
Tạp chí Khoa học Đại học Thủ Dầu Một ISSN (in): 1859-4433; (online): 2615-9635
https://vjol.info.vn/index.php/tdm 57
NHÂN TÍNH VÀ THÚ TÍNH TRONG VỞ KỊCH
“ÔNG VUA HÓA HỔ” CỦA LƯU QUANG VŨ
TỪ GÓC NHÌN PHÊ BÌNH LUÂN LÝ HỌC VĂN HỌC
Trần Đình Nhân(1)
(1) Trường Đại học Sư phạm, Đại học Huế
Ngày nhận bài 23/12/2024; Chấp nhận đăng 10/02/2025
Liên hệ email: dinhnhandhsp@gmail.com
Tóm tắt
Kịch nói là thể loại quan trọng làm nên tên tuổi của Lưu Quang Vũ. Ngoài 3 mảng
đề tài chính gồm: đề tài về cải cách đổi mới, đề tài về chiến tranh, đề tài về cuộc sống đời
thường, ông còn có một bộ phận kịch rất đặc biệt mà đề tài khai thác từ những tích truyện
dân gian. Các nhân vật trong mảng kịch này của ông luôn trăn trở trước những lựa chọn
luân lý đầy khó khăn, đặc biệt khi họ phải đối mặt với hai vấn đề mang tính bản chất của
con người: Nhân tính và thú tính. Bằng việc sử dụng phương pháp phê bình luân lý học văn
học vào nghiên cứu vấn đề này trong vở kịch “Ông vua hóa hổ”, một mặt bài báo mong
muốn tiếp cận kịch của Lưu Quang Vũ dưới một góc nhìn mới, một mặt muốn giới thiệu
đến giới nghiên cứu văn học nước ta phương pháp phê bình còn khá mới mẻ này.
Từ khóa: kịch; Lưu Quang Vũ, nhân tính, phê bình luân lý học văn học, thú tính
Abstract
HUMAN NATURE AND ANIMAL NATURE IN THE PLAY “THE KING WHO
BECAME A TIGER” BY LUU QUANG VU FROM THE PERSPECTIVE OF
ETHICAL LITERARY CRITICISM
Drama is an important genre that made Luu Quang Vu famous. In addition to the
3 main topics (reform, war and daily life), he also has very special plays which themes
are exploited from folk tales. The characters in these plays are constantly struggling with
difficult ethical choices, especially when they are faced with two fundamental human
issues: human nature and animal nature. By using the method of Ethical Literary
Criticism to study this issue in the play “The King who became a tiger”, on the one hand,
we wish to approach Luu Quang Vu's drama from a new perspective, on the other hand,
we also want to introduce to our country's literary research community this relatively
new method of criticism.
1. Đặt vấn đề
So với các phương pháp phê bình văn học có nguồn gốc từ phương Tây, phê bình
luân lý học văn học (tiếng Anh: Ethical Literary Criticism; tiếng Trung: 文学伦理学批评)
là một phương pháp phê bình mới được đề xuất khá muộn ở Trung Quốc bởi giáo sư Nhiếp
Trân Chiêu (Nie Zhenzhao - 聂珍钊) vào năm 2004. Sự phát triển của phê bình luân lý
học văn học nhanh chóng vượt ra khỏi phạm vi Trung Quốc và lan tỏa đến nhiều nước trên
thế giới. Trên cơ sở phản bác lại quan điểm của phê bình mác xít về nguồn gốc lao động