Oan hồn người v tr (Phn 1)
V đây đã hai ngày ri mà Thin vẫn ca bước ra tới đầu ngõ. Sut ngày anh ch
quanh qun trong khuôn viên ngôi nhà mà người bn đã có nhã ý cho mượn để
Thin trong hai tháng nhm hoàn thành lun án tiến sĩ mà anh s trình trong
tháng sau, có nghĩa là sau l cưới ca đầy hai tun.
- Cu ơi! Thin quay li đã thy mt ông lão đang vẫy tay v phía mình. Ngc
nhiên, nhưng Thiện vẫn bước ra cng l phép hi:
- D, bác kêu cháu?
- Phi. Thy cu là ngưi l, hình như mt ti nơi này, sao chưa đi chơi quanh đây,
cnh đây đẹp lm. Thiện hơi bất ng v s quan tâm ca ông lão, tuy nhiên anh
vn thy tch thú bi s quanm này:
- D thưa bác, my hôm nay cháu còn hơi mệt nên chưa ra ngoài. Có l lát na
cháu s đi. Cháu cũng nghe nói nơi này cảnh quang đẹp lm.
- Nếu cu có hng t t đi theo lão, lão có biết một nơi l lm, chc là cu s
thích! T dưng Thiện đâm ra tò mò và anh cũng bất ng vi chính mình khi nhn
li:
- D, cháu s đi với bác. Anh định th vào ly theo chiếc máy nh, nhưng như biết
ý ông lão nói:
- Cu không nên chp hình nơi nào mình thy nó không tch hợp để chp hình.
Tuy thc mắc, nhưng thấy chưa tiện hin Thin im lặng đi theo. Chừng hơn
mười lăm phút sau, Thiện đã phi lên:
- Đẹp quá! Ông lão cười hin hòa:
- Ch mi mt phần thôi, cái bác này càng bước sâu vào bên trong càng đẹp. Cu
thích đây hay còn mun ti ch kia, nơi có một hang động rt ng nghĩnh? Va
nghe, Thin đã tch t nay:
- Gn không bác?
- Cách ch chưa đầy hai trăm mét. Nếu mun cu có th theo tôi.
- Dạ, bác cho cháu đi với! Thin chy theo được một đoạn thì li phi reo lên:
- Đẹp quá!i thác nước này quá đẹp nhưng chỉ tiếc là con người chưa biết khai
thác nó. Đà Lạt này người ta chưa biết ti nó, ch quanh qun nào Datanla, Cam
Ly, Prenn, Gougah, Pongour. Nó b b quên cu ơi!
- Đây là thác Dambri, nó đẹp nht trongi thác vùng này vy mà cho tới năm
Tân Hi này vẫn ca ai nghĩ tới huyn khai thác nó. Đó, cậu th nhìn xem. Thin
minhìn ngm, khi quay li thì chng còn thy ông lão đâu. Anhu lên:
- Bác ơi! Không nghe tiếng đáp, Thiện đành phải mt mình bước ti. Nghĩ là ông
lão trong động đá trước mt, nên Thin li gi:
- Bác ơi! Lần này không có tiếng đáp cha ông c, mà ch có tiếng di li t tiếng
gi ca anh. Thin bước vào hang động vi đầu óc trng rỗng, cho đến khi anh git
mình bi trước mt là mt tảng đá rất to, ch chngn lối đi nữa. Thì ra đây chỉ
là một hang động rt nông, không th gi là mt hang động như nhiu hang động
sâu hun hút khác. Hơi tht vng bi li gii thiu v hang động ca ông lão, anh
vừa đnh quay ra thì cht thng thynhngng ch trên vách đá chắn ngang.
Nhng dòng ch này lúc mi vào chưa quen nhìn trong bóng ti thì không th nhìn
thy,n bây gi Thin có th đọc được tng ch mt...
"Mt thu yêu người, ngàn năm không hết nh... Na tuần trăng mật, sut kiếp
khó phôi pha...".
Bài thơ còn khá dài, nhưng trong bóng tối không th đọc hết được mt lúc, n
Thin phi mm khá lâu... Cui cùng anh phi ngng li đoạn sâu do màu
đá smn rt khó đc. Tuy nhiên vi hai câu trên Thin cm giác thích t, anh
c lm nhm đc li nhiu ln, đến thuc lòng. Mt thu yêu người, ngàn m
không hết nh... Na tuần tăng mật, sut kiếp khó phôi pha... Mải mê đọc thơ
Thin quên c thời gian. Khi anh bước ra ngoài thy mt tri đã lên khi đỉnh đầu.
Nhìn đồng đồ tay, Thin git mình:
- Đã hơn ba gi ri! Thin tìm ông lão mt ln nữa nhưng cũng chẳng thấy đâu.
Khi anh v nhà t ch giúp việc đã đưa một cái túi bng th cm và nói rt rõ ng:
- Ca mti l gi cho cu. y nhn rng, cu đng mt công tìm hiu xem
y là ai, bi ri đây cô ấy s tr li gp cậu. Đã nghe ch ấy nói như vậy t
Thinn hi gì na. Anh cm cái túi định xem bên trong cha vt gì, nhưng chỉ
giúp việc đã nói:
- Cô y dn cu ch được m ra khi phòng riêng. Thin v phòng m chiếc túi ra
ngay và tht bt ng khi thymt b qun áo n bng la rất đẹp trong đó. Li
là b đồ ng! Hu như suốt t đó đến ti Thin không tài nào nghĩ ra người gi gi
đồ cho mình là ai. Có hi li ch ngườim Tư Thủy t cũng chng hiu thêm
được thêm chút gì, nên Thin ch biết mang thc mắc đó cho đến lúc đi ngủ. Mà
nào có d ng đâu, phải đến hơn mười hai gi t Thin mi chp mt được...
- Người gì mà ng như chết, khách vào nhà cũng không hay! Lúc đu tuynghe
giọng nói đó, nhưng Thiện c tưởng nh nằm mơ, n anh vn nm im. Sau na