Bc chân dung tình yêu
Giang b tt nguyn t lúc mi sinh ra. Không hiu sao t khi gn mt tui chân
trái ca Giang phát trin chm dn. Mãi năm bốn tui Giang mi biết đứng.
Thiên Sơn
Nhưng không bao giờ Giang đứng được bng hai chân ca mình. Giang tp dùng
nng g chống đi lúc năm tuổi. C đêm đêm, mẹ nm n Giang thnh thong li
đưa tay sờ nn chân trái ca Giang. M th dài. Có hôm m khóc. M tht lên tng
li nghn ngào:
- Ti nghip con tôi!
Đến bữa cơm, có miếng gì ngon c nhà đều nhường cho Giang. Cô sng trong tình
yêu thương đặc bit của gia đình. Nhưng tình thương yêu ấy cũng đã khiến
mc cm.
m m tuổi, Giang được m đưa đến trường. M bế Giang bên hông, tay cm
chiếc nng g. Vào lp, cô giáo nhìn Giang im lng, bun bun. Lát sau cô mi
đưa bàn tay vuốt nh mái tóc đen mượt ca Giang. Cô nói:
- T nay cô s thay m dy con trường.
Giang hát hay, thường thuộc bài hát trước các bn. Nhưng khi học múa, chơi trò
đuổi bt thì Giang không tài nào hoà nhp vào vi c lp. Cô giáo thường để Giang
cnh, cùng hát và bt nhp cho mọi người. Song ni bun vn không th nào i
được. Ni bun ngày càng đè nặng lên tâm hồn thơ bé ca Giang.
T năm Giang lên lớp mt, m không đến lớp đón Giang từng ngày như trước na.
Hc xong, Giang li lóc cóc chng nng gn mt cây s v nhà. Giang hc sáng
dạ, luôn được cô giáo tuyên dương trước lớp. Nhưng niềm vui không lâu bn
trong lòng Giang. C ra khi lp, bn con trai li đi lén từ phía sau gi b va vào
làm cho Giang long chong, có hôm ngã nhào xung v đường. Có thng ly my
ngón tay gõ vào đu Giang. Có thng còn ging ly chiếc nng khi tay Giang và
chuyền đi. Có thằng li nói Giang là con què... Giang căm thù bọn con trai vì
chúng đã nh h Giang tng ngày. Những lúc như thế Giang chn biết khóc.
Còn bn con trai thì cười toe toét như thể chúng vui sướng lm.
Giang đòi b hc. M Giang rt bun. M d dành Giang. M tranh th tng chút
thời gian để đưa Giang đến trường. M bo:
- Con phi gng học để cái ch. Không có ch sng giữa đời cc kh lm con .
Giang không nói , ch thy ti thân.
T ngày đó lòng Giang đã khác. Giang ít khóc mà thường ra mt khinh b bn con
trai. Chúng ngu đần vì không bao gi hiểu được nỗi đau thầm lng đè nng lên tâm
hn k khác. Giang có hai người bn gái gn gũi là Ngân và Thanh. Ngân dáng
người béo đậm hay đến r Giang đi học. Còn Thanh, dáng cao gy không biết s
con trai. Nhiu ln không chu ni vic chúng tu chọc Giang, Thanh đã lăn xả
vào đánh nhau với đám con trai.
Bây gi Giang đã hc hết lớp năm. Đã đọc được sách truyện. Đã đọc được thơ
viết thư cho Tài ngoài thị xã Long Khánh.
T hồi i đến cnh nhà Giang, không hiu sao Giang ngày càng dành nhiu thi
gian để nghĩ đến Tài. Không có người bn nào hiu Giang sâu sc như Tài. Không
ai có th khuyên Giang nhng li dịu dàng làm cho Giang xúc động chân thành
như đối vi i. Mi ln t th xã về, Tài đều mua cho Giang mt món quà nh.
