
1
MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Theo Nghị quyết số 03 - NQ/TW ngày 16/7/1998 của Ban chấp
hành Trung ương Đảng ( khóa VIII) đã đề cập đến định hướng phát
triển nền văn hóa Việt Nam như sau: Bên cạnh việc phát triển kinh tế
thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa, chúng ta phải: “Xây
dựng và phát triển nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc, hết
sức coi trọng, bảo tồn, kế thừa và phát huy những giá trị văn học
truyền thống, văn hóa cách mạng, bao gồm cả văn hóa vật thể và phi
vật thể” [11, tr.24 - 28]
Nghị quyết đã nhấn mạnh đến việc kế thừa những giá trị văn hóa
truyền thống để xây dựng nền văn hóa mới. Trong kho tàng văn hóa
truyền thống của dân tộc Việt Nam, ca dao, tục ngữ giữ một vị trí
quan trọng và có sức ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của nền văn
hóa mới.
Tuy nhiên, hiện nay ca dao, tục ngữ của Việt Nam nói chung và
tỉnh Khánh Hòa nói riêng ít được quan tâm khai thác. Nếu có nghiên
cứu thì đó mới chỉ là những sự liệt kê theo chủ đề, mới chỉ bàn luận
về mặt tích cực và tiêu cực, kinh nghiệm của ca dao, tục ngữ. Các
công trình nghiên cứu về ca dao, tục ngữ tỉnh Khánh Hòa chưa đi sâu
vào vấn đề triết lý như là sự thể hiện tư duy của ông cha ta ngày
trước về vũ trụ, con người, cách thức tác động của con người vào tự
nhiên sao cho có hiệu quả, mối quan hệ con người với con người,
con người với tự nhiên. Tất cả những luận giải đó mặc dù bằng ngôn
ngữ dân gian nhưng ẩn chứa tính triết lý sâu sắc, có giá trị to lớn
trong công cuộc xây dựng đất nước trong tình hình hiện nay.