
Bí Mật Những Ngôi Miếu Ven Đường
Đây cũng là 1 câu truyện có thật , mon men trên ola và đọc được , nhưng không
biết trong box truyện ma đã có chưa , thôi thì post lên luôn cho những ai chưa đọc ,
nếu ai đọc rồi thì xin chém nhẹ tay nhé
Trước khi đọc bài này, bạn phải cân nhắc kỹ. Vì muốn chuyển tải những thông
điệp cảnh báo về tai nạn giao thông có hiệu quả, tác giả buộc lòng phải kể những
chi tiết tương đối nhạy cảm. Mặc dù có gia giảm mức độ mang tính kinh dị nhưng
sẽ ảnh hưởng đối với những người dễ xúc động.
Hầu như dọc các tuyến đường bộ, đường trên khắp đất nước, nơi nào cũng có
những ngôi miếu nhỏ. Bình thường, ít ai chú ý đến những ngôi miếu nhỏ xíu, cất
đơn sơ, nằm khiêm tốn bên vệ đường hoặc bờ sông, mép rạch. Thế nhưng thử hỏi
thăm lai lịch những ngôi miếu ấy, khi nghe kể xong, chắc chắc ai cũng phải rùng
mình. Ngoại trừ một số tín đồ tôn giáo xây miếu trước cửa nhà đề thờ thổ thần, còn
lại, hầu hết những nơi khác, người ta cất miếu để nhang khói cho những người chết
oan, chết thảm khốc giữa đường. Vì vậy những ngôi miếu ấy được gọi lả “miếu
oan hồn”, “miếu cô hồn” hoặc “miếu vong hồn”.
Những cái chết rùng rợn, chết oan giữa đường chiếm số ít là do ngã bệnh, đột quị,
số đông còn lại thuộc về tai nạn giao thông. Mà đã chết tại chỗ do tai nạn giao
thông thì hiếm có cái chết “hiền”. Chuyện nạn nhân bị phanh thây, tay một nơi,
đầu một nẻo đã ám ảnh tâm trí những cư dân sống ven quốc lộ thường xuyên. Có lẽ
do chứng kiến và bị ám ảnh những cái chết thảm khốc ấy, người ta thường thấy
ma, quỉ. Và khi có người bị ma nhát, quỉ ghẹo, những nơi ấy, người ta lập ngay
miếu thờ. Về mặt tâm linh, người ta cho rằng những ngôi miếu ấy sẽ giúp vong
hồn người chết sẽ được siêu thoát, không quấy rầy người sống. Về mặt xã hội,
những cái miếu ấy xem như “biển báo” cho những người điều khiển xe trên đường
biết rằng “nơi đây thường xảy ra tai nạn chết người rùng rợn”.
Tại cây số thứ 25, Bàu Cỏ, xã Tân Hung, huyện Tân Châu, Tây Ninh có một ngôi
miếu nhỏ. Theo lời người dân nơi đây kể lại, cái chết đầu tiên xảy ra nơi đây vào
nằm 1975 là một cô gái. Thời điểm đó, con đường này chưa tráng nhựa, nhà cửa
thưa thớt. Đó là con đường của cánh xe “be” tải gỗ đại thụ nặng hàng chục tấn từ
rừng già Campuchia về. Hàng đêm từng đoàn xe “be” chạy rung rinh mặt đất cho
đến sáng. Để trốn thuế kiểm lâm đặt chốt tại Tân Trung, mỗi đoàn xe chỉ mở đèn
chiếc đầu tiên và chiếc cuối cùng. Những chiếc chạy giữa chỉ mở đèn gầm.