Chúng ta sẽ yêu chứ?
Cô ch biết rng, nếu mun hnh phúc tđừng chn la da dm vào bt c
ai, nếu muốn đừng tn thương thì không nên tùy tin đánh đi.
- Chúng ta chia tay đi thôi! Anh quá mệt mi khi luôn trông cy tình cm vào mt
người không h yêu anh!
Minh nhìn thng vào mt Qunh, trong ánh mt chứa đng c s đau thương, còn
c ni hoang hoi.
Phi, cũng đã đến lúc buông tha cho nhau, trong mt mi tình mà c hai ngưi lúc
nào cũng phải sống trong căng thẳng. Ngay t đầu vi h đã là sai lm, bi khi
yêu, không nêny vò nhau bi nhng nghi hoc, và c mi ni bt an.
Quỳnh đã tng nói, cô chưa tng th đặt lòng tin vào một ai đó, không phải bi
h không đáng tin, mà bởi vì bn thân cô không dám tin. Cô ch biết rng, nếu
mun hnh phúc t đừng chn la da dm vào bt c ai, nếu muốn đừng tn
thương thì không nên tùy tiện đánh đi.
Nhưng, khi cô đã c gng hết sức để dn lòng tin y, trao trn cho mt người,
người y lại đẩy cô ra, và cho rngkhông yêu ngưi y.
Cho dù cô có nói thế nào, cũng không thể bin bch vi người con trai trước mt,
rằng, cô đã yêu anh, và yêu duy nht mình anh, bng tt c trái timn vn nguyên
ca mình.
Đôi khi, chỉ cn mt bui sáng thc giấc, đã cm thy quá mt mi viu thương.
- Được!
Qunh tr li anh rt nh, ri quay lưng bước đi như chy trn. Cui cùng thì mi
tình gia bn h cũng kết thúc, Qunh không khóc, cũng không có sc lực để
khóc. Bi vì cô nhn ra, gia bn h ngay t đầu đã là sai lm.
- Rt cuc, emtrái tim kng h? – Minh tuyt vng gi vi theo, như túm ly
chút hy vng cui cùng.
Qunh vn không dng li. Cô nghĩ, anh luôn cn một đáp án, nhưng đáp án ấy dù
mun cho anh thế nào, anh cũng vẫn không tin. Vy thì ngay bây gii ra,
phng có tác dng gì?
Chúng ta luôn s hãi níu kéo, bi vì s níu kéo, nhiu lúc s khiến chúng ta tn
thương.
Chúng ta không nên yêu quá đậm sâu, biyêu thương trao đi nhiều, có th tr
thành gánh nng…
Xe khách dng ti mt th trn vùng bin, vì còn hoang sơn không có khách du
lch, ch có vài ba gia đình sng bng ngh đánh cá. Quỳnh bước xung, cm nhn
rõ rt v mn mn ca bin hòa cùng vi gió, qun qt vây quanh mình. Ánh nng
bng rát di xuống con đường nha, ht lên mt mùi v đặc trưng ca bin. Khoác
balo lên vai, cô t tn đi về phía nhng ngôi nhà xa tít phía cuối đường. K ngh
hè ca cô bt đầu mt nơi yên đến t nht như thế!
Căn phòng nh Qunh thuê nm phía trên tng bit lp, bước lên chiếc cu thang
bng g ct kt vt qua ca s căn phòng phía dưới. Cô nhón chân tht nh, bưc
vào gian phòng còn vương mùi m mc, nhưng những đồ vật bên trong được đặt
rt ngay ngn, gn ng, và nht là, không vương mt ht bi. Ca s m ra
cnh bin xanh mướt, nhng tng đá sắc nhn xé sóng tan thành nhiu mnh.
Qunh nhón chân tht nh đến gn n chiếc chu lan rng treo lơ lng trên ca
s, cô gn như nghe thành tiếng leng keng ca trái tim, chm vào gió, run ry.
Tiếng Harmonica t đâu đó vọng li, em du nhưng réo rt, lng l nhưng qun
tht. Quỳnh đưa mt tìm kiếm nơi phát ra âm thanh ngt du da diết y. Phi mt
lúc lâumi nhn ra, chính là mt người thanh niên ngi ta trên mt tng đá
nh, nm khut dưới mái che ô ca s n phòng cô đang thuê.
Chưa bao ginhìn thy mt người thanh niên vi ng lưng cô độc như vy.
Người y ch ngi lng lng vi chiếc kèn đặt nh trên môi, còn mt hướng v phía
trước như chng có điểm dng. Đột nhiên, Qunh muốn đến gn người con trai y,
ch để yên lng nghe nhng giai điệu ln khut trong tiếng sóng y, nhưng cô
không biết phi nói .