78
NGUYÊN THỊ TUYẾT THU
I1. Phát hiện và đánh giá một tác
phẩm văn học theo quan điểm lịch sử là
làm cho nó trở nên sống động, giúp
chúng ta hiểu được quá khứ, nhận thức
rõ hiện tại và định hướng được tương
lai. Bài viết của chúng tôi là một nỗ lực
như thế, nhằm lý giải những bí ẩn nghệ
thuật đã tạo nên giá trị trường tồn của
sử thị cổ đại Mahabharata qua hình
tượng nhân uật anh hùng.
Mahabharata là “đại sử của dòng
Bharata”, mà “Bharata” nghĩa rộng là
người Hindi, là Nhân loại. Mahabhardata
chính là “Lịch sử Lớn của Nhân loại”), là
bức tranh hoành tráng về xã hội Ấn Độ
buổi giao thời cuối thời kì công xã thị tộc
đầu thời kì chiếm hữu nô lệ, với những
chuyển biến lớn lao, dữ đội. Người Ấn Độ
đương thời “băn khoăn đi tìm một lẽ sống
mà họ cho là tốt đẹp”? Nhân vật anh
hùng của sử thi này trở thành điểm hội tụ
những khát khao mãnh liệt của dân tộc và
nhân loại về sức mạnh thể chất, sức mạnh
đạo lý, khát vọng tâm linh. Những ước
nguyện cháy bóng đó là thứ nguyên liệu
đặc biệt hun đúc nên kiểu mẫu anh hùng
riêng của Mahabhardta, mang đặc trưng
văn hóa phương Đông: Anh hùng đạo đức
- tâm hình, hướng tới sự hoà điệu muôn
thuở của vũ trụ.
SẮC DIỆN CỦA
NHÂN VẬT ANH HÙNG TRONG
SỬ THỊ MAHABHARATA
NGUYÊN THỊ TUYẾT THU?)
Nhân vật anh hùng là yếu tố trung
tâm trong thế giới nghệ thuật sử thì.
Khác với những sử thi thuần khiết,
nhân vật anh hùng của ÄMfœhabharata
được chú trọng khắc họa ở cả hai bình
đời thường.
Mahabharata luôn đặt người anh hùng
diện chiến trận và
của mình trước sự lựa chọn giữa những
giá trị đối lập: hiện hữu - vô hình, thể
xác - tâm linh, luân hồi - giải thoát...
Chủ quan hoá xung đột bên ngoài vào
bên trong nội tâm nhân vật, khiến
người anh hùng một mặt chịu sự ràng
buộc của những đam mê trần thế mãnh
liệt,
những khát vọng tâm linh huyền bí,
cao đẹp.
một mặt khôn nguôi vươn tới
2. Con người sử thì thường được “ngoại
hoá” bởi sự đồng nhất giữa suy nghĩ và
hành động. Hành động là hình thức tồn tại,
là tiêu chí giá trị cơ bản của người anh
hùng. Hành động trở thành phương tiện
nghệ thuật quan trọng để khắc họa tính
cách, đặc tả phẩm chất và bộc lộ quan niệm
về nhân vật anh hùng.
Trong Mahabhardfa, hành động tồn
tại dựa trên hai hệ giá trị: Dharma của
(*) TS, Phân viện Báo chí và Tuyên truyền.
FOLKLORE NƯỚC NGOÀI
Ta
võ sỹ Kshatriya và Dharma của đạo sỹ
Brahmm. Hành động của người anh
hùng được thể hiện gắn chặt với các biến
cố mà “thích hợp nhất là các xung đột
trong trạng thái chiến tranh””” là quan
niệm thường thấy trong các sử thi anh
hùng. Ở phương diện này, sử thi chú
trọng tới hành động lập chiến tích vinh
quang trên chiến địa, khẳng định uy
danh và sức mạnh vũ lực. Hành động trở
thành công cụ chạm khắc chân dung
người anh hùng với những đường nét kỳ
vĩ, chân xác, có giá trị tạo hình cao, ngợi
ca vẻ đẹp của sức mạnh thể chất phi
phàm.
Điều biệt là
Mahabharata còn có một góc nhìn thứ
đặc trong
hai, tạo nên sự phức điệu trong cảm
hứng và sự phức tạp trong quan niệm
anh hùng. Từ góc nhìn của đạo sỹ
Bàlamôn, hứng thú ngợi ca cơ bản đã
nghiêng về động cơ hành động - ngợi ca
hành động vô cầu và chiến thắng bản
năng, ngợi ca lẽ Dharma cao cả.
Mahabharata chú tâm đến hành động
của nhân vật anh hùng nhưng không
phải ở kết quả vật chất trước mắt, mà
xem xét nó trong hành trình nhận thức
chân lý. Hành động là thực hiện một
cuộc hành hương bền bỉ vượt lên mọi
cám dỗ phàm trần để đạt tới tuyệt đích
tâm linh. Anh hùng trở thành một giá
trị được qui ước và người anh hùng là
người đi tìm cát tuyệt đích. Với phương
Tây, cái tuyệt đích là chiến công dũng
mãnh trên chiến địa; Với người Ấn, cái
tuyệt đích là khát vọng tâm linh. Trong
Mahabharaia,
niệm truyền thống không bị mất đi, mà
anh hùng theo quan
được bổ sung một lớp nghĩa mới. Người
anh hùng hành động không chỉ nhân
danh vinh quang và lòng dũng cảm, mà
còn thực hiện những chuẩn mực đạo
đức cao cả, hướng tới hòa hợp và giải
thoát.
