
ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI
TRƯỜNG ĐẠI HỌC GIÁO DỤC
NGUYỄN MAI HƯƠNG
ỨNG PHÓ VỚI CĂNG THẲNG VÀ SỨC KHỎE
TÂM THẦN CỦA TRẺ VỊ THÀNH NIÊN
MẮC BỆNH MẠN TÍNH
Chuyên ngành: TÂM LÝ HỌC LÂM SÀNG TRẺ EM
VÀ VỊ THÀNH NIÊN
Mã số: 9310401
TÓM TẮT LUẬN ÁN TIẾN SĨ TÂM LÝ HỌC
HÀ NỘI – 2025

CÔNG TRÌNH ĐƯỢC HOÀN THÀNH TẠI
TRƯỜNG ĐẠI HỌC GIÁO DỤC, ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI
Người hướng dẫn khoa học: PGS. TS. Trần Thành Nam
Phản biện 1:……………………………………….
Phản biện 2:………………………………………
Luận án sẽ được bảo vệ trước Hội đồng chấm luận án họp tại
……………………………………………..
Vào hồi giờ ngày tháng năm
Có thể tìm hiểu luận án tại:
- Thư viện Quốc gia Việt Nam
-Trung tâm Thông tin – Thư viện , Đại học Quốc gia Hà Nội.

1
MỞ ĐẦU
1. Lý do lựa chọn đề tài
Trong những năm gần đây, mô hình bệnh tật tại Việt Nam và trên thế giới đã có
những thay đổi. Bệnh mạn tính – được định nghĩa là những tình trạng bệnh lý kéo dài
(thường trên 12 tháng) – có tỷ lệ ngày càng cao trên thế giới và tại Việt Nam. Nhìn chung
trên thế giới, theo Jin và cộng sự (2017) tỷ lệ này ước tính là 15-20%. Phát triển nhận
thức, thể chất, giới tính, tâm lý xã hội lành mạnh vừa là quyền và cũng là trách nhiệm cần
xã hội đảm bảo để trẻ mắc bệnh mạn tính có thể trưởng thành và thực hiện được các chức
năng trong xã hội. Bệnh mạn tính và các vấn đề liên quan đến bệnh có thể tạo nên căng
thẳng cho trẻ mắc bệnh. Sự đa dạng về các tác nhân gây căng thẳng sẽ cần tới những
chiến lược ứng phó khác nhau. Ứng phó với căng thẳng và mối liên quan của ứng phó tới
sức khỏe tâm thần của trẻ mắc bệnh mạn tính là một chủ đề gần đây nhận được nhiều sự
quan tâm của các nhà nghiên cứu. Theo Meijer và cộng sự (2002) các chiến lược ứng phó
có liên quan rõ rệt tới điều chỉnh xã hội, lòng tự trọng và các vấn đề hướng nội.
Tại Việt Nam và trên thế giới, ứng phó với căng thẳng và sức khỏe tâm thần là hai
lĩnh vực đã được nghiên cứu trên nhiều nhóm khách thể mắc các bệnh mạn tính khác
nhau, tuy nhiên còn ít các nghiên cứu theo dõi dọc để phân tích sâu sắc về mối quan hệ
giữa ứng phó với căng thẳng và sức khỏe tâm thần. Vì vậy, chúng tôi lựa chọn nghiên cứu
“Ứng phó với căng thẳng và sức khỏe tâm thần của trẻ vị thành niên mắc bệnh mạn tính”
là đề tài luận án nghiên cứu sinh nhằm góp phần làm sáng tỏ và phân tích thực trạng về
chủ đề này.
2. Mục đích nghiên cứu
Nghiên cứu được thực hiện nhằm mục đích mô tả thực trạng ứng phó với căng
thẳng và sức khỏe tâm thần của trẻ vị thành niên mắc bệnh mạn tính, xác định mối quan
hệ giữa của ứng phó với căng thẳng và sức khỏe tâm thần. Nghiên cứu giúp đưa ra cơ sở
lý thuyết và thực tiễn về vai trò của các chiến lược ứng phó với căng thẳng đối với các
vấn đề sức khỏe tâm thần, từ đó, xác định những chiến lược ứng phó thích ứng và chiến
lược ứng phó kém thích ứng ở trẻ vị thành niên mắc bệnh mạn tính.
3. Giả thuyết nghiên cứu
Nghiên cứu được thiết kế và thực hiện dựa trên những giả thuyết như sau:

