YOMEDIA
ADSENSE
Anh ấy là siêu mẫu
40
lượt xem 5
download
lượt xem 5
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Những ngày cuối tháng mười, trời trở lạnh. Cơn bão Sơn Tinh mang mưa ghé thăm thành phố. Bầu trời chuyển màu xám xịt. Không khí đượm hương đất nồng ẩm. Sao Sa buồn chán vùi mình trong chăn tìm kiếm những giấc ngủ chập chờn.
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Anh ấy là siêu mẫu
- Anh ấy là siêu mẫu Tên tác giả: Diễm Hạc Thể loại: Tình cảm, SE Rating: 16+ Ban ngày chàng làm nhân tình bên người Đêm đến nàng thành nhân ngãi cho chàng mua vui Những ngày cuối tháng mười, trời trở lạnh. Cơn bão Sơn Tinh mang mưa ghé thăm thành phố. Bầu trời chuyển màu xám xịt. Không khí đượm hương đất nồng ẩm. Sao Sa buồn chán vùi mình trong chăn tìm kiếm những giấc ngủ chập chờn. Cơn mưa đêm bỗng trút xuống con phố như lời dỗi hờn không tên. Tiếng mưa dưới mái tôn lại càng thêm phần vang vọng, từa tựa cái âm thanh của chốn xa xôi vô định nào đó vọng lại. Mưa, mưa rất to. Sao Sa rúc mình thật sâu vào chiếc chăn len ấm áp như con chim non đang sợ hãi tìm chỗ trú ẩn trong đêm bão giông. 5 giờ sáng. Mưa tạnh hẳn. Từng giọt gianh buông mình từ mái hiên tạo nên thanh âm não nề khó nhọc. Sao Sa luồn tay xuống gối tìm điện thoại. Bây giờ còn quá sớm để thức dậy đi học nhưng cô cũng chẳng thể tìm lại giấc ngủ yên bình nên đành lên mạng kiếm người nói chuyện giết thời gian. Đăng nhập vào We chat. Sử dụng chức năng tìm kiếm xung quanh, cô thoáng ngạc nhiên vì giờ này đã có khá nhiều người online. Click vào album của một anh chàng có tên Nam Vương. “Trông cũng được phết nhỉ”. “Whoo người cơ bắp thế”. “Còn có hình trên tạp chí nữa. Không biết có phải cha nào cop hình trên mạng rồi đăng lên không nữa”. Một loạt suy nghĩ nực cười hiện lên trong đầu Sao Sa khi xem những bức hình đa sắc thái của Nam Vương. Không kịp chần chừ tới hai giây, Sao Sa liền gửi yêu cầu kết bạn cho Nam Vương. Cô tự nhủ: “Cũng có mất gì đâu. Mà nếu mấy bức hình đó của anh ta thật thì biết đâu mình lại có cơ hội làm thân với hotboy” rồi thoáng nhếch miệng tự trào.
- Nhưng cuộc sống vốn chẳng bao giờ đơn giản và bằng phẳng như ta hi vọng. Một khi bạn quyết định nắm lấy sợi dây kết nối với một người, định mệnh của bạn sẽ hoàn toàn xoay chuyển theo những hướng mà bạn không thể ngờ tới. Sao Sa lại thoáng ngạc nhiên lần nữa khi Nam Vương nhanh chóng chấp nhận lời mời kết bạn. Sao Sa: “Hi [smile]” Nam Vương: “8-> :*” Sao Sa: “Anh là model ah :-?” Nam Vương: “Ui giời ôi! Model cái gì haha” Sao Sa: “Ah thấy ảnh ọt kinh quá nên mới thắc mắc [grin]” Nam Vương: “Hihi sao thắc mắc vậy em nè” Sao Sa: “Thì thấy trong album có mấy hình trên tạp chí. Với ảnh bìa album nhìn như kiểu mấy anh người mẫu quảng cáo nội y nên em thắc mắc mà. Hihii” Nam Vương: “Hì không em ạ. Anh là người bình thường” Sao Sa: “Oh. Thế mấy hình trên tạp chí không phải anh?” Nam Vương: “Hì thế em thấy không giống anh à” Sao Sa: “Em không biết vì cũng chẳng nhìn rõ mặt lắm. Nhưng nếu chụp hình cho tạp chí thì là model còn gì [wink]” Nam Vương: “Đâu có hihi” Sao Sa: “Anh sinh năm bao nhiêu vậyyy” Nam Vương: “86 em ạ” Sao Sa: “Anh có người yêu chưa? Số đo ba vòng là bao nhiêu ạ =p~ =))” Nam Vương: “Hihi chưa nè. 100 – 80 – 100” Sao Sa: “Eo người đẹp dáng chuẩn thế mà lại chưa có người yêu ạ. Tin được không đây :-/” Nam Vương: “Huhu không có hihi” Sao Sa mải tán chuyện với Nam Vương nên lúc nhìn đồng hồ mới giật mình vùng dậy chuẩn bị đi học. Buổi tối về đến nhà sau một ngày chiến đấu không ngừng nghỉ với những môn học nhàm chán, Sao Sa phi thẳng vào bồn tắm ngâm mình trong thứ nước ấm áp giải toả mọi phiền muộn. Lúc tắm xong cô lại vô thức cầm điện thoại click vào album của Nam Vương. Sao Sa kéo xuống dưới vì muốn thử xem anh chàng này có phải đi “mượn tạm” ảnh của người khác để up lên lừa tình mấy em gái non nớt nhẹ dạ không. Nhưng dường như anh ta sở hữu một số lượng ảnh khổng lồ khiến cô không thể kiên nhẫn tìm đến bức cuối cùng. Sao Sa thở dài click bừa vào vài tấm
