Nhóm vi sinh vật tự do cố định

đạm

Dựa vào nhu cầu O2 có thể phân

biệt vi sinh vật cố định đạm sống tự

do trong đất thuộc hai nhóm: nhóm

hiếu khí và nhóm kị khí.

- Nhóm vi sinh vật hiếu khí sống tự

do trong đất thường gặp như

loài Azotobacter chroococcum, A.

Vinelandii và nhiều loài khác

trong chi Azotobacter. Đã có nhiều

công trình nghiên cứu đề cập đến

mối quan hệ giữa Azotobacter và

cây trồng. Chúng có tác dụng làm

tăng cường nguồn thức ăn N cho

cây. Nhờ đặc tính oxy hóa hiếu khí

trong quá trình trao đổi chất nên

hiệu quả cố định N cao hơn nhiều

so với nhóm kị khí. Trung bình khi

tiêu thụ 1g glucoza, Azotobacter có

khả năng đồng hóa được 10-15mg

N2. Tác dụng của Azotobacter đối

với cây trồng còn được chứng minh

ở khả năng tạo các chất kích thích

sinh trưởng như thymine, acid

nicotinic, acid pantotenic, biotin....

Ngoài ra còn có

chi Beijerinckia cũng là loại vi

khuẩn hiếu khí cố định N2 nhưng

có khả năng chịu chua cao hơn

nhiều so với Azotobacter.

- Nhóm vi sinh vật kị khí sống tự do

thuộc chi Clostridium, đặc biệt là

loài C. pasteurianum có hoạt tính

cố định N2 cao hơn các loài khác

của chi này. Từ quá trình lên men

butyric:

C6H12O6 ---> C3H7COOH + 2CO2 + 4H+

Hydro trong quá trình này

được Clostridium sử dụng để kết

hợp với nitơ

2N2 + 3H2 --> 2NH3

Hiện nay ngoài loài C.

pasteurianum người ta còn nhận

thấy có nhiều loài thuộc chi

Clostridium khác cũng có khả năng

cố định ni tơ phân tử. Đó là các

loài C. butyricum. C. butylicum, C.

beijerinckia, C. aceticum, C.

multifermentans, C. pectinovorum,

C. acetobutylicum, C. felsineum.

Vi khuẩn thuộc loài C.

pasteurianum thường có hoạt tính

cố định nitơ cao hơn các loài

Clostridium khác. Khi đồng hóa

hết 1 g thức ăn carbon, chúng

thường tích lũy được khoảng 5-10

mg ni tơ. Khả năng cố định ni tơ

của các loài trong

chi Clostridium còn phụ thuộc rất

nhiều vào các điều kiện nuôi cấy.

Việc bổ sung các phân khoáng

chứa P, K và Mo vào đất thường

làm tăng cường sự phát triển

của Clostridium trong đất. Nhiều

nghiên cứu cho thấy ở những vùng

đất chua, khi không tìm thấy sự

phát triển

của Azotobacter thì Clostridiumvẫn

có mặt với số lượng đáng kể. Số

lượng của chúng trong vùng rễ bao

giờ cũng nhiều hơn ngoài vùng rễ .