2
- Giả thuyết 1: Trẻ vị thành niên mắc bệnh mạn tính sử dụng đa dạng các chiến
lược ứng phó với căng thẳng ở các mức độ khác nhau, và việc lựa chọn chiến lược có liên
quan tới một số yếu tố cá nhân, bệnh lý, môi trường
- Giả thuyết 2: Trẻ mắc bệnh mạn tính có thể gặp các vấn đề sức khỏe tâm thần, và
và các vấn đề này có liên quan tới một số yếu tố cá nhân, bệnh lý, môi trường.
- Giả thuyết 3: Một số chiến lược ứng phó với căng thẳng có mối quan hệ có ý
nghĩa với các vấn đề sức khỏe tâm thần của trẻ vị thành niên mắc bệnh mạn tính, và mối
quan hệ này vẫn được duy trì sau thời gian theo dõi trong nghiên cứu.
4. Phạm vi nghiên cứu
Địa điểm nghiên cứu: Bệnh viện Nhi Trung ương:
Thời gian nghiên cứu: Từ 01/01/2022 đến 31/12/ 2024.
5. Phương pháp nghiên cứu: theo dõi dọc không thực nghiệm, thu thập dữ liệu tại
hai thời điểm: Thời điểm ban đầu (T0) và thời điểm tiếp sau 9 tháng (T1).

3
CHƯƠNG 1. TỔNG QUAN NGHIÊN CỨU VÀ CƠ SỞ LÝ LUẬN
1.1. Tổng quan nghiên cứu về ứng phó với căng thẳng và sức khỏe tâm thần của trẻ
mắc bệnh mạn tính
1.1.1. Tổng quan nghiên cứu về ứng phó với căng thẳng của trẻ mắc bệnh mạn tính
Trong quá trình mắc bệnh, trẻ vị thành niên có thể chịu tác động bởi nhiều tác
nhân gây căng thẳng liên quan tới bệnh. Những hệ quả của căng thẳng kéo dài lên sức
khoẻ thể chất và SKTT đã được nghiên cứu và thừa nhận qua nhiều bằng chứng khoa học.
Những căng thẳng này còn có thể tác động trực tiếp hoặc gián tiếp tới sự tuân thủ điều trị
và hiệu quả điều trị, là những yếu tố nguy cơ đối với sự thích ứng và phục hồi khi mắc
bệnh. Cách trẻ ứng phó có thể là một yếu tố điều tiết, làm thay đổi tác động của căng
thẳng tới trạng thái tâm lý xã hội của trẻ (Jaser, 2017).
Theo Rodriguez (2012): có 3 nhóm tác nhân gây căng thẳng là những thay đổi
trong cuộc sống; các tác động của bệnh trên cơ thể; sự không chắc chắn về tiến triển của
bệnh. Có những tác nhân có thể kiểm soát được, và một số tác nhân là không thể kiểm
soát. Ứng phó giải quyết vấn đề thường ít hiệu quả với tác nhân không kiểm soát, thay
vào đó, những ứng phó giúp trẻ thích ứng với căng thẳng như tái cấu trúc nhận thức, làm
xao nhãng dường như có ý nghĩa hơn.
Các nghiên cứu của Olson (1993), Spirito (1995) và một số nhà khoa học khác đã
chỉ ra không có sự khác biệt giữa mẫu hình ứng phó với căng thẳng giữa trẻ mắc bệnh và
trẻ không mắc bệnh, và đây là một mẫu hình tương đối bền vững theo thời gian, cả hai
nhóm trẻ này đều sử dụng các ứng phó tập trung vào vấn đề, tập trung vào cảm xúc và né
tránh với tỷ lệ và mức độ tương đương nhau. Tuy nhiên, Hampel (2005) cho biết trẻ mắc
bệnh mạn tính thường ứng phó tốt hơn trẻ không mắc bệnh và ít sử dụng các chiến lược
né tránh thụ động hơn.
Một số yếu tố liên quan tới ứng phó ở trẻ vị thành niên mắc bệnh mạn tính:
- Giới tính: Một số nghiên cứu cho thấy có sự khác biệt về các chiến lược ứng phó
với bệnh mạn tính nói chung giữa nam và nữ, trong khi một số nghiên cứu khác chưa
chứng minh được điều này. Theo Spirito (1995), trẻ nữ thường sẽ tìm những trợ giúp xã
hội hoặc né tránh, tập trung vào cảm xúc, còn trẻ nam thường sử dụng nhiều tái cấu trúc
nhận thức và tự trách bản thân.