- hình để xem bình luận. Những cái nick name, những tấm hình đại diện và những lời bình luận trong đó đã thực sự khiến cô bị choáng ngợp. Trong số đó có đến hai phần ba là của những người nổi tiếng đã quen mặt trong giới nghệ sĩ. Sao Sa nhếch môi: “Thì ra không phải hàng fake tung của xung xẻng à”. Nam Vương có vẻ là một anh chàng rất chăm chỉ up hình để thu hút và làm loá mắt phái nữ. Trong album của anh có đủ loại ảnh dễ thương, chu choe có, lạnh lùng có, bán khoả thân có, chụp chung với các chân dài nổi tiếng cũng có… Sao Sa bỗng nhìn giật mình khi nhìn thấy một tấm hình được chụp lại từ tạp chí của Nam Vương và một siêu mẫu nam đình đám khác. Cái tên Đoàn Nam Vương – giải bạc siêu mẫu năm 20xx được in nổi bật trên bìa tạp chí. Sao Sa tò mò vào google tìm kiếm thông tin về anh ta. Chỉ trong 0,14 giây đã có khoảng chín triệu kết quả hiện ra. Bấy nhiêu thôi cũng đủ thấy độ hot của anh chàng. Những bài báo lá cải về việc Nam Vương hôm trước ôm bé chân dài này, hôm sau đã tươi cười bên nàng đại gia kia cùng những bức ảnh phô diễn cơ thể sáu múi cuồn cuộn hết mức của anh ta khiến Sao Sa bật cười. Cô với tay lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Nam Vương. Sao Sa: “Anh ơi em hỏi thật nhé, anh là thẳng hay cong :p” Nam Vương: “Haha muốn thử không? Coi thẳng hay cong” Sao Sa: “Thử như nào cơ ạ =))” Nam Vương: “Haha theo em thử như nào mới biết” Sao Sa: “Em không biết nên mới hỏi mà ;))” Nam Vương: “Hahaa thế sao hỏi thẳng hay cong để làm gì em?? :-/” Sao Sa: “Tò mò thôi” Nam Vương: “Ui giời” Sao Sa: “Tại thấy mấy anh model người đẹp dáng chuẩn toàn gay mà hiuhiu” Nam Vương gửi lại cho Sao Sa một tấm hình nửa người của mình và một cô gái đang vòng tay ôm cổ, hôn lên má anh. Điều đáng chú ý của bức ảnh là trên cơ thể Nam Vương và cô gái đó chỉ có duy nhất một tấm chăn mỏng vắt hờ, còn địa điểm tác nghiệp lại có vẻ là một chiếc giường quá khổ trong một khách sạn đắt tiền nào đó. Như cảm thấy chưa đủ, anh còn nhiệt tình chú thích thêm: “Em ơi anh cong [clap]” Sao Sa vừa cười ngặt nghẽo vừa nhắn lại: “Biết đâu ảnh này lại chỉ để che mắt thiên hạ :))” Nam Vương: “Hi chắc vậy. Em muốn thử coi thế nào không?” Sao Sa: “Nhưng em hỏi thử thế nào anh không trả lời mà [whistle]” Nam Vương: “Haha thử thì biết” Sao Sa: “Không nói ai dám thử :-s” Nam Vương: “Không thử sao biết haha trai cô ơi”
- Sao Sa: “Là sao ta?” Nam Vương: “Là gặp nhau thử đi. Anh ở khách sạn Pazzion tới cuối tuần. Nếu muốn thử coi thẳng hay cong thì tới gặp anh” Sao Sa lúc đó không biết rằng chỉ một câu nói đùa vô thưởng vô phạt đã đẩy bánh răng của vòng quay vận mệnh diên cuồng chạy theo những cám dỗ đáng sợ của ánh hào quang lấp lánh. Sao Sa: “Gặp ban ngày ở chỗ đông người cơ :))” Nam Vương: “Kín đáo chứ [sly]” Sao Sa: “Kín đáo xong nhỡ có chuyện gì em biết kêu ai :-s” Nam Vương: “Hì kêu anh nè” Sao Sa: “Kêu anh có mà anh giết người diệt khẩu luôn á” Nam Vương: “Haha” Sao Sa: “Cơ mà em xấu hoắc có khi anh nhìn thấy lại chạy mất dép chứ chẳng dám giết hay làm gì ý [chuckle]” Nam Vương: “Haha gửi anh hình em coi” Sao Sa: “Avata với mấy hình trong album là em còn gì. Chẳng bằng một góc các chân dài anh đã cặp kè :))” Nam Vương: “Eo eo muốn em chụp anh coi à” Sao Sa gửi cho Nam Vương một tấm hình cô mới chụp gần đây. Cô cố tình chọn một tấm nguyên bản vì cô biết có chỉnh sửa thế nào cũng không thể so sánh được với những chân dài vây quanh anh. Nam Vương: “Em sinh năm bao nhiêu” Sao Sa: “Anh đoán xem” Nam Vương: “Không biết” Sao Sa: “94” Nam Vương: “Hi vậy à. Em già dặn hơn so với tuổi. Em thích chụp hình à” Sao Sa: “Con gái ai chẳng thích chụp hình. Trừ những đứa không ăn ảnh thôi ;)” Nam Vương: “Hehe em giờ học hay đi làm” Sao Sa: “Em vẫn đang học” Nam Vương: “Hihi có hình bikini nào không gửi anh coi body em” Sao Sa: “Anh cong mà cũng thích coi hình bikini hả :))” Nam Vương: “Thích chứ hehe gửi anh coi đi” Sao Sa: “Thôi khỏi cần xem anh ơi. Em vòng hai căng đét, vòng một hơi lép còn vòng ba teo tóp :))” Nam Vương: “Chụp coi đi” Sao Sa: “Nhưng mẹ em bảo không được nghe lời giai dụ dỗ [chuckle]” Nam Vương: “Haha em dụ người ta thì có. Chụp anh coi đi” Sao Sa: “Mà anh muốn coi làm gì?”