Quan niệm này chỉ phối nguyên tắc
tổ chức hành động của nhân vật anh
hùng. Dưới ánh sáng của hệ quy chiếu
đạo đức, Mahabharata thiết lập hành
động thuyết mình cho sức mạnh của lẽ
Dharma, “ở đâu có Dharma ở đó có
chiến thắng”, Xuất phát từ mối quan
hệ giữa cá nhân và vũ trụ là đặc trưng
tư duy phương Đông - tư duy Ấn Độ,
Mahabharata thiết
mang dấu ấn của quan niệm “tam vị
lập hành động
nhất thể”, dem phân chia các loại hành
động đặc tả phẩm chất cho từng cá
nhân anh hùng. Phải nhìn nhận chúng
trong tương quan với nhau mới tạo nên
khuôn mẫu lý tưởng của nhân vật anh
hùng Ấn Độ.
3. Vẻ dẹp đặc trưng của nhân vật
anh hùng trong Mahabharata được bộc
lộ qua một phương tiện cơ bản khác:
ngôn ngữ đối thoại. Ỏ phương tiện nghệ
thuật truyền thống này, Mahabharata
vừa nối tiếp vừa có nhiều sáng tạo độc
đáo, thay đổi quy mô, cấu trúc và chức
năng lời thoại. Bên cạnh những đối
thoại trao đổi thông tin, thách đấu, thị
uy sức mạnh, hạ bệ đối phương vốn là
motif quen thuộc, xuất hiện những đối
thoại tranh biện về các chuẩn mực đạo
đức xã hội, bộc lộ chiều sâu tư tưởng
của hình tượng nghệ thuật. Đó là
những đối thoại chứa đựng lớp nghĩa
80
NGUYỄN THỊ TUYẾT THU
hàm ẩn được cài đặt bằng những pha
gay cấn trong lựa chọn hành dộng, bộc
lộ quan điểm đạo đức như gam màu rực
sáng trên tượng đài người anh hùng
sử thị.
Đặc biệt trong ÄMfœhabharata xuất
hiện cä những đối thoại đạo đức-thuyết
giáo khổng lô, làm biến động khuôn khổ
sử thi. Hiện lên qua đối thoại là người
anh hùng luôn khao khát nhận thức
quy luật vũ trụ nhân sinh, tìm kiếm sự
hài
Dharma cao ca vĩnh hăng. Sức mạnh
hoà giữa Dharma cá nhân và
đạo lý được ngợi ca qua lối giao đấu
bằng lời, mà chiến thắng thuộc về người
am tường lẽ Dharma, sẽ mở được Cửa
Trời, hợp nhất với thần linh, thoát khỏi
vòng luân hồi sinh tử.
Một số đối thoại của các anh hùng
mang dáng đấp độc thoại cũng đã xuất
hiện trong Mahabharafa, đánh đấu một
bước đột phá vào thế giới nội tâm, phản
ánh đời sống tâm linh. Kiểu tư duy
hướng nội này khiến người anh hùng
của Mahabharata không còn hoàn toàn
được “ngoại hóa” như trong các sử thi
thuần khiết khác.
Cùng với những đặc thù trong miêu
tả hành động, đối thoại là nét bút uyến
chuyển, sinh động tạc dựng chân dung
người anh hùng Ấn Độ với vẻ đẹp “uy
nghiêm trầm lặng của sức mạnh tỉnh
thân”””, Đối thoại trong Mœhabharata
là những thuyết giảng đạo lý lập thuyết
trên nền tảng Dharma cao cä, đậm chất
“thánh kinh”, bộc lộ nét đặc thù trong
tâm hồn tính cách Ấn Độ, thiên về đạo
đức - tâm linh.
Sự xuất hiện của đối thoại đạo đức
- thuyết giáo không chỉ làm nên vẻ đẹp
hiển minh cao cả của người anh hùng
Ấn Độ góp
Mahabharata đến một tâm cao mới,
mà còn phần dưa
khiến nó trở thành “tác phẩm thâm
thúy, cao thượng nhất mà nhân loại có
thể sáng tác được”),
4. Một số thủ pháp nghệ thuật
như: kỳ diệu hóa, so sánh và sử dụng
các biểu tượng văn hoá đặc thù trong
miêu tả nhân vật anh hùng, vốn không
xa lạ với đời sống văn học, nhưng
Mahabharata đã sử dụng một cách
sáng tạo, khiến chúng bộc lộ một sức
mạnh biểu đạt mới.
