vietmessenger.com
Y Ban
Bức Thư Gửi MÂu Cơ
M kính yêu ca con!
Ngày hôm nay con được chng kiến nỗi đau những người m. Nỗi đau của con li bùng lên
và biết bao nhiêu bà m cũng có nỗi đau như con.
Bà m th nht: cô gái nh 16 tui, cô vừa bước chân vào tui dy thì đã vi làm m. Cô là
mt bnh nhân, bnh nhân cô-vc. Cô không hề hay cô đang mang một mm sống trong cơ
th. Ngay ngày hôm trước khi b mang ra xét x, cô còn ngồi đánh chuyền vi các bn, ngi
ở tư thế gò bó, thnh thoảng vươn dậy cho đỡ mi, và bây gi cô đang nằm đó, hi sc li
sau cơn đau. Sau khi qua khỏi cơn kinh hoàng, cô bỗng hiu va xy ra chuyn gì. Cô đưa
mt tìm kiếm. Nó đó - hài nhi còn đang há mồm đp khí. Nó chưa biết khóc, hai mt m
thao láo, cái miệng như hai cái mỏ chim non mà mi hôm qua thôi cô còn chụm môi để
mớm cho chút nưc bt. Còn nó thì nằm đó. Điều phán x là nó phi chết! Bng nhiên cô
quặn đau. Đau thắt vùng tim. Đau như ai bóp cht. Đau nhợt nhạt. Đau ràn rụa nước mt.
Qua cơn đau cô bỗng tr thành một người đàn bà từng trải. Ai đã xét xử điều đó? Mẹ cô?
Bỗng cô thương hi con người rut tht ca mình đến cháy lòng. Bà đang đng kia âm thm
đau đớn. Và- nó đang đau đáu muốn sng.
Bà m th hai: m cô gái nhỏ kia, bà đau nỗi đau nhục nhã vi thiên h. Bà mong mun,
thoát khi ti li cho nhanh. Cái ging sao mà nó sng dai dẳng đến thế. Không tã lót gì c
để cho nó chết đi! Bà đặt nó vào mt tấm xăng rồi bê ra mt gc cây. Bà ngồi dưi mt gc
cây khác ri ch. Nó dai dng, chân tay ng nguy, mm ngáp đòi ăn, đòi thở. Màn đêm
buông xung lnh lo bao quanh. Bà c ch. Nó c sng dai dng, bà khóc than thân phn
và nguyn rủa đứa con ti li của bà. Bà đau cái đau riêng của mình...
M kính yêu ca con! Ngày y con cũng thế. Con như cô gái nhỏ ti nghiệp kia. Con đau nỗi
đau của con. Mẹ đau nỗi đau của m - hai người m - T bấy đến nay, năm tháng trôi qua,
con vn âm thầm đau nỗi đau của con. Nỗi đau nó trôi đi theo năm tháng nhưng nó lại bng
dy bi hàng ngày chng kiến li âm thầm đau. Những người m là nhng người sinh ra
nhân loi, sinh ra những đứa con. Là những người có trước hãy hiu ni lòng ca nhng
đứa con gái, để nỗi đau hòa chung, đồng cm và biến mất đi.
° ° °
Ngày y...
- Bnh nhân cô-vc sang phòng làm thuc, - Tiếng cô bác sĩ gọi chỉ cho người còn thc
nghe thy.
C phòng ph khoa nhm dy hong ht nhìn quanh. Tiếng cô-vc là tiếng giết người. T
giường cui của căn phòng, con nhm dy chun bị đi. Mọi con mắt đổ dn v phía con,
kinh ngc, khinh b:
- ái à, thế mà mình li ctưởng...
- Vy mà sáng nay mình còn bt chuyn với nó kia đấy.
- Trông người ch ai biết được nh, rõ hin lành t tế mà khn nạn, đĩ bợm.
Con lao đi ra phía cửa. Nhng tiếng nói nghit ngã đuổi theo. Con câm lng chịu đựng. Con
biết nói gì na!