- Nam Vương: “Anh muốn coi xem em có phù hợp với concept chụp hình sắp tới của anh không. Anh thấy em chụp hình cũng hot lắm nhưng còn xem body thế nào mới quyết định được hehe” Sao Sa: “Chứ không phải anh muốn coi xem em có đủ tiêu chuẩn để lên giường cùng anh không à” Nam Vương: “Haha nếu em lên giường với anh xong đổi lại anh cho em lên mặt báo cùng anh. Thế nào?” Sao Sa ôm bụng cười ngặt nghẽo, cười tới chảy nước mắt. Lát sau vừa thở không ra hơi vừa nhắn lại cho Nam Vương: “Em không phải loại khát ánh đèn sân khấu đến mức đó đâu anh ơi. Chân em ngắn nhưng nó tỉ lệ nghịch với não anh à”. Tin nhắn gửi đi xong Sao Sa lập tức thoát khỏi We chat. Những ngày sau đó tâm trạng Sao Sa luôn ở trong tình trạng xuống dốc tồi tệ. Điểm số trên lớp sụt giảm tới mức có nguy cơ không đủ điều kiện thi cuối kì, hoạt động thường niên của câu lạc bộ thì liên tục vắng mặt, những công việc được giao trong nhóm thuyết trình luôn trễ hẹn. Cô thường xuyên cáu gắt với tất cả những người quan tâm, hỏi han mình. Cô đốt thuốc như ống khói và luôn trở về nhà khi đã say mèm trong những cuộc vui thâu đêm ở bar pub chỉ vì không muốn chứng kiến cảnh cha mẹ cãi nhau. Có hôm, Sao Sa vừa bước vào nhà bố cô liền cầm chổi xông tới vừa đánh vừa **** bới: - Tao mà có loại con gái như mày à! Giờ này mới vác xác về sao mày không đi luôn đi. Tao mất công đẻ ra mày, nuôi mày khôn lớn đến giờ để mày suốt ngày bỏ bê việc học đi chơi đêm thế này à! Sao mày không đi luôn đi! Không đi luôn đi! Mỗi nhát chổi giáng xuống cha cô lại nhấn mạnh thêm cái giọng lè nhè khẳn đặc của mình. Ban đầu Sao Sa chỉ biết cúi gập người chống đỡ trận đòn tới tấp như mưa của cha nhưng đến khi thoáng nhìn thấy bóng mẹ chạy lại van xin rồi bị cha đẩy ngã thì cô liền đứng bật dậy nắm lấy chiếc chổi trên tay ông. Lúc đó cha cô đã uống khá nhiều, chân tay không còn linh hoạt nên dễ dàng bị Sao Sa đoạt lấy thứ vũ khí duy nhất trên tay rồi loạng choạng suýt ngã. Sao Sa cười nhạt: - Bố trách con sao không tự xem lại bản thân mình? Một kẻ nhậu nhẹt bê tha quanh năm, hễ về tới nhà là chỉ biết **** rủa đánh đập vợ con như bố thì có quyền đòi hỏi gì ở con nào? - Sao Sa con im miệng cho mẹ! Con say rồi, về phòng nhanh lên! _ bà mẹ tội nghiệp vội vàng chạy tới đánh vào tay cô rồi len lén liếc mắt nhìn chồng lo sợ. - Con không say. Chưa bao giờ con tỉnh hơn lúc này. Mẹ à, mẹ muốn sống khổ nhục đến bao giờ nữa? Con chán cái nhà này lắm rồi. Con chán cảnh ông ta tối
- ngày chỉ biết ngửa tay cướp không những đồng bạc mẹ khó khăn kiếm được để nướng hết vào cờ bạc rượu chè. Con chán cả sự chịu đựng không giới hạn của mẹ nữa. Con chán tất cả rồi! - Mày cút ngay cho khuất mắt tao. Nhà tao không chứa chấp loại con bất hiếu như mày _ cha cô vừa hét vừa chực xông tới. - Bố không phải đuổi con cũng tự đi. Sao Sa chạy ra khỏi nhà bỏ mặc giọng gào thét níu kéo của mẹ phía sau. Đêm ấy, trời Hà Nội đổ cơn mưa lớn. Cái lạnh cuối thu ngấm sâu vào da thịt. Sao Sa dò dẫm trong đêm với bàn chân trần rớm máu cùng lớp váy áo mỏng manh. Trên người chỉ đúng còn hai trăm ngàn và chiếc điện thoại di động. Sao Sa đang suy nghĩ không biết nên đi đâu thì chợt nhớ tới Nam Vương. Lúc đó, cô chỉ không muốn làm phiền họ hàng hay bạn bè. Hơn nữa nếu đến ở tạm nhà của người thân thì thế nào cha mẹ cô cũng nhanh chóng tìm ra. Thứ cô thực sự cần bây giờ là yên tĩnh và cô không hề muốn bị bắt về nhà sau những chuyện vừa rồi. Mải mê suy nghĩ, đôi chân Sao Sa đã dẫn cô tới trước khách sạn Pazzion lúc nào không hay. Cô lén hít thở sâu một tiếng rồi rút điện thoại ra nhắn tin cho Nam Vương: “Anh còn ở khách sạn không?”