intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Biệt thự ma ám (Phần 2)

Chia sẻ: F F | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

68
lượt xem
5
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Sáng hôm sau, gia đình Tommy đến công ty Miller Building ký hợp đồng rồi đi thẳng đến ngôi biệt thự sang trọng ở Southampton. Tommy không thể tin những gì đang diễn ra trước mắt mình. Chị đầu bếp, chị làm phòng và anh làm vườn xúm xít đến khuân vác hành lý và hướng dẫn họ đi xem biệt thự. Thật khó mà tưởng tượng mức sang trọng và tính thẩm mỹ cực kỳ ở từng chi tiết trang trí trong các phòng nghỉ, phòng khách... ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Biệt thự ma ám (Phần 2)

  1. Biệt thự ma ám (Phần 2) Sáng hôm sau, gia đình Tommy đến công ty Miller Building ký hợp đồng rồi đi thẳng đến ngôi biệt thự sang trọng ở Southampton. Tommy không thể tin những gì đang diễn ra trước mắt mình. Chị đầu bếp, chị làm phòng và anh làm vườn xúm xít đến khuân vác hành lý và hướng dẫn họ đi xem biệt thự. Thật khó mà tưởng tượng mức sang trọng và tính thẩm mỹ cực kỳ ở từng chi tiết trang trí trong các phòng nghỉ, phòng khách... Đúng y như truyện thần thoại nghìn lẻ một đêm hay những cảnh sang trọng tột cùng trong các bộ phim do Hollywood sản xuất. - Này Kate, em có cảm thấy mình thật là may mắn không? Bob thì không ngừng chạy tới chạy lui vì mê ly, vui sướng... Chỉ một mình Kate là không đồng cảm với chồng con. Nàng thỏ thẻ bên tai Tommy: - Tommy, sao em thấy lo quá!
  2. Biệt thự ma ám. - Em sợ gì? Em thật nực cười đấy! Trong đời anh chưa từng thấy ngôi nhà nào sinh động và ấm cúng như thế!... À, chị làm phòng ơi, chị làm ở đây được lâu chưa? - Ông Miller đã tuyển chúng tôi được 3 tháng rồi ạ. - Thế chị có thấy bóng ma nào chưa? Chị có nghe tiếng động khác thường nào vào ban đêm không? - Thưa không ạ. Mọi việc đều bình thường. - Em có nghe không, Kate tội nghiệp của anh! Đừng buồn thảm như thế nữa, Kate, hãy vui vẻ lên nào. Chúng ta được trả lương để hưởng cuộc sống đế vương trong một năm đấy. Mười một tháng lặng lẽ trôi qua, cho đến giờ thì dường như sự lạc quan yêu đời của Tommy là có lý. Mọi việc diễn ra bình thường, không một âm thanh cót két nào phát ra từ cánh cửa, không một tiếng gió hú bất thường nào được nghe thấy. Ngược lại, mọi thứ đều như trong mơ. Mấy ngày nay, dòng người đến dọ mua ngôi biệt thự tăng lên đáng kể. Theo thỏa thuận với ông Miller, vợ chồng Tommy phải tỏ ra hết sức phấn chấn, trên môi luôn nở nụ cười. Họ phải thể hiện trước mặt khách hình ảnh của một gia đình hạnh phúc tuyệt đối. Hôm ấy, Kate đưa đôi vợ chồng doanh nhân giàu có ở New York đi thăm ngôi biệt thự. Sau khi cuộc tham quan kết thúc, người vợ tách Kate ra nói chuyện riêng: - Tôi nghe nói trong quá khứ đã xảy ra một thảm kịch trong ngôi nhà này thì phải?
  3. - Đúng thế, nhưng bà hỏi chuyện này để làm gì? - Vì tôi cũng nghe một số người cho rằng nếu quả thật như vậy thì ngôi nhà sẽ bị ma ám! - Thật là vô lý! Nếu có chuyện đó thì làm sao gia đình tôi sống hạnh phúc trong gần suốt năm nay? - Tất nhiên là không rồi. Tôi quả là nực cười và đa nghi khi nghĩ đến điều ấy. Tôi sẽ thuyết phục chồng tôi mua ngôi biệt thự sang trọng này thôi. Chính lúc này điều bất ngờ đã xảy ra. Đứng gần đó, cậu bé Bob chạy đến đưa đôi tay đánh vào vị khách. - Hãy rời khỏi nơi đây, bà xấu lắm! Sửng sốt trước thái độ lạ thường của Bob, Kate giữ chặt hai tay nó lại: - Ngừng tay nào! Bộ con điên rồi