
PHẦN I. ĐẶT VẤN ĐỀ
I. Lí do chọn đề tài
Hiện nay chương trình giáo dục định hướng phát triển năng lực đã trở
thành xu hướng giáo dục quốc tế. Nhiều nước trên thế giới đã có sự thay đổi
mạnh mẽ theo hướng chuyển từ dạy học truyền thụ kiến thức sang dạy học phát
triển năng lực người học.
Ở nước ta Đại hội XII của Đảng xác định: Tiếp tục đổi mới mạnh mẽ, đồng
bộ các yếu tố cơ bản của giáo dục - đào tạo theo hướng coi trọng phát triển
phẩm chất, năng lực của người học; hoàn thiện hệ thống giáo dục quốc dân theo
hướng hệ thống giáo dục mở, học tập suốt đời và xây dựng xã hội học tập; đổi
mới căn bản công tác quản lý Giáo dục-Đào tạo, bảo đảm dân chủ, thống nhất;
tăng quyền tự chủ và trách nhiệm xã hội của các cơ sở giáo dục-đào tạo; coi
trọng quản lý chất lượng; phát triển đội ngũ nhà giáo và cán bộ quản lý giáo dục,
đáp ứng yêu cầu đổi mới; đổi mới chính sách, cơ chế tài chính, huy động sự
tham gia đóng góp của toàn xã hội, nâng cao hiệu quả đầu tư để phát triển Giáo
dục - Đào tạo.
Đổi mới phương pháp dạy học cần phải đáp ứng mục tiêu giáo dục mới đó
là không chỉ nhằm trang bị kiến thức mà còn chú trọng đến vận dụng kiến thức
kĩ năng vào cuộc sống, đặc biệt quan tâm đến phát triển năng lực sáng tạo, năng
lực giải quyết vấn đề phù hợp với hoàn cảnh. Điều đó có nghĩa dạy học không
chỉ đơn thuần truyền đạt, cung cấp thông tin mà chủ yếu rèn luyện khả năng tìm
kiếm và chiếm lĩnh tri thức.
Môn lịch sử được coi là môn học khô khan, nhiều sự kiện khó nhớ, nhiều
học sinh sợ, không thích học lịch sử. Điểm kiểm tra môn lịch sử trong các kì thi
không được cao.
Giờ học lịch sử diễn ra đơn điệu, học sinh thiếu vốn kiến thức nên bài học
chủ yếu do giáo viên truyền thụ, hướng dẫn.
Quan niệm xã hội cho rằng môn lịch sử là môn phụ, cơ hội nghề nghiệp và
việc làm không cao, tính ứng dụng không nhiều.