. Cô cũng không hi vọng lắm rằng Nam Vương sẽ trả lời ngay nhưng không ngờ ngồi chờ suốt hai tiếng dưới cổng khách sạn vẫn chưa thấy hồi âm từ anh ta. Những người qua đường trao cho Sao Sa vài ánh nhìn thương hại xen lẫn kì thị. Vài cậu thanh niên đi qua lớn tiếng trêu chọc: “Nhìn bết bát thảm hại thế này mà đứng trước cổng khách sạn năm sao hả em. Thôi đi với bọn anh này, nhà nghỉ cho ngon bổ rẻ” rồi rú lên những tràng cười man rợ với nhau. Bảo vệ khách sạn mấy lần định ra đuổi Sao Sa đi chỗ khác nhưng thấy cô kiên quyết nói là muốn chờ người nên đành nhượng bộ. Cái lạnh của đêm dần khiến Sao Sa tỉnh hẳn rượu. Cô chợt bật khóc. Cô cũng không muốn trở thành kẻ bất hiếu nhưng cô thực sự đã quá chán nản những lần hai mẹ con ôm nhau khóc đến khản tiếng trong những trận đòn roi của bố, cô sợ phải nhìn cảnh mẹ ki cóp từng đồng để cuối tháng lại móc từng khúc ruột ra đưa cho bố đi đánh cờ bạc. Và y như rằng mỗi lần thua bạc bố lại ngập ngụa trong men say. Nhìn cảnh gia đình mà Sao Sa lo sợ cho chính tương lai của bản thân. Cô không muốn dẫm vào vết xe đổ của mẹ. Cô không muốn trở thành một cái bóng lầm lũi cam chịu trong xó bếp đổ nát tan hoang. Sao Sa gạt nước mắt định rút điện thoại xem giờ thì chợt nhìn thấy Nam Vương bước xuống từ taxi. Cô nắm chặt tay chạy đến trước mặt anh, cắn môi nói:
- - Lời đề nghị của anh còn hiệu lực không? - Cô là ai? _ một cô gái xinh đẹp bước sau Nam Vương cất tiếng. Sao Sa nhìn cô ta – từ đầu tới chân toàn xài đồ hiệu, nước hoa đắt tiền, tóc búi cao và khuôn mặt được trang điểm kĩ càng rồi lại nhếch miệng cười nghĩ tới bản thân – đầu tóc rối bù, váy áo nhàu nát, bàn chân rớm máu và cả người bốc ra toàn mùi rượu. Sao Sa đang định nói mình nhận nhầm người thì bỗng Nam Vương tiến lại khoác vai cô một cách tự nhiên: - Em lên khi nào mà không kêu anh ra đón. Khổ lần đầu lên Hà Nội nên lạc đường hả. Cái con bé này đi đứng chẳng cẩn thận gì hết trơn. Giày dép đâu rồi kìa? - Người quen của anh hả? _ cô gái kia lại hỏi. - Ừ đây là em họ của anh mới từ quê lên chơi. Anh không biết nó lên sớm nên mới về trễ vậy. Thôi hôm nay em về nhà đi ha. Anh còn phải chăm sóc bé này nữa. - Ơ…nhưng… - Có gì nói sau đi. Anh lên phòng luôn đây, con bé chắc lạnh cóng rồi nè. Nói rồi Nam Vương liền ôm Sao Sa tiến vào khách sạn. Đến khi tận khi lên phòng Sao Sa mới quay sang thắc mắc: - Anh biết em là ai không? - Hôm nay nhìn em hơi thảm hại chút. Mặt mày thì xám ngoét, mắt mũi tèm lem nhưng may mà em sở hữu khuôn mặt rất cá tính, khó mà nhầm lẫn được _ Nam Vương dùng ngón trỏ vuốt dọc sống mũi, nhìn Sao Sa cười cười. Bức ảnh tình tứ giữa Sao Sa và Nam Vương nằm chễm chệ trên trang bìa tạp chí dành cho quí ông số đặc biệt tháng 12. Cái giá phải bỏ ra không gì khác