quay s i, thái c ng a,
ẻ ủ ấ ặ ặ ố ệ ả d t v i, ch c i hay đi cõng n ướ ướ c d i khe su i lên, cô y cũng cúi m t, m t bu n r ồ ườ i
ượ r i”.
ớ ệ ạ ề ộ ữ ầ ố ẻ Cách gi ị i thi u t o ra nh ng đ i ngh ch v m t cô gái âm th m l ư ẫ ầ loi, âm th m nh l n
ợ ả ự ậ ố ề vào các v t vô tri: cái quay s i, t ng đá, tàu ng a ; cô gái là con dâu nhà th ng lí quy n
ồ ườ ượ ư ế ặ ộ ố ặ ợ th , giàu có nh ng sao m t lúc nào “bu n r i r ậ i”. Khuôn m t đó g i ra m t s ph n
ổ ấ ạ ầ ẩ ộ ứ ư ề ạ đau kh , b t h nh nh ng cũng ng m n m t s c m nh ti m tàng.
ị ướ ố ộ ườ ẹ ắ ả ạ ị M tr c đó v n là m t ng i con gái đ p. M có nhan s c, và có kh năng âm nh c, cô
ỏ ỏ ư ổ ế ố ổ ộ gi i sáo và gi ồ i, u n chi c lá trên môi, th i lá cũng hay nh th i sáo”. Cô còn m t tâm h n
ầ ươ ị ượ ộ ố tràn đ y khát khao cu c s ng, khát khao yêu đ ả ế ng. Qu th , M đã đ c yêu, và đã khát
ồ ộ ừ ầ ướ ướ ẹ ủ khao yêu, trái tim t ng đã bao nhiêu l n h i h p tr c tr c âm thanh hò h n c a ng ườ i
yêu.
ư ườ ề ơ ướ ờ ạ ệ ả ộ ộ ị Nh ng ng i con gái tài hoa mi n s n c c đó ph i ch u m t cu c đ i b c m nh. Đ ể
ị ố ả ố ườ ị ứ ạ c u n n cho cha, cu i cùng cô đã ch u bán mình, ch u s ng c nh làm ng i con dâu g t n ạ ợ
ố trong nhà th ng lí.
ễ ả ỗ ự ề ể ủ ọ ườ ườ ớ Tô Hoài đã di n t n i c c nh c v th xác c a ng ấ i con gái y, con ng i v i danh
ư ự ấ ớ ậ ị ỉ nghĩa là con dâu, nh ng th c ch t chính là tôi t . Thân ph n M không ch là thân trâu
ự ự ượ ứ ứ ng a, “Con trâu con ng a làm còn có lúc, đêm nó còn đ ỏ c đ ng gãi chân, đ ng nhai c ,
ở ả ẫ đàn bà con gái ệ cái nhà ngày thì vùi vào vi c làm c ngày l n đêm”.
ắ ọ ậ ầ ủ ổ ề ỗ ộ ị ị ớ ồ Song nhà văn còn kh c h a đ m nét n i đau kh v tinh th n c a M . M t cô M m i h i
ươ ờ ặ ư ử ạ ự nào còn r o r c yêu đ ng, bây gi l ng câm, “lùi lũi nh con rùa nuôi trong xó c a”. Và
ử ổ ỗ ấ ả ồ ớ ị ằ ị nh t là hình nh căn bu ng M , kín mít v i cái c a s l ồ vuông b ng bàn tay, M ng i
ờ ờ ắ ế ươ ắ ấ trong đó trông ra lúc nào cũng th y m m trăng tr ng không bi t là s ng hay là n ng.
ả ự ứ ị ụ ể ầ ộ ồ ị ị ớ Đó qu th c là m t th đ a ng c tr n gian giam hãm th xác M , cách li tâm h n M v i
ộ ờ ứ ố ố ổ ủ ế ầ ố ế ộ ế cu c đ i, c m c tu i xuân và s c s ng c a cô. Ti ng nói t ề cáo ch đ phong ki n mi n
ở ượ ấ ế ộ ấ ề ố ở núi đây đã đ c c t lên nhân danh quy n s ng. Cái ch đ y đáng lên án, b i vì nó làm
ụ ọ ử ủ ữ ề ố ườ ự ố ạ c n khô nh a s ng, làm tàn l i đi ng n l a c a ni m vui s ng trong nh ng con ng i vô
cùng đáng s ng.ố
ừ ế ố ị ượ ợ ủ ế ẫ ườ M đã t ng mu n ch t mà không đ c ch t, vì cô v n còn đó món n c a ng i cha.
