Chương Th 7 ca đêm
Tác Gi: Đông Phương Lăng Tiêu.
Th Loi: Truyn ngn
Trng thái: đã hoàn thành
Rating: All
_________________________Start_________________________________
Khong lng ca đêm đã bt đầu tr nên yên tĩnh, tiếng v nh nhàng ca mt đôi
cánh lng l vt ngang bu tri, cái ging khàn khàn ca con chim nào đó ăn đêm
va mi v qua, ct lên vang vng trong vài giây ri li chìm dn vào im lng.
Nhng o giác ln ln, nhng mng màu đen trng quay cung đan xen, hòa ln
vào nhau mt cách ba bãi và ln xn. Nó không th tưởng tượng ni điu gì đang
xy ra trước mt nó na...bóng ai trên tường kia...chiếc gương...
Aaaaaaaaaaa!!!!!
Git mình ngi bt dy, đầu tóc rũ rượi, m hôi ướt đầm, mt nhoè nước, th dc,
tim đập lon nhp, nhng ngón tay đều run lên, nó trút ra mt tràng dài nhng âm
thanh khe kh như va vt b được gánh nng khi sung sướng nhn ra mình vn
đang còn trên chiếc giường thân yêu như mi khi.
Ch là mơ. Mt cơn mơ dài tht dài.
Tick…tack…tick…tack…
Liếc mt vòng đảo mt quanh phòng, không gian ti đen, nhưng cũng đủ để
nhn ra rng mi th vn n. Hai gi sáng, chiếc đồng h qu lc bé nh treo trên
bc tường đằng kia vn đang tik tak đều đặn, thi thong reo lên keng keng. Nó có
th nghe thy làn gió trong veo va mi chy xuyên qua bc tường nhng cây trà
mi trước hiên, cm nhn được b lông mm mi ca con mèo trng đang rung lên
nhè nh. Không có gì thay đổi, tt c, tt c mi th vn rt đỗi bình thường như
va mi đây thôi.
Nó mi ch va tri qua mt cơn mơ. Mt cơn ác mng.
Li đặt mình xung và c gng v v gic ng, nhưng dường như nhng suy nghĩ
vn vơ cùng ni s hãi mơ h hãy còn đọng li trong tâm trí ám nh làm cho nó
không tài nào chp mt được. Nó c hướng mt ra ngoài khong không gian bên
ngoài khung ca s, trn trc mãi.
.
.
.
Kìa rng phi lao ngoài bãi kia đang rì rào reo lên hàng ngàn giai điu ca riêng
chúng kìa. Đôi ba cánh nhn ăn đêm va mi đậu li trên mt ngn cây, m m cãi
nhau chc đang tán phét v s cá hôm nay chúng kiếm được. Kìa gió li bay tht
nh, li ca mãi s ca ca gió. Kìa đêm li v tht kh, li th dài d khúc ca đêm.
Kìa sóng li hát lên khúc trường ca êm đềm trong chương th by.
Nó vùng dy, khoác lên vai chiếc áo mng, m ca rón rén bước ra ngoài. Cu
thang và sàn g rên lên ken két, chó sa vu vơ, nó ra khi nhà và bt đầu chy tht
nhanh trên con đường dài cùng vi ánh sáng lung linh ca nhng ngn đèn đường
và thiên hà dn li. Gió lược nh trên tóc nó tung bay trong hương mui nng nàn
chm kh lên làn da như mt cht kem k diu.
Bu tri cùng vi muôn ngàn vì sao lp lánh như làm nhòe đi làn nước đen sm
đang đậu li trên mt bin. V mui cay nng cùng nhng đợt gió đêm mang v c
mt làn sương mơ h lành lnh bao ph lên khp vn vt xung quanh. Nó ngi bt
trên bãi cát, ta lưng vào mt thân phi lao to, thu mình li mt cách bt lc, c
gng chng chi vi cm giác tê but đã bt đầu xut hin nơi nhng đầu ngón tay.
Nó c ngi yên như thế, trong s bình yên tuyt vi. Tư duy không định hướng,
bt giác t hi đến khi nào nng lên?
.
.
.
Như Phương bò lm cm trên sàn g, hai mt nhm tt, tay qu qung c gng vi
ly chiếc đin thoi đang nhp nháy đâu đó phía trong góc nhà.
Ai vy?nó nói như gt khi nhìn thy mt s l hoc hin lên trên màn hìnhBiết
my gi ri không?
Tao tưởng mày chưa ng? ging Kim th th.