Khi thì mt tp truyn tranh, khi thì mt tp thơ thiếu nhi, khi thì mt gói ko...
có lni còn tng Giang thuc màu và bút v... Ln ấy, cách đây sáu tháng.
Giang nhnh rt nhng diễn ra trong ngày hôm đó. Đưa cho Giang hộp thuc
đủ màu xanh, đỏ,m, vàng nhng y bút v xinh xinh, Tài nói:
- Để Giang v nhng gì em thích.
Giang đỡ ly món quà. Lòng vui sướng. Ngay lúc y Giang đã nghĩ đến vic s v
mt bc chân dung ca Tài.
Giang có ng khiếu v t rt sm. Giang thích vlúc bun, v s làm cho
Giang nh lòng và bao ý nghĩ dồn nén bên trong, bao khát vng thm kín s được
hin hình tn mt giy.
*
* *
Giang chng nng đi sang nhà Tài. Đến sân,đứng li và gi:
- Anh Tài ơi!
Tài đang cầm tn tay cun tiu thuyết, anh tươi cười mi Giang vào nhà.
- Anh đang đọc gì thế?
- CunTi ác và trng pht”, tiu thuyết ni tiếng nht của nhà văn vĩ đại
Dostoevsky.
- Anh mi mua à? - Giang va hi va mân mê bìa sách.
- Anh mua my hôm trước...
- Khi nào anh đọc xong cho em mượn vi nhé!
- Được thôi anh s cho em mượn!
Tài nhìn Giang và mỉm cười. Giang ngi trên chiếc ghế vuông nh, ging thân
mt:
- Bây gi anh k cho em v nhà văn Dostoevsky được không?
Tài bắt đầu k...
Khi Tài va ngng li thì Giang li hi:
- Anh va nói rng Dostoevsky b m yếu, tù đày mà vẫn tr thành một nhà văn
đại?
- Đúng như vy đấy. Vì ông y đã vươn lên, biết vượt qua những đau kh ca riêng
mình để thu hiu và nâng đỡ nhng tâm hồn đau khổ khác.
Giang nghe i nói nhng li y một cách chăm chú. Trong thế gii ca nhng cái
thường ngày nhàm cũ, những li y ca Tài là c mt th thanh âm l lmhp
dn, khc sâu vào trong trí nh ca Giang.
Lát sau, Giang ri:
- Tối anh sang nhà em chơi và kể chuyn ngoài th xã nhé!
Nói xong Giang v ngay, Tài không gi lại được.
Tài lại đọc sách. Nhưng anh bỗng thy lòng dâng lên nhng ý nghĩ về Giang.
Trong mt Giang có một tia sáng khác tng...
* *
*
Sáng hôm sau, khi cái nắng tươi rói vừa lên vàng óng không gian, Giang chng
nng sang nhà Tài, tay cm mt t giy bìa rng bn. Đến đầu sân, Giang gi:
- Anh Tài...
Tài t trong nhà chy ra, tươi cười.
- Em cho anh cái này... Giang va nói va đưa tờ giy cho Tài.
- Bc tranh! - Tài tht lên.
Giang gật đầu. Đó là bc tranh v một người con gái đứng bên dòng sông, khuôn
mặt hướng lên trăng. Vầng trăng sáng loá cả bu tri mt nước lăn tăn sóng.
Dưới bc tranh có ng ch: “Tng anh bc v ca em - Giang”.
- Em v đẹp quá! - i khen chân thành.
- m qua em đã thc đến mười hai gi đêm để v đấy...
Chiều m đó Tài bắt xe ra th xã. Anh mang theo bc tranh Giang v. Anh dán
bức tranh trên tường, bên cnh chiếc giường con trong góc hc tp ca mình. Hai
năm sau, khi tốt nghip lớp mười hai, vào Đại hc Bách khoa Thành ph H C
Minh, anh vn mang theo bc tranh Giang vẽ. Nhưng bấy gii không treo trên
tường na mà anh gp nó li kp vào cun s nht ký cũ thời ph thông giu xung
tận đáy hòm.
