Cng nhà mình vn m
Trinh không th có con. Cái tin d mà bác sĩ nói với v chnging nay làm v
tôi suy sụp, đây ln th ba tôi đưa cô ấy đi làm xét nghiệm.
Hà Ngc n -
Anh bn thân thiết của tôi, người bác sĩ đầu tiên khám cho Trinh bo rng khoa
học đôi khi cũng có sự nhm lẫn, nhưng đây là lần th ba ri, và là bnh vin uy
tín cui cùng trong cái thành ph ni tiếng v nhng bnh vin cht lượng này.
Vn mt kết qu: V ông không th có con. Tôi nghe tng th thịt trong cơ thể
mình git git, mt ti sm, chân tay tôi rã rời nhưng khi nhìn vào mắt Trinh, đôi
mắt xa xôi đến mc làm tôi thấy cái đau xót trong timi lúc này như bị nhn cm
hẳn trong đôi mắt y, c khuôn mt vô hn nữa, đôi mt ráo honh không mt git
nước mt, khuôn mt dửng dưng đến độ huyn hoặc. Trinh đng dy rồi đi lướt
qua tôi mt cách vô hn. Tôi nm tay ông bác sĩ già, ging van lơn:
- Bác sĩ ơi, khoa học có th nhm ln không?
- Có thể. Trong trường hợp nào đó. Miệng người bác sĩ già hơi mỉm cười.
Tôi cm ơn ông ri tt bt chy theo Trinh, cô ấy không đợii trong xe, ngưii
xế bo: Ch bo anh v trước, ch muốn được yên tĩnh một mình.
Tôi nhìn theo bóng Trinh trên đường, đại l ngày cui tun người đông như hội
nhưng dáng Trinh không thể hòa nhp vào dòng thác người đó được, những bước
chân vô hồn đã cô lp vi vi mọi người, mt ni buồn như thủy triung lên
tràn ngp c người tôi.
Đêm đó Trinh về rt khuya, y không v nhà mt mình mà v vi một người
bạn, đó là một con mèo mun nh, b b đói nhiều ngày nên nhìn nó tht thm
thương, đôi mắt m đục không bun m, c người nó mm nhũn, hôi hám.
- Em tch nuôi mèo à. Để anh đi mua cho em một con mèo thật đẹp, con mèo này
trông có v không sng được đâu.
Tôi đưa tay định đem nó đi vứt nhưng Trinh ôm cht nó vào lòng, đôi mt em m
to nhìn tôi, thú tht tôi đã git mình khi nhìn vào đôi mắt y. Con mèo b ôm cht
kêu lên my tiếng meo meo yếu ớt. Tôi đứng yên bất động. Trinh vn nhìn i như
thế hồi lâu như s tôi s ging ly con mèo ti nghip trên tay cô, khi cm thy s
an toàn ti, cô lin bế nó đi vào nhà bếp. Tôi cm thy mt mình cay xè, nhng
giọt nước mt nóng hi không kim được c lăn dài trên gò má ca tôi, bóng đêm
ngoài kia như càng tm ngt ngt, tôi kéo m ca s cho gió a vào, hi vng gió
s xua tan đi cái ngột ngt cùng không khí hiu qunh trong nhà tôi nhưng những
làn gió đêm đó chỉ mang theo cái v mn chát ca những cơn sóng biển gn nhà,
làm cho không k ngt ngạt thêm cô đặc li và rụng rơi theo những chiếc lá rào
ro trong vườn. Tôi s hãi đóng cửa s li đánh sầm mt cái ri chp tay lên ngc
cu nguyn. Ly Chúa cu vớt gia đình con.
Con mèo mun nh được Trinh gi bng mt cái tên tiếng Anh có v nh nhàng,
thân thiết: Sorrow. K t đây nó được hp pháp hóa, không còn là con thú hoang
lang thang ngoài đường góc ch nữa, địa v ca nó được đặt ngang hàng vi con
chó Sali, mt ging chó ni tiếng nước ngoài mà tôi đem về cách đây mấy năm.
Chính vì Trinh quá cưng chiu nó mà nhác thy con mèo mun đó đâu là con Sali
sa m c lên. Mt s ghen t ngm ngm gia các loài vật nhưng không hiểu sao
qua đó tôi thấy có cái gì đó đang vụn v trong gia đìnhi, mt cm giác mơ h mà
tôi không th giải được.