ngoài giọt máu đỏ thẫm vào đêm mưa gió trong một khách sạn sa hoa bậc nhất thành phố. Sau đêm đó, Nam Vương đã giữ đúng lời hứa. Anh tận dụng mọi mối quan hệ và tiền bạc để lăng-xê, đào tạo Sao Sa trở thành người mẫu chuyên nghiệp. Dù không sở hữu một cơ thể hoàn hảo với số đo ba vòng đúng chuẩn hoa hậu nhưng với khuôn mặt gợi tình rất đỗi ăn hình, Sao Sa đã nhanh chóng nổi lên như một làn gió mới trong làng mẫu. Những tạp chí dành cho đàn ông, những quán bar trong thành phố, những trang báo mạng lần lượt dang tay mời gọi, chiêu dụ Sao Sa. Cái tên Sao Sa dần xuất hiện trong những cuộc nói chuyện phiếm của bọn con trai mới lớn, những quí ngài lịch lãm tai to mặt lớn cũng bắt đầu rỉ tai chia sẻ với nhau về bông hoa nở muộn này và tất nhiên cô cũng không thể vắng mặt trong những cuộc ngồi lê đôi mách, soi mói chê bai của những kẻ kém sắc mà lắm tị hiềm. Thi thoảng Sao Sa có nhận được những hợp đồng hậu hĩnh từ một nhà tài phiệt hảo tâm giấu mặt. Điều kiện đơn giản và duy nhất là tìm mọi cách làm thoả mãn, chiều lòng nhà tài phiệt trên giường. Sao Sa từ chối mọi lời đề nghị béo bở ấy. Và lẽ tất
- nhiên cái tên cô càng trở nên hot và được săn lùng hơn bao giờ hết. Nam Vương ngật ngưỡng đẩy cửa phòng trọ khiêm tốn nằm gọn trong con hẻm nhỏ giữa Sài Thành. Mùi thức ăn, mùi ẩm mốc, mùi nồng nồng của đất bốc lên sau mưa nhất thời xộc vào mũi khiến anh khẽ cau mày. Sao Sa lúi húi dọn dẹp mâm cơm, không buồn ngước lên khẽ hỏi: - Anh ăn gì chưa? Sao qua mà không báo trước để em phần cơm. Mẹ mới gửi sấu vào, nấu canh ngon lắm. - Anh ăn với bạn rồi _ Nam Vương uể oải trả lời rồi nằm phịch xuống chiếc giường gỗ kẽo kẹt ở góc phòng. - Hôm nay không có lịch diễn à? - Không có. - Không đi tiếp khách à? - Anh mệt. Muốn được em tiếp thôi. Sao Sa bĩu môi, quay người nhìn Nam Vương: - Anh chọn không đúng ngày rồi. Tối nay em phải rửa bát, giặt quần áo, lau dọn nhà cửa rồi đi siêu thị mua đồ nữa. Mời anh quá bộ sang nhà chân dài khác vậy. Chiếc giường cũ kĩ bỗng kêu lên kẽo kẹt giữa căn phòng trống hươ trống hoác khi Nam Vương ngồi bật dậy. Sao Sa chưa kịp phản ứng đã bị anh nhấc bổng lên. - Bây giờ em có thể thêm việc ngủ với anh vào danh sách. - Thả em xuống đi. Không ngủ với em, anh vẫn còn một rừng các chân dài xinh đẹp khác luôn sẵn sàng đón tiếp nhiệt tình mà. Nhưng em thì còn nhiều việc lắm. Anh không thấy phòng em càng ngày càng bừa bộn, bốc mùi giống chuồng lợn sao? - Như thế càng hay. Anh thích cảm giác mới lạ. Nam Vương nháy mắt rồi cuồng nhiệt phủ lên môi Sao Sa những nụ hôn quen thuộc hư không. Chiếc giường cũ kĩ vang lên từng nhịp kẽo kẹt lúc nhanh lúc chậm, khi dồn dập khi dịu êm, thoáng mãnh liệt thoáng thờ ơ vô thức dệt nên một bản nhạc không lời đa sắc thái. Khói thuốc vấn vít trên những ngón tay Nam Vương. Khói thuốc khắc sâu nỗi cô quạnh, mệt nhoài trên bóng lưng trần của Sao Sa. - Em chuyển nhà đi. - Sao phải chuyển? Em thấy sống ở đây tốt mà _ Sao Sa khép hờ mi mắt. - Thiếu tiền anh sẽ cho mượn. Ở đây an ninh không tốt, điều kiện sống lại thấp quá. - Sao hồi đầu anh nói mỗi lần đến đây đều có cảm giác tuổi thơ ùa về. Hay giờ nổi tiếng rồi lại sợ nhớ về khung cảnh khốn khó hàn vi.