T hồi vào đại hc Tài ít có dp v nhà, phn đường xa, phn anh bn hc
thuyết và thc tập trên máy thường xuyên. Tui hai mốt đã đến với anh như một
giấc mơ. Cuộc đời trôi đi, k nim tuổi thơ trong Tài dn dn lng li, nht m.
Tài sinh Hi Hưng. Sau khi đã làm trưởng đoàn kinh tế mi vào Tân Lp, bi
chuyn sang phòng giám đốc của nông trường quc doanh Sông Ray I. Mi
hin y sĩ trưởng trm xá ca xã. B m Tài lo cho Tài ăn học đàng hoàng. Anh
hc gii toán và phn đấu để tr thành k sư chế to máy.
Nhà Tài chuyn v xã Tân Lập được hơn một năm thì anh đi học Long Khánh.
Đối vi min quê mi, ngoài b m ra, i ch một người bn gn gũi là Giang.
Nhưng đã lâu quá Tài không viết thư cho Giang. Anh cảm thy mình không d
dàng ci m với Giang như trước nữa. Bước sang tui i m, Giang tr thành
mt thanh n... Mái tóc đen mượt đổ xung tm lưng trải rng. Khuôn mt trái
xoan, đôi mắt b u n du mt ni bun, làn da mn màng. Hôm gp li, Tài thy
Giang trm lng. không hi anh v thành ph, v chuyn hc hành và nhng
ước mơ của anh như ngày trước. Bước vào nhà, Tài thy m Giang nm trên
giường, người gy xọp đi. Bà ngồi gượng dy, trông bà như già đi hàng chục tui.
nói vi v mi mt:
- Ba tháng nay bác c thy sc yếu dn, đau khắp người. Bác không đi làm rẫy
được na. Thy thuc bo cn phải đi khám bệnh Long Khánh nhưng điều kin
còn khó khăn, bác chưa muốn đi.
Nói ri bà nm xung. B Giang cũng nói là vic phi sang hàng xóm và vi
khoác áo ra đi. Bố Giang ít nói hơn. Da ông đen như cột nhà cháy. Em trai Giang
bây gi là lao động chính trong nhà. Nghe nói nó khó tính, hay cáu gt vi Giang
và c b m na. C ti lại là nó đi chơi. Nó đang tìm hiu mt cô gái p Bn,
cũng khá xinh. Giang đã tr thành người ln, không còn đi học na. nghĩ, đã
mười tám tui, phi làm cái gì đó để miếng ăn, khi phi nh vào sc lc còm
cõi ca b m. B đồng ý cho cô m mt chiếc quán nhn hàng tp hoá.
Giang rót nước mi i. Ch có hai người vi nhau. Gn thế mà sao xa thế! Nhng
ni nim qkh lng l lùi xa. Cuộc đời thc, cuộc đời nghit ngã và trn tri
ngày càng hin rõ. Qua mt những đau khổ, mc cm nng n ca tui hc trò,
nhng huyn hoc của ước mơ cao xa hướng v th xã Long Khánh, v Thành ph
H Chí Minh nơi có những ngôi nhà chc trời, bóng điện sáng loá.
- Bây gi em có còn hay v tranh na không?
- Em ít v...
- Hàng quán khách kha ra sao?
- Cũng tàm tm được anh !
Câu chuyn v ri rc. Giang như đang nghĩ ngợi điều gì. Đôi mắt cô hướng
ni. ngi, bàn tay p vào bên má, cùi tay chng xung bàn.
Tiếng gió động lào xào trên tàu lá ngoài sân, ánh tng bạc chy thành dòng vào
khung ca.
- Ta ra sân ngm trăng nghe ! - Tài nói, Giang vi tay cm chiếc nng g chng
xung nn nhà, đứng lên, bước chm i ra sân.