YOMEDIA
Tiểu thuyết kinh dị : "Tấm Vải Đỏ
Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem
| Ngày:
| Loại File: PDF
| Số trang:8
117
lượt xem
12
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Tham khảo tài liệu 'tiểu thuyết kinh dị : "tấm vải đỏ', giải trí - thư giãn phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
AMBIENT/
Chủ đề:
Nội dung Text: Tiểu thuyết kinh dị : "Tấm Vải Đỏ
- Tiểu thuyết kinh dị : "Tấm Vải Đỏ"
- "... Con à, mẹ con mình ra phiến đá nghỉ ngơi, uống nước đi!- người phụ nữ trung
niên lên tiếng. Giọng bà ta trầm ấm, bà mặc bộ đồ quần áo đen, đầu đội khăn trắng.
Bà nhìn cô con gái đang nhẹ nhàng đặt bó thuốc xuống, mắt chan chứa yêu thương
rồi khẽ khàng nhặt lá cây trên tóc con. Bà lấy ra một chiếc lược gỗ rồi nói với con
gái:
- Hái thuốc mới có nửa ngày mà tóc tai đã rối bời thế này rồi, ngồi xuống để mẹ
chải đầu cho, - cô bé ngoan ngoãn ngồi xuống. Bà mẹ chải đầu cho con bằng chiếc
lược đen. Mái tóc đen mựơt của cô bé tung bay trong gió. Bà mẹ trầm ngâm không
nói gì. Cô con gái chăm chú ngắm con kiến đang bò trên chiếc lá dưới thân mình.
Mọi thứ chìm trong yên tĩnh. Con đường núi này được phát hiện khi hai mẹ con cô
đi tìm thuốc, ngày thường rất ít người qua lại. Núi rừng yên tĩnh, chốc chốc lại
vẳng lên tiếng chim kêu, đằng sau họ là một cây hoè rất to, rễ của nó đan chéo, bò
lan trên một khoảng đất rộng.
Khi cô bé đang ríu rít nói về chuyện hái thuốc thì đột nhiên cảm thấy có luồng khí
lạnh ngắt sau lưng, định ngoảnh lại xem có chuyện gì thì bộp một cái, cô bé bị
giáng mạnh vào đầu, ngã xuống, bất tỉnh nhân sự.
Một luồng gió lạnh thổi tới làm cô tỉnh lại, lúc này trời đã chập choạng tối. Cô cựa
quậy và phát hiện ra mình đang bị trói rất chặt bằng cành cây dưới gốc hòe. Cô cẩn
- thận quan sát xung quanh rồi sợ hãi kêu to: mẹ, mẹ ơi, mẹ ở đâu?
Cô bé nghe văng vẳng bên cạnh mình có tiếng mài dao, định quay đầu sang xem
nhưng đầu đau nhức quá; lúc này cô mới nhận ra mình không chỉ bị trói trên cây
mà tóc còn bị chia ra làm hai phần buộc vào cây hoè, chả trách mà đầu cô không
cử động được.
sợ hãi tột độ, cô thét lên:
- Mẹ ơi, mẹ, mẹ đang ở đâu, mau cứu con với!
Cô lại nghe thấy giọng nói quen thuộc của mẹ:
- Ngoan nào, đừng hét lên thế, một lát nữa là hết đau ngay thôi.
Nghe thấy tiếng mẹ, cô quên hết sợ hãi, càng gọi to hơn:
- Mẹ, mẹ ơi, mau tới cởi trói cho con, con đau quá.
Tiếng mài dao vẫn rõ mồn một, từng nhát, từng nhát. Trong rừng vọng lại tiếng mẹ
cô rất mạnh mẽ:
- Ngoan nào, chịu khó một chút nữa thôi, mẹ sắp xong rồi.
- Mẹ, mẹ muốn làm gì vậy? sao mẹ lại trói con? - cô bé khóc không ra tiếng.
Lúc nảy, trong màn lệ nhoà, cô đã nhìn thấy mẹ mình; trong tay bà là chiếc xẻng
nhọn đào thuốc đã được mài sáng choang, bà cười lạnh, tay mân mê cái xẻng sắc
- nhọn.
- Ta đã mài rất lâu rồi, cũng muốn mài nhanh lắm chứ, bởi ta biết, dao sắc, đâm
người sẽ chóng chết lại không đau.
Cô bé nhìn mẹ mà không thể tin được.
- Mẹ, mẹ muốn giết con?
- Con gái à, lẽ ra con không nên có mặt trên đời này, do con có mắt như mù mà đầu
thai nhầm; sự việc đã đến nước này rồi thì nói nhiều cũng vô ích, con cứ yên tâm
mà đi thôi.
Người đàn bà giơ cao cái xẻnh nhọn, khoét mắt đứa con gái tội nghiệp. Khoét
xong, bà hét lên: do mày có mắt không tròng nên đừng trách tao, đừng trách!
Mặt trăng trốn vào tầng mây, dường như nó cũng không muốn chứng kiến cảnh
tượng hãi hùng này. Tiếng kêu cứu thảm thiết, tuyệt vọng cảu cô bé làm bầy chim
hoảng loạn, rừng rậm xộc lên mùi máu tanh kỳ dị; cô bé lúc nảy với khuôn mặt
đầm đìa máu chỉ còn thoi thóp thở, đôi mắt cô giờ đã biến thành hai hốc máu, máu
tươi cứ trào ra đầm đìa.