- - Em không thấy mỗi lần làm tình nghe tiếng kẽo kẹt của cái giường mục nát này rất khó chịu, mất hứng sao? - Âm thanh đó cho em cảm giác mình đang sống. Nếu không có nó nhắc nhở chắc em sẽ ngỡ rằng mình chỉ như con búp bê tình dục rẻ tiền mất _ Sao Sa cười nhạt vài tiếng. - Ha ha. Chưa gì đã hối hận rồi? Con đường là do em lựa chọn, dù muốn dù không em cũng phải có trách nhiệm với nó. - Có sao? Em vẫn làm tốt nhiệm vụ của mình đấy thôi. Chỉ là em không muốn chuyển nhà thôi. Có chuyển cũng biết đi đâu bây giờ? Chung cư cao cấp? Căn hộ trung tâm? Khách sạn ba sao? Mấy chỗ đó dễ bị người ngoài dòm ngó mà anh thì đâu muốn bị bắt gặp khi thường xuyên ghé thăm và ngủ lại nhà cô em họ xa. - Nghe thiên hạ đồn thổi dạo này có nhiều đại gia, tiểu gia trả giá cao để được lên giường với em lắm _ Nam Vương vụng về chuyển đề tài. - Rồi sao? Đừng nói là anh đang muốn khuyên em chịu khó kiếm thêm thu nhập đấy nhé. Tiền lương hằng tháng em vẫn đều đặn gửi về cho mẹ. Còn phần em, cũng gọi là biết chắt chiu tiết kiệm nên cũng không tới nỗi phải buộc bụng ăn mì gói cả tháng để hoành tráng cái hôm lên sàn. Hì. - Anh chỉ muốn nhắc em nhớ là cái nghề mẫu mẽo này bạc lắm. Bây giờ em còn trẻ, còn sắc thì cố mà tận dụng đi. Cố mà câu kéo một chàng nào đó, không cần quá giàu, không cần quá đẹp chỉ cần đủ khả năng chu cấp cho em những năm tháng sau này khi nhan sắc phai tàn và cái ngàn vàng rơi vào quên lãng. - Mẫu dễ kiếm chồng thế sao anh? _ Sao Sa ngước lên nhìn đôi môi mỏng bàng bạc khói thuốc của Nam Vương _ Ngủ với mấy cậu bé mới lớn loi choi sẽ chỉ nhận được dăm ba tờ tiền nhàu nát nó thón được của bố mẹ rồi kết thúc cũng chỉ là cái nhìn khinh rẻ, hằn học của những bạn người yêu ngoan ngoãn gia giáo nào đó của nó. Ngủ với mấy ông già bụng phệ giàu sụ sẽ được cưng chiều như công chúa, nữ hoàng nhưng ai dám chắc ông ta sẽ không thoát xác lên thiên đường ngay trên chiếc giường sung sướng mới đây. Ngủ với mấy anh đang độ hồi xuân tứ tuần sẽ rất lãng mạn, rất dịu dàng, yên ổn nhưng cái cảm giác giả tạo thoáng qua ấy sẽ nhanh chóng bị những chị vợ sồn sồn cho một mồi lửa thiêu rụi. Mà anh ạ, đứng trước tình dục đàn bà có lục đục cách mấy cũng không thoát khỏi chữ yêu. Em thì nhỏ nhen tính toán lắm. Em không muốn đầu tư tình cảm cho một canh bạc phần thua nhiều hơn thắng. - Thế sao em lại chấp nhận ngủ với anh? - Bởi vì đứng trước tình yêu đàn ông có liêu xiêu thế nào cũng muốn vấy lên nó chữ dục. Ừ thì trước sau gì cũng mất. Mất cho anh hay người đến sau cũng chẳng khác gì. Hơn nữa lúc đó em đang khát cầu sự nổi tiếng và tiền bạc. Em cho anh cái anh muốn, anh trả em thứ em cần. Đây là một cuộc trao đổi công bằng không dính dáng đến tình cảm. - Em không sợ sẽ phát sinh tình cảm với anh thật sao _ Nam Vương đột nhiên cúi
- xuống nhìn thật sâu vào đôi mắt nâu trong sáng của Sao Sa. - Có! Chúng ta là anh em họ nên hẳn là phải có tình cảm rồi _ Sao Sa cười ngọt ngào, rướn người lên khẽ hôn đôi môi mỏng của Nam Vương. Chiếc giường cũ kĩ lại kẽo kẹt lay động theo những nhịp phách rất riêng của bản nhạc ái ân. Tonic bar. Quần tất ren. Mini juyp. Áo chẽn. Mông cong. Ngực ưỡn. Ánh sáng mờ ảo. Hương rượu cay nồng. Những cái nháy mắt đưa đẩy. Những môi hôn chớp nhoáng. Những cái động chạm kích thích vô tình. Tiếng nhạc cuồng say không đủ khuyếch tán ôm trọn tiếng hét la sợ hãi vang lên trong WC nữ. Một gã đàn ông xoa cằm thoả mãn bước ra, hoà mình vào những điệu nhảy giật cục dại điên. Một cô gái trần truồng bẽ bàng gục mặt khóc trong toilet. Sáng hôm sau, những trang báo mạng thi nhau giật tít “Siêu mẫu mới nổi – X quan hệ với bạn trai trong toilet quán bar”. Mọi người nhanh chóng lần ra danh tính của cô siêu mẫu X nhưng tuyệt nhiên không ai quan tâm xem gã “bạn trai” kia mang tên abc gì. Những bản “hợp đồng” gửi đến cho Sao Sa ngày càng nhiều. Cô vẫn đi làm đều đặn. Vẫn nhận được sự quan tâm và những nụ cười chân thành của đồng nghiệp. Có nụ cười đồng cảm theo kiểu cái vỗ vai chia sẻ, làm người của công chúng càng tai tiếng càng nổi, lẽ thường thôi mà. Có nụ cười khinh rẻ giống như cái nhếch mép coi thường, thế mà cứ làm ra vẻ cao giá lắm, cũng chỉ đến mức phải dùng đến trò rẻ tiền này thôi. Có nụ cười ẩn ý như lời hẹn ngầm, anh cũng muốn được thử cảm giác vụng trộm trong nhà vệ sinh nó mới lạ, kích thích thế nào, hôm nào trao đổi kinh nghiệm cho đồng nghiệp nhé em. Sáu tháng từ ngày Nam Vương không còn ghé qua phòng trọ tồi tàn với chiếc giường kẽo kẹt. Sáu tháng từ ngày Sao Sa cầm trên tay chiếc que thử thai đỏ chói
