
TẠ P CHÍ VHDG s ố 5/2011 9
Bfì ĐI EO ÕĨP THIÈT
ĐỂ TÔN VINH CỒ NG
CHIÊNG MƠ Ơ NG
KIỂ U TRUNG SƠ N
iệ n nay, khi m à không gian văn hóa
cồ ng chiêng Tây Nguyên đã đư ợ c UNESCO
công nhậ n là kiệ t tác văn hóa phi vậ t
thể truyề n khẩ u củ a nhân loạ i, hơ n lúc nào
hế t, ngư ờ i M ư ờ ng khao khát có m ộ t sự tôn
vinh đố i vớ i cồ ng chiêng củ a họ , nế u không
đư ợ c như cồ ng chiêng Tây N guyên thì chí
ít cũng phả i đư ợ c công nhậ n ở phạ m vi
quố c gia. Để làm đư ợ c điề u đó, còn nhiề u
vấ n đề phả i bàn, như ng có ba vấ n đề m à
theo tôi là m ang tính cấ p bách, cầ n giả i
quyế t ngay.
1. Cầ n hiể u cho đúng về cồ ng chiêng
M ư ờ ng
v ẫ n còn nhữ ng khía cạ nh củ a cồ ng
chiêng M ư ờ ng m à chúng ta chư a thể lí giả i.
Điề u đó là bình thư ờ ng, sẽ dầ n dầ n làm sáng
tỏ đư ợ c. N hư ng có nhữ ng khía cạ nh củ a
cồ ng chiêng M ư ờ ng chủ ng ta hiể u chư a
đúng. Đ iề u này có hạ i, sẽ dẫ n đế n nhữ ng
quan điể m sai lầ m , nhữ ng quyế t đị nh vô bổ ,
thậ m chí phư ơ ng hạ i đế n giá trị củ a cồ ng
chiêng M ư ờ ng, v ề vấ n đề này, tôi đã có bài
viế t “N hữ ng thông tin sai về cồ ng chiêng
M ư ờ ng” in trong Thông báo văn hóa dân
gian 2007 củ a V iệ n N ghiên cứ u văn hóa, ở
đây chỉ xin nêu ra hai khía cạ nh m à tôi thấ y
cầ n quan tâm nhấ t:
T h ứ n h ẩ t, c ầ n h iể u đ ú n g v ề â m n h ạ c
c ồ n g c h iê n g M ư ờ n g
Hiệ n nay, có nhiề u ngư ờ i hiể u chư a
đúng về âm nhạ c cồ ng chiêng M ư ờ ng.
Đáng lư u ý rằ ng đó là nhữ ng ngư ờ i quan
tâm , yêu quý và m ong m uố n tôn vinh cồ ng
chiêng M ư ờ ng. Sự hiể u này bắ t nguồ n từ
việ c lấ y âm nhạ c phư ơ ng Tây làm khuôn
mẫ u, làm thư ớ c đo áp đặ t vào âm nhạ c cồ ng
chiêng M ư ờ ng, dẫ n đế n việ c lấ y thanh mẫ u
đo cao độ củ a nhữ ng chiế c chiêng. Chiêng
nào có cao độ tư ơ ng ứ ng vớ i nố t nhạ c trong
hàng âm cơ bả n củ a lí thuyế t âm nhạ c
phư ơ ng Tây thì chọ n lấ y và ghi luôn nố t
nhạ c đó vào thân chiêng cho nhớ (mi, son
hay đô chẳ ng hạ n); chiêng nào không khớ p
vớ i bấ t cứ cao độ nào trong hàng âm thì loạ i
ra vì coi chiế c đó không có giá trị âm nhạ c.
N hư ng chọ n trong rấ t nhiề u chiêng m à chỉ
đư ợ c rấ t ít chiêng đáp ứ ng “tiêu chuẩ n” nên
đôi khi có chiêng dù còn hơ i lơ lớ , chư a
chuẩ n vẫ n phả i lấ y rồ i sau đó tìm cách “lên
dây” cho chuẩ n. Trư ờ ng hợ p này đã đư ợ c
nhạ c sĩ T rầ n Hoàng, nguyên Trư ở ng Đoàn
nghệ thuậ t H à Sơ n B ình thự c hiệ n* (1). ô n g
thú thự c vớ i tôi là đã phả i họ c lỏ m bí quyế t
lên dây chiêng củ a nhạ c sĩ V ăn Thắ ng và
khi thự c hiệ n đã phá hỏ ng vài chiế c chiêng
quý (cổ ) trong số nhữ ng chiế c khó khăn lắ m
m ớ i chọ n m ua đư ợ c trong dân M ư ờ ng.
Việ c Đ oàn nghệ thuậ t chọ n m ua chiêng
đã đư ợ c ghi nhậ n trong cuố n Văn hóa Hòa
Bình thế kỷ X X như m ộ t cố gắ ng vì nghệ
thuậ t cồ ng chiêng M ư ờ ng: “Đoàn nghệ
thuậ t đã sư u tầ m đư ợ c 1 bộ cồ ng 12 chiế c
có âm thanh chuẩ n thanh chuẩ n xác” (tr.
176). Cái gọ i là “âm thanh chuẩ n xác” đư ợ c
hiể u là đủ 12 âm tư ơ ng tự hệ âm bình quân
luậ t: “Đủ bộ 12 chiế c vói 12 cao độ âm
thanh khác nhau tư ơ ng tự như nhữ ng nố t
nhạ c” (tr. 177). Chi tiế t này khiế n tôi nhớ
đế n lờ i kể củ a GS. Tô Ngọ c Thanh trong
cuố n Ghi chép về Văn hóa và Ầ m nhạ c củ a
ông mớ i xuấ t bả n gầ n đây. Trong đó, ông
dẫ n lờ i củ a m ộ t nhạ c sĩ đồ ng thờ i là mộ t
quan chứ c ngành âm nhạ c (ông không nêu