Con bước vào phòng làm thuc. Trong phòng l nh vài ba bóng áo choàng. Cô bác sĩ ra
lnh:
- Ci váy, nm lên bàn!
Con kinh hãi nm cht cp váy vốn đã không có cúc. Con quay sang nhìn người nọ, người
kia cu cu. Chng có ánh mắt nào thương hại con. Con tuyt vng biết không th nào cu
vãn được tình thế. Con buông tay, chiếc váy sn ph tt xung chân con.
Không đợi nhắc đến ln th hai, con nm ngay lên trên bàn.
- Tt kinh t bao gi?
- T tháng sáu.
- Th bình thường, mm bng ra.
Tiếng một người ph vic hi xen vào:
- Cô hãy khai cho tht nhé. Cô phi nói thật, không đưc giu giếm gì, như người bnh y.
Cô phi k rõ ngn nguồn căn bệnh, có thế chúng tôi mi cha cho cô hiu không nào?
- D, hiu.
- Được ri, cô thụ thai trong trường hp nào? ở đâu? Trong công viên? Trên nền c hay
cnh bờ ao? Hay trên giưng nhà anh ta?
Con m mắt ngơ ngác. Con chú ý đến cơn đau tức bụng dưới hơn những câu hi ca
người y tá. Khi cơn đau qua đi, con mới chú ý.
- Cô hãy khai thật đi nào! Anh ta là người yêu cô ch?
- Vâng, anh ấy là người yêu ca cháu .
- Yêu nhau được my ngày?
- Chúng cháu yêu nhau được hai năm ...
- Anh ta có v ri phi không?
- Chưa, cháu và anh y sẽ cưi nhau.
- Thế ở đâu, cô và anh ấy... Cô nói đi, phải khai cho đúng vào.
- ...
Tiếng cô bác sĩ bảo y tá:
- Chị đi lấy cho tôi chai huyết thanh:
- Vâng.
Người y tá định đi nhưng bỗng dng li nói vi con:
- Nào, cô khai thật đi. Mấy ln? Cô và anh ta ng vi nhau my ln? Cô nghe rõ này, mt ln
thì chúng tôi có huyết thanh mt ln, hai ln có huyết thanh hai ln... Sáu, by tám có huyết
thanh sáu, by, tám lần. Nào khai đi. Cô không thành thật nó không ra đâu. Thuốc ca
chúng tôi công hiu lm... Cô nói nhanh lên cho tôi còn đi lấy thuc.
Con trân tri nhìn cô ta, v mt cô ta c tỏ ra nghiêm trang, nhưng đôi mt phn bi cô ta, nó
cười ct:
- Nào, cô có khai không? Nói đi tôi còn đi lấy thuc.
Con cht hiu. à thì ra s th là thế này đây.
Thi hc sinh ngi tán chuyn trên trời dưới biển con đã được nghe nhng chuyện như thế
này. Bây gi thì nó đang vn vào con đây. Uất c trào lên nghn c, con bt dy hét lên:
- Bng s lần để cô có được đứa con y!
Sau khi hét lên như thế con đã nhy pht ra khi bàn. Trong con chn tn ti mt con thú
bị săn đuổi đến đường cùng. Con chy ra phía ca, không nghĩ đến vic phi mc váy na.
Mt vt máu chy theo chân con. Cô bác sĩ vội vàng chy theo gi con li:
- Dng li! Mun chết hay sao?
- Vâng, tôi đang mun chết đây.
- Cô hãy bình tĩnh lại, chết lúc nào cũng được. Nhưng không phải lúc này. Chị y tá đi lấy
huyết thanh cho tôi. Ch h lý, chưa cần đến chị đâu.
Cô y tá tiu nghỉu đi ra, mt cô ta còn c lườm con mt cái dài.
- Đồ gái...
- Chị đi nhanh lên cho - Tiếng cô bác sĩ gắt.