- hai vạch. Cô đã suy nghĩ rất lâu mới quyết định giữ lại cái thai. Sao Sa không muốn giết chết đứa trẻ còn chưa thành hình hoàn chỉnh này. Nó là sinh linh bé bỏng tội nghiệp. Nó vốn không có tội. Nó đến với thế giới này để được sống, để được hít thở bầu không khí trong lành, để được ngắm nhìn ánh mặt trời đẹp đẽ chứ không phải để bị lôi tuột khỏi cơ thể mẹ bằng những hành động máy móc, vô nhân tính của đám bác sĩ. Bản năng làm mẹ trong cô bỗng trỗi dậy mãnh liệt hơn bao giờ hết. Cô xin nghỉ việc ở công ty quản lí. Cô cắt đứt liên lạc với những nơi làm việc cũ, những mối quan hệ cũ. Sao Sa tìm mọi cách liên lạc với Nam Vương. Mỗi ngày qua vòng eo nhỏ nhắn của cô lại thêm căng tròn. Mỗi ngày qua khoảng cách giữa cô và Nam Vương lại như đại dương mênh mông ngăn cách hai bờ. Cô vẫn thường thấy anh xuất hiện trên báo. Vẫn như ngày trước, những thông tin về anh vẫn đơn giản là hôm trước ôm bé chân dài này, hôm sau đã tươi cười bên nàng đại gia kia. Nhưng anh đã không còn bất ngờ xuất hiện trước cửa phòng trọ của cô nữa rồi. Sao Sa mua vé máy bay về Hà Nội. Cô mệt mỏi và kiệt quệ. Đã đến lúc đứa con lạc lối nông nổi phải về lại mái ấm gia đình – nơi mà vòng tay mẹ cha chưa một lần đóng kín. Sài Gòn hoa lệ, hào nhoáng đã không còn níu được bước chân lữ khách tha hương. Đêm ấy, Sài Gòn đổ mưa lớn. Cơn mưa xoá tan cái oi nồng của một ngày nực nội nóng bức. Sao Sa đang xếp hành lí để chuẩn bị cho chuyến bay sớm mai thì điện thoại bỗng đổ chuông. Một thoáng ngạc nhiên, thoáng mong chờ lướt qua khuôn mặt cô. - Alo _ Sao Sa thận trọng nhấc máy. - Dạo này em khoẻ không? Giọng hỏi thăm xã giao xa cách của Nam Vương khiến Sao Sa bỗng không biết nên phản ứng thế nào mới phải. Nam Vương tiếp lời: - Nghe nói mai em sẽ về Hà Nội. - Vâng. Cuối cùng Sao Sa cũng thốt được một chữ “vâng”. Bao nhiêu lời muốn nói, bao nhiêu chuyện muốn kể, bao nhiêu tủi hờn muốn giãi bày trong suốt nửa năm qua cứ thế mà đóng kín trong chữ “vâng” ấy của cô. - Em qua căn hộ của anh nhé. Anh có thứ này muốn đưa. Vừa nói xong Nam Vương đã vội cúp máy không cho Sao Sa bất kì cơ hội từ chối nào.
- Chung cư cao cấp, toạ lạc ngay trung tâm thành phố. Tầng 18, nhà 301. Sao Sa ôm bụng bầu đứng trước cửa căn hộ của Nam Vương. Những người sống trong chung cư hầu hết là doanh nhân thành đạt hoặc nhân viên văn phòng bận rộn. Họ mang trong mình những lí tưởng lớn, những hoài bão làm giàu và ước muốn vươn xa nên hiển nhiên không một ai để mắt tới Sao Sa – một cô siêu mẫu mới đây còn nổi đình đám thế mà hôm nay lại vác bụng bầu lùi sâu vào cánh gà sân khấu. Nam Vương chỉ cuốn hờ một chiếc khăn tắm ngang bụng khi bước ra mở cửa cho Sao Sa. Hơi nóng mờ ảo quẩn quanh thân hình ma mị gợi cảm. Những giọt nước trượt dài từ mái tóc ẩm ướt xuống sống mũi thẳng tắp, bờ môi mỏng khi mím chặt khi buông thõng. Anh liếc mắt qua bàn tay gầy guộc đặt trên cái bụng bầu bảy tháng của Sao Sa. Hơi tránh người về phía bên phải, nhường chỗ cho Sao Sa bước vào. - Em muốn uống gì? Trong tủ lạnh có nước ép hoa quả đấy. Em tự lấy nhé. Anh vào trong thay quần áo một xíu. Sao Sa kéo nhẹ khoé môi cười nhợt nhạt, tự nói thầm với chính mình: - Hồi trước, anh vẫn không mảnh vải che thân đi lại trong căn phòng tồi tàn của em mà đâu có ngại. Nam Vương tay cầm hai cốc nước cam ép đi về phía sa-lông. Anh đã thay một bộ đồ thể thao nhưng xem ra vẻ quyến rũ và thân hình sáu múi gợi cảm vẫn chưa bị che lấp đi là bao. Mái tóc ẩm ướt vẫn lả lơi rủ xuống khuôn mặt có chút gì đó mềm mại và đượm buồn. Anh đặt cốc nước cam trước mặt Sao Sa: - Đêm hôm mưa gió lại bắt em tới đây thế này, ngại quá à. Nhưng anh còn đang dở mấy việc nên không còn cách nào. Mai em lại bay rồi _ Nam Vương nghiêng đầu nhìn Sao Sa, khẽ cười. - Em…sao em liên lạc hoài với anh mà không được _ Sao Sa vô thức đặt tay vuốt nhẹ lên cái bụng bầu. - Anh sắp cưới rồi _ Nam Vương vừa nói vừa đứng lên tiến lại chỗ bàn làm việc, mở ngăn kéo lấy ra hai chiếc phong bì _ Sang tháng anh sẽ làm đám cưới. Nếu rảnh em nhớ đến chúc phúc cho anh nghen. Sao Sa cụp mắt, tay phải luồn vào trong túi xách vò nát tấm ảnh siêu âm đứa con bé bỏng vừa tròn bảy tháng của mình rồi nhanh chóng ngẩng đầu cười dịu dàng, đón lấy hai chiếc phong bì từ tay Nam Vương.
