
Đối với các bà nội trợ, ngày nay khi mà các sản phẩm FMCG có chất lượng ngày
càng gần nhau, thì ưu tiên thông thường sẽ là:
PC2 – PC1 – PC4 – PC3 – Chi tiêu sao cho vừa túi tiền gia đình là quan trọng hơn
cả (miễn là sản phẩm không quá tệ), vì ta còn nhiều việc phải lo.
Đối với khách hàng thương mại điện tử, thì có sự khác biệt lắm:
PC3 – PC2 – PC4 – PC1 – Đặt hàng có ngay, thuận tiện, dễ dàng, ngồi văn phòng
máy lạnh mà hàng vẫn có trong tay nhanh nhất có thể, giá cả lại được giảm (khoan
nói tới PC4 và PC1).
Tuy vậy, các P, C có được tách ra, nhưng không bao giờ có thể tách bạch hoàn
toàn, tôi chọn mua một thùng bia không chỉ vì đó là cửa hàng rẻ nhất trong vùng,
mà còn là nơi nằm trên tuyến đường thuận tiện để tôi tới, tôi có chỗ để xe để có thể
vào chọn hàng, hàng nặng thì tôi có dụng cụ để di chuyển nó dễ dàng, và thủ tục
thanh toán hàng nhanh chóng, rõ ràng, khiến tôi có thể đem bia về nhà nhanh
chóng nhất, hơn nữa cửa hàng đó còn giảm giá 80% giá bán ly uống bia và mồi đi
kèm và có thể tặng miễn phí những viên đá lạnh.
Đối với một số khách hàng, việc mua một thùng bia giá 300k thì đó là chi phí họ
bỏ ra, nhưng đối với một số khách hàng, việc lái xe tới cửa hàng, việc dựng xe, mất
bao nhiêu thời gian mua, có phải chen lấn chật chội nóng bức hay không, đó là “cái
giá” họ phải trả, chứ không phải chỉ là chi phí cho thùng bia.
Cost không chỉ là Cost.
Convenience không chỉ là cửa hàng gần nhà, quầy mì tôm dễ chọn loại nào ngon,
dễ vận chuyển, mà còn là việc tôi có thể bóc bao bì bằng tay dễ dàng mà không cần
dùng kéo, dùng răng.