Người đàn bà dùng chiếc khăn trên đầu cẩn thận gói con mắt lại, nhẹ nhàng đặt vào
lòng, chầm chậm thu dọn tay nải rồi quay người xuống núi, sau lưng bà còn vọng
lại tiếng nói yếu ớt của cô gài: tôi sẽ trả thù, sẽ trả thù, trả thù...".
- Mời bạn đón đọc.
Nhận xét của báo chí
Theo Đài THVN - VTV
Tấm Vải Đỏ - Tiểu Thuyết Kinh Dị
(Thứ hai, 31/12/2007 12:00:00 AM)
"Tấm vải đỏ" và lời nguyền Ca Băng
(VTV Ngày 11/12/2007)
Ngay từ đoạn mở đầu của câu chuyện, Tấm vải đỏ đã đánh thức nỗi sợ hãi xen lẫn
sự hồi hộp và thích thú trong độc giả bằng một vụ giết người man rợ: Trong khu
rừng hoang vắng, bà mẹ đã ra tay tàn ác với chính đứa con gái ruột của mình, sau
đó lấy đi đôi mắt và bỏ lại đứa con gái bé bỏng đó thoi thóp trong rừng với đôi hốc
mắt còn đang rỉ máu....
Sau đó là một loạt những tình tiết kinh dị đến rợn người kéo người đọc vào một thế
giới u ám chết chóc với hình tượng xuyên suốt là Tấm vải đỏ với sức hút ma mị
chết người và lời nguyền Ca Băng tàn độc.
- Tấm vải đỏ là tiểu thuyết ma kinh dị của tác giả người ********** Hồng Nương
Tử. Tên thật là Diêu Địch, cô gái người Miêu chuyên viết tiểu thuyết kinh dị này
đã xuất bản hai cuốn sách theo style của mình là Tấm vải đỏ và Cánh cửa xanh. Sự
huyền bí biến ảo trong câu chữ, những tình tiết ly kỳ, sự tàn nhẫn của các nhân vật,
tất cả những điều đó đều không thể đủ để diễn tả cảm giác của người đoc sau khi
đọc tiểu thuyết của cô. Đọc văn của Hồng Nương Tử có cảm giác như đó là bức
chân dung về một cô gái thần bí có gương mặt “biến hóa khôn lường”, tiếp xúc với
mỗi người khác nhau, cô gái ấy lại có một thái độ riêng khác nhau. Đọc Tấm vải
đỏ này, bạn cũng thấy mình có ấn tượng và suy nghĩ như vậy.
Sức hút của Tấm vải đỏ không chỉ nằm trong những chi tiết hư cấu về một thế giới
ma quái rùng rợn mà nó còn nằm trong kết cấu đặc biệt mà Hồng Nương Tử dày
công xây dựng. Toàn bộ câu chuyện như một căn nhà lớn mà trong đó mỗi căn
phòng chính là một chương truyện, chúng logic với nhau về mặt nội dung nhưng
cũng rất độc lập trong cách kể, trong mỗi tình huống, chính điều này cũng làm nên
một sức hút đặc biệt cho Tấm vải đỏ.
Chỉ vì vô tình có được tấm vải trong tay mà cuộc sống của bốn cô gái trong chuyện
bị đảo lộn. Các cô trở thành mục đích truy sát của lời nguyền Ca Băng độc ác, lời
nguyền được kết lại bằng lòng thù hận và những mâu thuẫn không thể hóa giải
- giữa những con người đã từng có lúc yêu thương nhau thắm thiết. Công cụ giúp lời
nguyền Ca Băng hành động chính là tấm vải đỏ mà các cô gái vô tình có trong tay.
Trong nỗi kinh hoàng tột độ và nỗi đau đớn vô bờ khi phải mất đi những người
thân của mình, các nhân vật trong chuyện đã phải sát vai lại để cùng đấu tranh. Khi
đó cuộc đấu tranh không còn đơn thuần là cuộc đấu tranh để tự vệ nữa mà nó đã
biến thành một cuộc đấu tranh sinh tồn đầy cam go, khốc liệt chống lại một sức
mạnh vô hình, ma mị và xét cho đến cùng thì đó cũng chính là cuộc đấu tranh giữa
cái thiện và cái ác, một cuộc đấu tranh dù có nhiều mất mát nhưng cuối cùng thì
chân lý ngàn đời vẫn được khẳng định: cái Thiện vẫn là điều mạnh nhất trong thế
giới này.
Xuyên suốt câu chuyện, giữa nỗi đau, sự kinh hoàng và bóng tối của cái ác thì tình
yêu của con người vẫn nảy nở và hồi sinh. Đó là tình yêu của Kha Lương và Tần
Cẩm - tình yêu mà vì nó - Tần Cẩm đã dùng chính cuộc sống của mình để cứu Kha
Lương, là tình yêu của Lục Tử Minh và Đường Thi Thi, là tình bạn của các cô
gái…
Lời kết của câu chuyện như một nốt thăng nhẹ nhõm mà tác giả bỏ lửng: “Bạn có
tin vào tình yêu không?”. Vậy nên, dù những tình tiết của câu chuyện có khiến bạn
- đọc có thể lạnh sống lưng ngay giữa ban ngày thì câu chuyện vẫn để lại những
thanh âm ngọt ngào với thông điệp: Không có một thế lực đen tối nào có thể chiến
thắng được tình yêu thương mà con người dành cho nhau và lòng thù hận có thể
được gột rửa bằng chính tình yêu thương ấy.
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
ERROR:connection to 10.20.1.98:9315 failed (errno=111, msg=Connection refused)
ERROR:connection to 10.20.1.98:9315 failed (errno=111, msg=Connection refused)
Đang xử lý...