- Tấm thiệp màu tím nhạt còn nóng hổi và thơm mùi mực. Hai cái tên Đoàn Nam Vương và Stephanie Nguyễn được dập nổi bắt mắt ngay chính giữa. Tấm ảnh siêu âm của bé trai còn hai tháng sẽ cất tiếng khóc chào đời, nằm chỏng chơ im lìm trong túi xách. - Chúc anh hạnh phúc _ Sao Sa cố gắng thốt ra lời chúc một cách lưu loát, chân thành nhất. - Hôm đó dẫn cả bạn trai tới nghe _ Nam Vương dặn dò như một người anh nói với cô em gái nhỏ. - Hi vọng thằng bé sẽ ngoan ngoãn, nghe lời không quậy phá, làm nũng để em đủ sức khoẻ mà tới dự đám cưới của anh. Hi hi. - Còn đây…là chút tiền, em cầm để phòng thân ha. Anh xin lỗi vì đưa em vô đây mà chưa chăm sóc tử tế, cận thận được. Sài Gòn nổi cơn thịnh nộ mưa giông. Sấm sét chớp nháy như ánh đèn flash chói loà trên nền trời đen kịt ảm đạm. Từng cơn gió mạnh như muốn lật tung, thổi bay mọi sinh vật trên mặt đất. Váy trắng mỏnh manh như cánh bướm đêm lẻ loi lạc bước. Nước mắt ào ạt hoà cùng cơn mưa lạnh giá. Ánh đèn vàng loé sáng chiếu rọi. Hào quang bủa vây nuốt chửng chú thiêu thân dại khờ. Tiếng phanh kít trượt dài đêm khuya. Chiếc ô tô văng đi trên mặt đường trơn trượt. Váy trắng gục xuống. Bướm đêm ngã quị trong cơn giông. Vị tanh quện lẫn mùi nồng nồng đất ẩm. Nước mắt hoà trong nụ cười lỡ làng. Căn hộ ấm áp, khô ráo. Cửa sổ cách âm. Chiếc giường quá khổ êm ái. Nam Vương nằm yên ngoan ngoãn như chú mèo nhỏ. Bàn tay nhớp nháp vuốt ve thân hình rắn chắc. Gã đàn ông điên cuồng di động. Thỉnh thoảng những thanh âm ngân nga khẽ khẽ lại sượng sùng thoát ra từ đôi môi mỏng khép hờ. Phòng trọ tồi tàn, ẩm mốc. Cửa sổ cũ nát, rên siết. Chiếc giường kẽo kẹt, cứng ngắc. Khói thuốc vấn vít. Nụ hôn say nồng. Hai tâm hồn cuốn lấy nhau bằng những âm điệu tinh tế, dịu dàng. Kỉ niệm ùa về như dòng thác lũ.
- Bàn tay gầy đặt lên bụng bầu bảy tháng. Nụ cười đau đớn. Sinh linh bé nhỏ thả rơi chút sức lực cuối cùng dù chưa được cất tiếng khóc chào đời, chưa được hít thở bầu không không khí trong lành, chưa được ngắm nhìn ánh mặt trời đẹp đẽ. - Mẹ không giữ nổi con rồi… Bàn tay nhớp nhúa đặt lên bụng bầu bảy tháng. Nụ cười thoả mãn. Chẳng có sinh linh bé nhỏ nào tồn tại trong cái bụng bầu ấy. Tất cả chỉ là sự ghen tuông tị hiềm, những âm mưu xảo trá, sự nanh nọc hiểm ác và tính chiếm hữu mù quáng của gã bụng phệ chìm đắm trong thứ men say tình yêu không được xã hội chấp nhận. - Chỉ anh mới có khả năng đem lại hạnh phúc cho em… Vẫn biết yêu em là lỗi lầm Vẫn biết yêu em là thất vọng Vẫn biết yêu em là tìm không ra cho ta lối thoát Đã trót đeo mang một số phận Đã trót yêu đương thật khác thường Đứng giữa chơi vơi dòng đời chia đôi hai bên lẽ sống
ADSENSE
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn