
Búp bê của Thiên Chúa
Tên tác giả: Lê Phương
Thể loại: truyện ngắn tình yêu
Rating: dành cho mọi người
BÚP BÊ CỦA THIÊN CHÚA
Quán Vịt gần đường tàu Cổ nhuế về khuya rất vắng khách, chỉ có ba người ngồi đó
uống rượu, họ đều là cao thủ đế chế nơi đây. Nhưng hôm nay không phải ăn mừng
chiến thắng hay bàn luận chuyện thế gian mà là vì một người đang có tâm sự. Anh
ta uống cạn từng chén rượu mà chẳng thấy một cảm giác gì. Hay rượu quá nhẹ?
Nếu là vậy sao hai người bạn của anh lại nhăn nhó uống từng ngụm rượu. Đồ nhắm
còn chưa hết mà chai rượu đã sắp cạn.Anh đã say nhưng không phải tại uống
rượu,mà một thứ men say khác dễ chịu hơn mà cũng đáng sợ hơn. Đó là buổi tối
8.3, ngày buồn nhất trong đời anh. Một câu chuyện có thể coi là không có đoạn kết
nhưng lại để cho tôi nhiều cảm xúc khác nhau.
Năm thứ tư đại học, khoảng thời gian mà anh không còn trẻ như các cô cậu mới
bước vào cổng trường đại học, cũng chưa bận rộn tới mức vắt chân lên cổ như mấy
bác năm cuối, đó là khoảng thời gian mà anh có thể để ý đến một mối quan hệ nào
đó với sự chân thành, đây cũng là thời gian mà anh quen cô, người con gái Nam
Định dễ thương.
Chẳng biết là do vô tình hay một sự sắp đặt của số phận, cô gái cùng hai người bạn
đến trọ cùng xóm anh, nơi mà anh đã ở hai năm. Thoạt đầu, chỉ có thằng bạn và ku
em cùng phòng anh làm quen với mấy cô bé đó.Anh đi học, đi dạy thêm,về đến
nhà lại ngồi học hay lên GG đánh đế chế, một ngày của anh trôi qua nhanh lắm.
Mọi người bảo anh lạnh lùng, khó gần, anh không để ý lắm lời nhận xét ấy,suy cho
cùng nó đúng.^^ Thế rồi anh cũng quen các nàng, họ trò chuyện nhiều hơn. Cô gái
rất ngoan, lại ít nói, có người bảo cô khó tính nhưng ai cũng yêu mến. Nếu nhìn kỹ,
thấy ở cô toát lên một vẻ đẹp thánh thiện, hồn nhiên. Cô có mái tóc dài, khuôn mặt
đầy đặn phúc hậu, giống như cô búp bê mà các bé gái thích.
Cô hay nhờ anh dạy học, anh chẳng chăm học đâu nhưng với một sinh viên năm
thứ tư của khoa CNTT thì một chút kiến thức về word, exel hay window cũng
chẳng mấy khó khăn, anh luôn giúp đỡ cô bé nhiệt tình, anh cũng biết sinh viên

năm thứ nhất, lại xa nhà,chưa quen cuộc sống tự lập, sẽ đỡ buồn hơn nếu nhận
được sự giúp đỡ,quan tâm chân thành. Dần dần, anh trở thành người bạn, người
anh tốt của các cô gái trong xóm, những buổi đi chơi, đi ăn chè đã làm cho họ thêm
gắn bó. Có khi anh nghĩ thoáng qua về cô gái ấy, anh thấy vui.
Guồng quay của cuộc sống thường làm cho chúng ta lãng quên đi điều gì đó, với
anh thứ đó là tình yêu. Anh đã từng yêu, đã từng hy vọng, và rồi thất vọng
nữa,Anh nghĩ rằng trái tim mình đã đóng băng. Một thứ băng khó tan nhất.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi, một ngày kia, anh nhận ra mình có tình cảm với cô.
Chuyện này cũng chẳng có gì là đặc biệt bởi đây cũng không phải lần đầu tiên anh
rung động trước một cô gái đẹp, nhưng cũng đã rất lâu rồi anh mới có cái cảm giác
ấy, bằng linh cảm của thằng đàn ông, anh nhận thấy thông điệp tình cảm từ ánh
mắt, nụ cười của cô gái, và anh biết, nàng cũng có chút gì riêng tư dành cho anh,
dù chỉ là mơ hồ cảm nhận được. Biết cô kín đáo, lại nhút nhát, nên chàng trai rất tế
nhị, anh không muốn ai bàn tán hay hỏi han nhiều về mối quan hệ này. Cô gái xinh
thường sẽ là tâm điểm của mọi sự chú ý, đám con trai trong xóm bảo nhau rằng
búp bê đó thật dễ thương, mà chắc hẳn dễ thương thì thương không dễ ^^.
Chuyện đời,tình yêu giống như cơn ho vậy,chẳng mấy ai giấu được tình cảm của
mình, lâu rồi lũ bạn trong xóm cũng biết hết, chúng thường hay trêu đùa, gán ghép.