Mọi người ra hết ri, cô bác sĩ bảo con:
- Chúng tôi xin li cô. Lâu nay ở đây những trò đùa như thế vn hay xy ra. Qu thật đó là
mt trò d dn, vô ý hết sc. Cô hãy bình tâm... Mà cô còn phi chịu đựng na kia.
Cách cư x ca cô bác sĩ làm con du lại. Nhưng con vn nhìn cô bác sĩ với ánh mt ca
con thú d b xích. Cô bác sĩ để con ngoan ngoãn nằm lên bàn. Người y tá mang huyết
thanh vào ri hm h đi ra ngoài.
Một cơn đau tức d di li nhói lên bụng dưi, rồi như người nhn gii lâu ngày, bng
căng lên anh ách. Một cm giác choáng váng và bun nôn.
Con nht nhạt bước vào phòng vô sinh. Tht trớ trêu thay, người khi làm cô-vc b xếp cùng
phòng với người vô sinh. Bui sáng hôm trước vào vin, phòng cô-vắc đã đóng, hết ch. M
đã phi nhờ người quen, con mới được vào vin ngay, không phi chờ đợi. Y tá hành chính
xếp tm con vào phòng vô sinh. Phòng vô sinh cũng khá đông người. H khe mnh và mau
mm ming, thoạt đầu khi con bước vào phòng mọi người tiếp đón con niềm nở. Người ta
k chuyn v mình, người ly chồng mười năm mà chưa có con. Người ly chồng mười lăm
năm... người nhiu tuổi, người ít tuổi, đều mong mun mt mn con và cũng có người như
con, bây gi không th sinh nở được na. Lúc con sang phòng làm thuc, mẹ đã kp ba ra
mt nguyên c nhm gim nh ti cho con:
- Cháu nó ly chng từ đầu năm, nhưng cháu bị bnh tim, m yếu quá thành ra s thai phát
triển không đầy đủ, đành phải phá đi.
Nhưng th cht ca con không th là bnh tim, ngay c lúc by gi con nht nht vô hn
bước t phòng làm thuc v. S nói di ca mẹ càng làm cho người ta dè bu thêm.
- Ôi dào, bnh tim, bnh dài tim y thì có.
- Trời ơi, sao trời không có mt? Người chính chuyên hn hoi thì tri không ban cho ly mt
mn, k lả lơi thì li mau mn.
Người ta nói, người ta nguýt. Con câm lặng. Nước mt con đã cạn khô. Giá như nó chảy ra
được, thì s vợi đi nhiều. Ti h, bẽ bàng đến cùng cc, con tr ra, con mt ráo honh nhìn
mi người. Con có cm giác hđang dồn con vào chân tường. Bây gi con mi hiu m
người đau nht. M âm thm khóc. Mọi người đổ dn vào con mà không chú ý đến m, ch
có mt bà mđi thăm con mình vô sinh đã nhìn thy. Bà y bo mi người:
- Nếu các bà bo ông tri không có mt là sai. Ông tri có mt. Ông y pht bn chúng ta
đấy, pht c cô ta lẫn các người. Thôi, các bà đừng nói na mà nu c lòng...
Qusau đó người ta không nói na thật. Nói người ri ngẫm đến ta. Họ đang nghĩ về cuc
đời họ. Đau đớn và bun ru, con cm thấy được h hê. Con có cảm giác đau đầu và bun
nôn. Con nói vi m:
- Con bun nôn quá, m ly cho con cái bô.
M sc tỉnh đi lấy cái bô cho con. Nhưng đó chỉ là cm giác. Con ch m o không nôn ra
được, m cn nhn:
- Sướng chưa? Ai đã dạy mày như thế cơ chứ?