sao? Bị ngăn cản, Bob khóc sướt mướt: - Con không muốn bà này đến ở đây đâu! Con không muốn rời khỏi ngôi biệt thự này đâu! Con không chịu trở về căn nhà ọp ẹp cũ đâu! Bà hãy đi đi!... Phải cố gắng lắm, Kate mới khống chế được cậu con trai dấu yêu. Tối hôm ấy, lần đầu tiên kể từ khi về đây ở, Kate nói chuyện nghiêm túc với Tommy. - Tommy này, điều mà em lo sợ đã đến rồi đấy. Bob không muốn quay về ngôi nhà cũ nữa... Sau một năm sống đế vương làm sao nó chịu trở về với cuộc sống cơ hàn ngày trước. Và chúng ta không thể áp đặt với một đứa bé.
  4. - Mình sẽ giải thích cho con và phải thích ứng dần thôi em ạ. - Mình thì dễ dàng thôi, nhưng Bob thì không thể. Thời gian gần đây tính khí nó thay đổi bất thường lắm. Một tiếng hét lớn phát ra từ phòng của Bob. Kate chạy vội vào phòng theo sau là Tommy. Bob đứng cạnh giường, vẻ mặt căng thẳng lắm. Kate ôm con lên vào lòng. - Mẹ, con thấy thằng bé! - Thằng bé nào cơ? - Nó cũng tên Bob và cũng sáu tuổi như con. Nó bảo: “Hãy đến chơi với bạn dưới đáy hồ bơi”. Con không muốn xuống đáy hồ bơi đâu. Con sợ lắm, con không biết bơi... Kate quay sang Tommy, giọng thảng thốt: - Tommy, mình phải rời khỏi đây ngay thôi. - Không bao giờ! - Em không thể ở đây thêm một giây phút nào nữa! - Không bao giờ! Nếu rời nơi đây trước cuối tháng này, mình sẽ mất 20.000 đô la tiền thưởng. Bob, con lên giường ngủ lại đi thôi, đó chỉ là cơn mộng mị. Kate, mình về phòng thôi... Suốt mười lăm ngày sau đó, họ thực sự sống trong cơn ác mộng. Khuya nào Bob cũng thức giấc trong tiếng hét hãi hùng.
  5. Chỉ còn ba hôm nữa thì hợp đồng sẽ kết thúc. Buổi sáng hôm ấy, vợ chồng Tommy thức dậy bình thản hơn mấy hôm trước vì đêm qua họ không nghe tiếng Bob la hét như những đêm trước. Kate vào phòng Bob... Một phút sau nàng hốt hoảng chạy ra, miệng thét to: - Bob không có trong phòng! Hoảng hốt không kém, Tommy cùng Kate đi tìm Bob khắp trong các phòng của ngôi biệt thự. Không thấy nó đâu cả. Nó đã ra ngoài vì cửa ra vào hãy còn mở toang. Tommy chạy như điên, anh sục sạo tìm kiếm khắp khu vườn rồi đến hồ bơi... Anh đứng bất động trong một giây rồi nhảy ùm xuống... Nhưng đã quá trễ, cơ thể của Bob đã lạnh cóng tự bao giờ. Một tiếng hét khủng khiếp phát ra từ miệng Kate khi nàng nhìn thấy cảnh Tommy bồng xác con. Nàng ôm mặt khóc rồi bất chợt chạy về hướng nhà xe. Khi Tommy tỉnh ngộ ra thì đã muộn vì Kate đã ngồi vào tay lái và chiếc xe phóng tới như bay. Anh tức tốc chạy đến nhảy vào chiếc xe còn lại đuổi theo. Kate chạy như điên trên đường phố Southampton rồi hướng ra ngoại thành... Nàng chạy đi đâu thế? Sự việc chỉ diễn ra trong nháy mắt. Sau khi ra khỏi thành phố, đến một khúc cua Kate tăng tốc tông thẳng vào gốc cây... Tommy thắng lại trong tiếng rít kéo dài trên mặt đường. Anh phóng xuống xe chạy tới nhưng vội lùi lại vì một tiếng nổ long trời phát ra và chiếc xe của Kate bốc cháy... Tommy lên lại xe của mình, mở hộc tủ nhỏ lấy ra cây súng ngắn rồi quay ngược đầu xe hướng về New York.
  6. Như mọi hôm, Philipp Miller đến công ty làm việc lúc 9 giờ 30 sáng. Từ xa, Miller đã nhận ra Tommy Robertson. Philipp lên tiếng trước: - Anh làm gì ở đây thế, Tommy? Giờ này anh phải ở Southampton mới phải lẽ chứ? Này Tommy, anh làm sao thế? Bỏ súng xuống ngay! Anh có điên không? Anh... Hai tiếng nổ chát chúa vang lên cắt đứt câu nói bỏ dở của Miller và hai thân thể lần lượt ngã xuống trên vỉa hè New York. (Kết truyện)
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0