Con Sorrow ngàyng tr nên kiêu ngo, nó hòa nhp vi gia đình tôi nhanh hơn
li c di xen ln nhng lung hoa trong vườn. Ngày mi v nó nh thó, hôi m,
Trinh đặt đâu thì nó nm im đó, đôi mắt nhm nghiền. Điệu b ngoan ngoãn
đến ti nghiệp đó đã chiếm được cm tình ca tôi và nh đó mà Trinh càng tha
thiết qnó hơn. Thế nhưng khi những lon sa ngoi Trinh mua v đã xua tan đi
những tháng ngày đói kh cùng cc ca nó thì nó lin tr b mt hin nguyên hình
là một con mèo cơ hội và lì lm. Bây gi nó chy khp nhà, leo lên bànm vic
ca tôi, thm chí nó còn sc c vào phòng ng ca tôi, nơi hạnh pc bé nh mà tôi
luôn gi cho riêng mình. Tôi có cm giác như muốn làm ch căn nhà này, từng
bước giành ly v trí ca tôi trong lòng Trinh. Tôi căm ghét nó, chỉ mong vt nó ra
khỏi nhà, nhưng nhớ li ánh nhìn ca Trinh làmi phi rùng mình.
Trái ngược vi nhng suy nghĩ ca tôi, Trinh sut ngày bên chăm chuốt nó, t
dạo đi bệnh vin v, sc khe Trinh gim nhiều, cô không đi đâu c, ch qun
quanh trong nhà vi nó. Trinh ít nói hn, nói gì thì cũng là nhng điều liên quan
đến Sorrow.
- Anh có mua giùm em lon sa cho Sorrow không?
- Em mun m mt cái nhà nh cho Sorrow.
Tôi cm thy mình cô đơn ngay trong ngôi nhà ca mình. Cm giác đó xâm chiếm
ly tôi ngay c lúc tôi nmn Trinh. Nhng c ch âu yếm ca tôi không m
Trinh xúc cm, Trinh như một đóa hoa đẹp gia rừng, ngát hương nhưng không
cho loài ong bướm nào ghé tm, Trinh cô đơn trong thế gii ca Trinh, tôi s cái
thế giới cô đơn đó, nó nuốt chng c cái cô đơn bé nhỏ của tôi, tôi đã c gng cu
vãn, nhng bông hoa còn ngm sương vào mỗi bui sáng, nhng bn tình ca, thm
chí là mt lời đề ngh xin con nuôi nhưng Trinh vẫn dửng dưng im lặng. Chiếc xe
ca dã tràng bng bin cào xé t i.
Con Sorrow giương đôi mắt khinh b nhìn tôi, nó chê tt cng kiến ca loài
người thông minh như tôi kng bằng cái c mình nh nhàng ca vào tay Trinh
là đã khiến mỉm cười. Tôi càng bc tc nó càng h hê, nó đã có được tt c
nhng cái nó mun, s âu yếm, chiu chung cùng s t do. Tôi đã thua, không
còn gì để n cãi na.
Mt sáng ch nhật tôi đến nhà thờ, tôi đi tìm s bình yên trong tình yêu thương và
cu ri của Chúa, nhưng Chúa ch nhìn tôi mỉm cười, n cười đầy hàm ý nhưng tôi
không th nào hiu được, đôi lúc tôi phát hoảng khi nghe tiếng mèo kêu ln vi
tiếng chuông nhà th vang vọng, âm thanh đó siết cht ly tôi, tôi vùng vy, càng
lúc tôi càng nghe tiếng mèo rõ hơn, tôi bỏ chy ra khỏi giáo đường, tiếng kêu đui
riết theo tôi.
Tôi đi lang thang, cảm giác có gì đó giống như vua Lia,nhà mà không th v,
mi th thay đổi và đảo ln, mt s lên ngôi, mt tiếng cười khinh bmt ging
th than. Tôi thy nght th.
Một người ăn xin bóii bên đường, con đường vng tanh, khách b nh đi qua
bà vi s vô tình nghit ngã. Tôi nhìn đôi mắt nhăn nheo ca bà lão, t nhiên tôi
thy hình nh ca mình trong đó, i bốc mt con bài, bà già nhìn tôi mm cười.
- Không ai biết gió có t đâu, mang lại cho người ta s mát mẻ, nhưng trong gió
cũng có vị mn ca bin, làm cu nga ngáy khó chịu, bao đời nay người ta
thích s mát m ca gió, nên nhng cơn gió ca bin này người ta gi là k đi
hoang, không tha nhận. Nhưng bản cht thì làm sao có th thay đổi. Cu hãy suy
nghĩ về những cơn gió.
lão nói xong những điều khó hiu ri xếp bài đi, khước t tinng tôi tr, tôi
lt lá bài bốc được lúc nãylão để li lên xem, mt quân bài nhàu nát không th
phân biệt được, mơ hồ. Tôi đứng dy tiếp tc cuộc lang thang không định trước,
đầu óc suy nghĩ v nhng làn gió, nhng k đi hoang giữa cuộc đời.
*
* *