M ca con! Khi con biết cm nhn và nh nhng gì xung quanh mình thì nơi con sống là
mt vùng quê êm ả, trù phú. Đồ đạc chuyển đến t bao gi con không nh. Con ch nh
rng khi m cõng con đến nơi thì đông vui lắm rồi. Bao nhiêu người trong nhà mình. Lúc
y tri đang tối dn. Còn vòi vĩnh "Mẹ ơi, con đói lắm". M bo: "Ch tí na m thổi cơm
cho ăn". Con đã không phi ch. Một bác trong đám đông vui ở nhà ta y cõng con v ngay
nhà bác. Bác đặt con xuống giường và lấy cơm cho ăn. Con ăn ngon lành. Bác nhìn con u
yếm:
- Con nhà, ăn ngon lành quá!
Khi con làm quen với nơi ở mi xong thì bao nhiêu điu thú v xung quanh con. Làng xóm
vào v gt, con theo các bạn ra sân đình. Vui ơi là vui. Có đêm trăng sáng, còn đêm không
trăng thì thắp đèn to. Sân đình ngn ngang những đống thóc to. Tng tốp người đứng xung
quanh chiếc cối đá úp sấp. Họ giơ lên đập nhng bó lúa. Thóc bắn ra như hằng hà sa s
sao trên tri...
Mẹ ơi, cám ơn cha mẹ biết chng nào khi tui ấu t của con được sng ở nông thôn. Để
nhng câu chuyn c tích cha k cho con nghe, con đã gp nhng hình nh xung quanh
mình. Để bài học o, a đầu tn sao hp dẫn đến như vy!
Con đi học sớm, năm tuổi cha mẹ đã cho con đi học vì: "Con gái phát trin sinh lý sm, cho
nó đi học muộn đến tuổi 16,17 yêu đương, không đi học được". Lp hc ca con trong cái
đình to. Lớp con đông vui lắm, toàn các bạn quen. Cô giáo đầu tiên ca con là cô Tiên gù.
Không, không bao gi cô xu c. Cô vn tròn như quả trng gà...
Mẹ ơi, ai đã dạy con ư? Mẹ dy. Ngày hè con nằm quay đầu ra b ao, gió t ba cây nhãn
thi vào, m ngi bt chy cho con, con thiếp đi ngon lành. Lúc tỉnh ng không thy mẹ đâu.
Mẹ đã đi làm rồi. Con bâng khuâng, bun thiếu m. Con c mun nm mãi trong lòng m.
Mẹ ơi, ai đã dạy cho con ư? Đất đy, thiên nhiên đấy, mu vàng ca lúa, mu xanh ca cây,
min quê con sông y đã kiến to nên tâm hồn con, để con biết khóc trong tiếng mưa, biết
cười trong nng, biết múa hát trong tiếng cây c tri dy sau trận mưa rào.
° ° °
"Ai đã dạy mày như thế cơ chứ?"
Cha mm y tá bnh vin huyn. M hay dắt con đến nơi làm việc khi con đang ở cái tui
biết nhn thc và hay tò mò. Mm vic khoa sản. Khi đến nơi, m dt con vào phòng
hành chính, đặt con lên cái ghế và dn: "Ngồi yên đấy chơi, không được đi lang thang". Mẹ
yên trí vì đã dn dò con cn thn. Con ch ngồi yên được năm pt là chạy đi chơi khắp nơi.
Ngõ ngách nào con cũng ngó vào. Nhng phòng đóng kín cửa là nhng phòng con thích
ngó nhất. Con đã đứng sau m khi mđỡ em bé. Thế là con biết em bé đã ở đâu ra, một cái
ngách rt nhỏ, kín đáo, bí mt ch không phi nách chui ra, ch không phi bãi rác, khi
mđi qua con đã bíu cht ly, mẹ đem về nuôi.
Và khi chơi đồ hàng, búp bê, m con, con biết vén áo lên. Trên ngc con có hai cái núm bé
xíu. Con bo tht ngực ra để n cái núm bé xíu y vào ming búp bê th th du dàng: "Con
ngoan ca mẹ, bú tí đi nào".
Đấy, sau bài học o, a đầu tiên, con đã biết cái điu mà không cô giáo nào dy con c.