Bất cứ thông tin mới gì của chàng và nàng đều “được” chúng nó thì thào to nhỏ ,cứ
như là sao bong đá vậy . Nếu theo nhận xét khách quan của mấy đứa bạn thân thì
anh là một người đàn ông biết quan tâm đến phụ nữ, anh ít uống rươu, càng khong
hút thuốc, cũng chẳng ong bướm. Có đứa bạn còn bảo muốn có người yêu tâm lý
như anh, điều này làm anh thêm tự tin vào bản thân. Quả thật anh rất hiểu mọi
người, về xã hội,bạn bè anh khi gặp vui buồn trong cuộc sống, chuyện tình cảm
đều hay tìm đến anh để nhận được lời khuyên chân thành, đương nhiên nó là
những lời khuyên “có chất lượng”.
Thời gian này anh rất vui, cũng ít chơi game hơn, tâm lý chung của con gái là
không thích con trai chơi game, rượu chè nhiều mà. Anh còn nói bong gió là khi
nào có người yêu sẽ không chơi game nữa, dù trước tới giờ với anh nó là một phần
tất yếu của cuộc sống. Những lúc buồn, nếu như ngồi quán Nét làm vài trận Chế
thì hay tuyệt,tôi không nói nó tích cực nhưng so với việc say rượu hay ngồi đốt
thuốc thì vẫn còn tốt chán.
Cùng phòng cô gái, có một cô bạn tên Vân Anh , vô tư, cởi mở và rất tốt bụng,cô

bé hết mực ủng hộ, thường xuyên bật đèn xanh cho anh, anh tự nhủ: “chắc mình là
người tốt nên ai cũng quý mến”. Vậy là coi như thiên thời, địa lợi, nhân hoà rồi.
Chẳng còn chờ đợi điều gì nữa, anh mạnh dạn thể hiện tình cảm, sự quan tâm của
mình . Và dường như cô gái cũng đã rung động. Anh thường xuyên sang phòng cô
chơi, anh còn muốn cho những gã đàn ông hay lui tới nơi đây biết rằng bông hoa
kia đã có chủ. Cô đã làm anh thay đổi, anh không còn yêu cái laptop nhiều như
trước nữa. Thực tế ai cũng chỉ có 24h giờ mỗi ngày, vậy nên ta không thể làm được
mọi thứ, vấn đề là lựa chọn. Với cô, anh không bao giờ quá bận.
Bạn đã nghe khái niệm : “tình yêu trong tủ kính” chưa? Hiểu một cách đơn giản
như để cho búp bê được an toàn, người ta để búp bê vào trong 1 tủ kính, búp bê
không hay được chơi cùng những bạn khác, điều đó sẽ khiến búp bê rất buồn phải
không? Chắc chắn. Cũng như một cánh chim, đâu muốn quanh quẩn trong chiếc
lồng bé nhỏ, cách ly với thế giới bên ngoài, dù rằng thế giới đó phức tạp, nhiều lo
toan…. Cô gái cũng vậy, bố mẹ hết mực yêu thương nhưng nhiều khi sự quan tâm
ấy làm cho cô cảm thấy mất tự do. Ngay cả chúng ta cũng vậy phải không? Suy
nghĩ của bố mẹ và con cái nhiều khi không tương đồng. Sự lo lắng quá mức của
phụ huynh làm chúng ta không có tính tự lập, thiếu bản lĩnh.
Chắc các bạn cũng ít nhiều nghe nói về vùng quê Hải Hậu, Nam Định , nơi có rất
nhiều nhà thờ, và những người mộ Đạo, nơi mà con cái được đi tu là niềm vinh
hạnh của gia đình, dòng họ. Họ tin vào chúa, tin vào đấng tối cao. Chàng trai đã
một lần đặt chân đến đó cùng cả xóm trọ, vào từng nhà 3 cô gái ở xóm trọ. Mọi
người được thưởng thức những hải sản ngon tuyệt vời. Anh đã hiểu thêm về cuộc
sống của nơi đây. Mấy hôm đi tắm biển làm họ đen sạm, nhưng ai cũng thích . Thú
vị nhất trong mấy ngày chơi ở đó là anh gặp Ngọc, em gái “búp bê”, cô bé này cá
tính và mạnh mẽ hơn chị của mình. Ngọc thông minh,ham học hỏi, lại có đam mê
với môn Hóa Học mà anh từng tâm huyết khi còn cắp sách tới trường nên anh nói
hết cho cô bé những kinh nghiệm, phương pháp học của mình. Anh còn mua sách
và kiếm tài liệu ôn thi cho Ngọc nữa. Người ta nói rằng: “Muốn sang thì bắc cầu
Kiều, muốn yêu cô chị phải chiểu cô em”, nhưng anh thì khác,anh luôn quan tâm
đến những ai anh quý mến. Anh tin cô bé này sẽ thành công.
Ở bắc ninh quê anh, nơi có dòng song Cầu hiền hòa chảy qua, có những khúc hát
quan họ đi vào lòng người, có những chiếc bánh Phu Thê nổi tiếng, sẽ là một thiếu
sót nếu bạn chưa đến một lần.Ở đó,nếu một ai tự nhiên đòi đi tu thì chắc chắn sẽ bị
cho là gàn dở,bị phản đối kịch liệt, vì như vậy là không làm tròn chữ hiếu, chẳng