Kỳ diệu hoá biểu hiện bằng nét bút
cường điệu, phóng đại, bằng việc sử
dụng các motif thần kỳ, các tác nhân
siêu nhiên... gần cho người anh hùng
khả năng phi thường, kết tỉnh sức
mạnh, tài năng, trí tuệ của cả cộng
đồng. Kỳ diệu hoá trong Mahabharata
còn thể hiện một triết lý nhân sinh
mang màu sắc tâm linh, qua miêu tả
cái chết của nhân vật anh hùng với một
mỹ cảm tươi sáng siêu thoát.
Hiệu quả của phép lồng khung, xâu
chuối những truyện dân gian qua lời kể
của các đạo sỹ là cơ sở để xuất hiện /ốï
so sánh ngầm trong Mahabharala.
Những triết lý cao siêu, những bài học
luân lý được truyền đến người nghe
không phải băng lập thuyết khô khan,
trừu tượng mà bằng ngụ ngôn sinh
động chứa đựng những hình tượng nghệ
thuật, hàm ý đối sánh với các anh hùng
trong câu chuyện chính. Từ góc nhìn
FOLKLORE NƯỚC NGOÀI
B]
đó, người anh hùng được soi chiếu kỹ
lưỡng hơn, bộc lộ phẩm chất đặc thù
của mỗi cá nhân.
So sánh nhân vật anh hùng với các
đối thể tự nhiên nhằm tôn vinh sức
mạnh và tài nghệ của con người ngang
tầm vũ trụ, thể hiện cảm quan ngợi ca
tuyệt đỉnh vốn là đường nét chủ đạo
trong bất kỳ sử thi nào. Nhưng ngay ở
địa hạt quen thuộc này, Mfahabharata
vẫn tạo được những bất ngờ thú vị, bởi
sự tương đồng được phát hiện không
phải bằng nhãn quan bên ngoài mà
được thâu nhận từ tia sáng nội tâm bên
trong, qua cảm nhận và ấn tượng. Đó là
nét đặc thù của tư duy hướng nội, cần
có cái nhìn không phải của eon mắt mà
là của cái tâm.
Việc lựa chọn những biểu tượng
văn hoá đặc thù tô đậm vẻ đẹp của
người anh hùng ở chiều sâu tâm linh,
bằng gam màu độc đáo chỉ riêng có ở
nhân vật anh hùng Ấn Độ, tạo đường
viền sắc nét cho mỗi tượng đài anh
hùng.
Gần ba mươi thế kỷ đã trôi qua,
biết bao thế hệ độc giả tiếp xúc với
Mahabharata, mỗi người đều có cách
cảm nhận riêng về những ý tưởng mà
tác giả gửi gắm qua các hình tượng
nghệ thuật. Là tác phẩm lớn nhât trong
kho tàng văn học cổ đại Ân Độ,
Mahabharata mô tả “những đau buồn
của cuộc sống nhân gian với một vẻ đẹp
cao cä và diễn ra trên một toàn cảnh
lớn”"U),
vĩnh hằng được ngợi ca bằng nghệ
thuật độc đáo, đã khiến nhân vật anh
Chính những giá trị dạo đức
sử thì Mahabharata trỏ
thành tượng đài bất tử tồn tại ngoài
dòng chảy của thời gian, đăng quang
cho Cái Đẹp, Cái Thiện trên cõi đời. Sử
thi như một thể loại văn học đã “một đi
không trở lại”, nhưng cảm hứng sử thi
hùng của
hướng tới sự cao cả, thiêng liêng và kỳ
diệu thì mãi mãi là nhiệt hứng sáng tạo
nghệ thuật muôn đời.
Với “nỗ lực trong nhận thức đời
linh người”),
Mahabharata đang và sẽ là nguồn đề
sống tâm của con
tài mới lạ, hấp dẫn vẫy gọi nhiều công
trình nghiên cứu của thế kỷ XXI này -
thế kỷ “hội thoại giữa các nền văn
. . . , ... q ˆ
minh” trong lịch sử phát triển của nhân
loại.
I. 1.1.1
(1) Jean Claude Carrlère, Mahabharata
- Bài thơ nhân gian, tạp chí Người đưa tin
nesco số 9/1989, tr,6.
(2), (7) Mahabharata (Cao Huy Đỉnh và
Phạm Thủy Ba dịch), Nxb Khoa học xã hội,
Hà Nội, 1975, tr.5, tr.426.
(3) Hegel, Mỹ học, tập II (Phan Ngọc
dịch), Nxb Văn học, 1999, tr. 594.
(4) P.A. Grinser - Sử £h¿ Ấn Độ cổ đại,
Nxb Khoa học, Mátxcơdva, 1974, tr.310.
(5) Theo Lưu Đức Trung - Văn học Ấn
Độ, Nxb Giáo dục, Hà Nội, 1997, tr.64.
(6) Theo Will Durant - Lịch sử uăn mình
Ấn Độ, Nxb Lá Bối, Sài Gòn 1971, tr.381.
(8) The Mahabharata (Volume Ì),
Translated by KEisari Mohan Ganguli,
Munshiram Manoharlal Publishers Pvt.
Ltd., New Delhn, 2000, tr. 9.