Kim!-Như Phương git ny mình khi nhn ra ging nói quen thuc ca con
bnmày đang đâu vy?
Mày ng chưa?
Mày nghĩ tao ng sao? Mày đang đâu vy?!!
Gn thôi, cách mày 130 cây s.
Con ranh!
−Ừ.
Ging Phương bt giác du li, nh như mèo:
Mày định chy trn đến khi nào na?
Chđi chơi thôi mà.-Kim th dài.
Sp nhp hc ri, đừng nói vi tao là mày mun qung hết ba năm kh s ôn
luyn đi đấy nhé.
Ngày kia tao v...
Câu nói ca Kim bt giác làm Như Phương cm thy bt an. Ging con bn nó
nghn ngào như sp khóc. Hình như Kim không mun v, Phương cm thy thế, và
li ha ngày kia ca Kim dường như không làm cho Phương cm thy tin tưởng
lm. Nó but ming:
Có nh Dũng không?
Cơn gió vô tình qut nh lên b cát, cun theo muôn ngàn ht bi nh li ti, bay vào
mt Kim nh nước cay xè t lúc nào không rõ. Nó ngc nhiên khi chng h nhn ra
rng mình va mi bt khóc, mc k Như Phương đang cung cung gi tên nó
phía bên kia đầu dây.
Này này. Mày còn đó không vy?-Phương hong ht gào lên
Mt hàng dài thượt nhng tiếng tút tút đơn điu. Cuc gi kết thúc, cũng nhanh và
bt ng ht như khi nó đến. Như Phương căng mt nhìn chm chm vào màn hình
như ch đợi mt cuc gi vô tình nào đó. Mt vài phút chìm trong vô vng, nó
nhc máy bm s li, không liên lc được, Phương ch còn biết mím môi lc đầu
mt cách bun bã.
Tao ch mun cho mày biết mt bí mt tuyt vi thôi mà.
Bàn tay Như Phương lướt nh trên bàn phím, trong vài giây, s đin thoi vô tình
kia đã nm gn trong mt tin nhn.
Chiếc đin thoi trượt khi tay Kim, rơi t do, nó ngã vt xung nn cát, không
khóc, không cm giác gì c, thanh thn và tĩnh tâm đến l thường.
Sóng đã rút xung để l mt doi cát dài tri rng đến tn chân tri, tiếng rì rào ca
bin dường như đã lùi li nghe xa vi lm. Nó nm cht chiếc đin thoi trong tay,
tt ngun, lnh cng, mt mình phiêu di cùng vi nhng suy nghĩ xa xôi.
.
.
.
Sáng ch nht, tri buông nng nh, gió vu vơ trôi trên nhng rng cây, Kim ngi
thn người trong mt tim cà phê nh trên con đường lát đá ven b h, mt chăm
chăm nhìn vào màn hình laptop, mt tay cm cc trà chanh, tay kia di di con tr
chut, nó hét lên như điên khi nhìn thy tên mình trên bng đim hc vin Báo Chí
& Tuyên Truyn cùng s đim cao ngt ngưởng.
Nó vơ vi chiếc đin thoi bên cnh và bm s. Không đợi ai tr li, nó oang oang:
Em đỗ ri!
Ging Dũng thoáng ngc nhiên, nhưng ri cũng bt lên sung sướng:
Tht sao?
Không tht thì sao?
Vy là tt riDũng cười toC gng hc đi ri sang đây vi anh.
Em không sang đâu. Lnh thy m. Sao không v đây vi em?
Dũng nh nhàng:
Anh đang d khóa thc tp, chưa v được.
Vy khi nào anh v?-Nó nũng nuem nhp hc ri mà chưa v thì chết vi em.
−Được ri. Chc sang tun mi v Vit Nam được. Đi máy bay mà em c làm như
đi b y.
Nh đấy nhéNó gn ging−đừng có mà nut li.
Gp máy tính nhét vào ba lô, nó chy ra khi quán cùng vi mt n cười mãn
nguyn.
Ê con ranh!
Kim git mình quay li. Như Phương đứng đó nhìn nó, cười toe:
−Đỗ ri phi không?
Ging màyKim nháy mt.
Va khoe Dũng h?
Sao mày biết?-Kim ngc nhiên.
Cái mt mày nó t cáoPhương nham him.
Tun sau hn về−Kim h hi.
Sướng nhéNhư Phương nhe răngKhông có cp đôi nào hoàn ho được như ông
đâu. Xa thế mà vn yêu, tài tht!
Mày...-Kim lườm dàiTun sau đi đón hn vi tao nhé.