ị ạ ư ữ ế ể ế ị Nh ng đ n lúc có th ch t đi, vì cha M không còn n a thì M l i buông trôi, kéo dài mãi
ươ ế ơ ở ố ự ồ ạ ậ ờ s t n t i v t v . Chính lúc này cô gái còn đáng th ẫ ng h n. B i mu n ch t nghĩa là v n
ố ạ ộ ố ộ ố ế ố ố còn mu n ch ng l i m t cu c s ng không ra s ng, nghĩa là xét cho cùng, còn thi t s ng.
ế ự ế ế ớ ộ ố Còn khi đã không thi t ch t, nghĩa là s tha thi t v i cu c s ng cũng không còn, lúc đó thì
ươ ỏ ướ ồ ủ ỉ lên núi hay đi n ự ng, thái c ng a hay cõng n c… cũng ch là cái xác không h n c a M ị
mà thôi.
ứ ố ị ườ ủ ư ấ ư ả ầ S c s ng c a M d ng nh m t đi. Nh ng bên trong cái hình nh con rùa l m lũi kia
ộ ườ ạ ấ ọ ị dang còn m t con ng ể ị i. Khát v ng h nh phúc có th b vùi l p, b lãng quên trong đáy
ể ị ủ ứ ư ặ ồ ộ ổ sâu c a m t tâm h n đã chai c ng vì đau kh , nh ng không th b tiêu tan. G p th i c ờ ơ
ậ ợ ạ ạ ấ ọ ợ thu n l i thì nó l ậ ồ i cháy lên. Và khát v ng h nh phúc đó đã b t ch t cháy lên, th t n ng
ọ ủ ầ ắ ế ộ nàn và xót xa trong m t đêm xuân đ y p ti ng g i c a tình yêu.
ứ ứ ấ ắ ồ ườ ổ ẻ B c tranh H ng Ngài mùa xuân năm y có s c làm say đ m lòng ng i tu i tr . Gió rét,
ả ủ ủ ỏ ự ế ử ẹ ắ ổ ầ ắ s c vàng ng c a c tranh, s bi n đ i màu s c kì o c a các loài hoa đ p đã góp ph n
ấ ạ ạ ổ ộ ộ ồ ổ làm nên cu c n i lo n trong m t tâm h n đã b y nhiêu năm tê d i vì đau kh . Tác nhân
ơ ượ ọ ế ố ượ ừ ố ị quan tr ng là h i r u. Ngày t ị t năm đó M cũng u ng r ố u, M lén u ng t ng bát, “u ng
ừ ế ị ự ồ ườ ừ ự ừ ng c” r i say đ n l m ng ề ỗ i đi. Cái say cùng lúc v a gây s lãng quên v a đem v n i
ự ạ ớ ị ọ ườ ả ườ nh . M lãng quên th c t i (nhìn m i ng ồ i nh y đ ng, ng i hát mà không nghe, không
ộ ượ ấ ư ạ ớ ề ướ th y và cu c r u tan lúc nào cũng không hay) nh ng l i nh v ngày tr c (ngày tr ướ c,
ị ổ ỏ ị ẫ ọ ơ ớ ộ ườ M th i sáo cũng gi i …), và quan tr ng h n là M v n nh mình là m t con ng ẫ i, v n
ủ ề ố ộ ườ ị ẫ ẻ ố ơ ị có cái quy n s ng c a m t con ng i : “M v n còn tr . M mu n đi ch i. Bao nhiêu
ườ ử ế ơ ồ ố ớ ị ng i có ch ng cũng đi ch i ngày T t. Hu ng chi M và A S , không có lòng v i nhau mà
ả ở ớ ẫ v n ph i v i nhau”.
ề ớ ị ề ữ ụ ề ệ ấ ồ ồ ữ Nh ng tác nhân có tác d ng nhi u nh t trong vi c dìu h n M b nh b ng v v i nh ng
ạ ươ ẽ ẫ ở ế ọ ủ ế ế khát khao h nh phúc yêu đ ng có l v n là ti ng sáo b i ti ng sáo là ti ng g i c a mùa
ổ ẻ ủ ế ế ầ ở ị ậ ờ xuân, c a tình yêu và tu i tr . Ti ng sáo r p r n trong đ u M , nó đã tr nên ti ng lòng
ườ ế ủ c a ng ụ i thi u ph .