
Cuộc gặp gỡ định mệnh
Chiến tranh đã nhuộm một gam màu đỏ đến rợn người cho cả cánh rừng này.
Bầu trời, mặt đất và cảnh vật xung quanh đều bị bao phủ bởi một màu đỏ
thẫm. Màu đỏ của máu, của đau thương và chết chóc. Cây cối xung quanh
yên tĩnh đến đáng sợ, không một tiếng chim, không một cơn gió nhẹ hay
thậm chí là không một tiếng lá xào xạc. Dường như tất cả sự sống đã rời bỏ
khu rừng biên giới này, để lại cho nơi đây một sự tĩnh mịt và u uất...
Từ khi Hỏa Quốc đem quân đội sang xâm chiếm Kim Quốc thì sự chết chóc
đã đến với biên giới Zanni - biên giới nằm giữa Kim quốc và Hỏa quốc. Máu
của binh sĩ và những người dân vô tội đã đổ xuống, thấm đỏ cả mảnh đất
này. Hoàng đế Hỏa quốc là một thiên tài về quân sự nhưng nổi tiếng với sự
lạnh lùng, tàn bạo. Cùng với đội quân hùng mạnh, bách chiến bách thắng và
các tướng lĩnh tài ba, mưu lược.Quân đội Hỏa quốc đã chính thức đẩy Kim
quốc tới bờ diệt vong.

-------------------
Khi Sakura tỉnh lại đã thấy nàng nằm trong một khu rừng rộng với những
tán cây cao và rậm rạp, những tia nắng cuối cùng của ngày đang cố xuyên
qua tán lá cây dày đặc. Sakura nheo mắt nhìn xung quanh cố kiếm tìm một ai
đó. Với cái đầu đang nhức như búa bổ, Sakura cố lờ mờ nhớ lại chuyện gì đã
xảy ra với nàng để rồi giật mình hốt hoảng khi nhớ lại mọi chuyện.
- Mình đang ở đâu thế này???????????
Âm u và tĩnh mịt ,đó là những từ mà Sakura có thể nghĩ đến lúc này. Khu
rừng nơi Sakura đang đứng cho nàng một cảm bất an, sợ hãi và ghê rợn.
Trong khu rừng vắng lặng, không một tiếng động, Sakura ước gì có thể nghe
được giọng nói lanh lảnh của Hinako. Mặc dù thường ngày nàng thật sự
không thích nghe tí nào cả nhưng dù sao nếu nghe được thì nàng đã không
phải sợ thế này.
Dùng toàn bộ sức lực còn lại của nàng. Sakura cố gắng chạy thật nhanh
mong tìm được một lối thoát để ra khỏi khu rừng này. Hơn ai hết, nàng đang
rất muốn biết lỗ đen đó đã đưa nàng tới nơi quỉ quái nào.

Sakura chạy mãi trong khu rừng âm u không lối thoát, trời sắp tối và nếu
nàng không muốn chết một cách lãng xẹt ở đây thì phải mau chóng rời khỏi
nơi này.
Chạy được một lúc lâu, Sakura quá mệt nên dừng lại. Nàng vẫn không tìm
được một lối thoát nào. Quá thất vọng, Sakura ngồi phịch xuống đất, đôi mắt
màu lục bảo đã hơi ướt.
"Chuyện gì đã xảy ra thế này????Lúc nãy mình còn đang trên đường về nhà,
đột nhiên bị cái lỗ đen hút vào, rồi lại nằm ở cái khu rừng quỉ quái này là sao
chứ???". Nàng nghĩ, khuôn mặt xinh đẹp bị lấm lem bùn đất hiện rõ sự thất
vọng và có chút sợ hãi. Và niềm hi vọng của Sakura đã xém bị dập tắt nếu
không có sự xuất hiện của tiếng vó ngựa đằng xa...
Nghe thấy tiếng vó ngựa, niềm hi vọng của Sakura lại được nhem nhóm.
Nàng vội núp vào một cái cây gần đó và chờ xem người sắp đến tốt xấu thế
nào trước khi cầu cứu họ.
Tiếng vó ngựa ngày càng dồn dập và tiến gần đến chỗ của Sakura. Từ trong
bụi cây, nàng có thể nhìn thấy hai người nam nhân cưỡi hai con chiến mã
màu đen trông rất dũng mãnh. Nhưng rồi đôi mắt ngọc lục bảo chợt mở lớn
khi nhìn thấy y phục của hai người đó: bộ chiến phục nhìn rất giống như bên
Trung Quốc với những hoa văn trang trí hết sức tinh xảo, trông cứ như đang

ở thời cổ đại vậy. Sakura thở phào nhẹ nhõm vì hai người nam nhân đó ăn
mặc chỉnh chu như vậy thì ít ra chắc cũng không phải là người xấu.
Bây giờ Sakura mới cho phép nàng được nhìn kĩ dung mạo của hai người
đó. Một màu hồng nhạt chợt phớt nhẹ trên đôi má của Sakura. Hai người
nam nhân đó thật sự rất tuấn tú. Người đi bên trái với thân hình cao lớn,
nước da trắng tái và khuôn mặt đẹp như tượng khắc. Vẻ mặt lạnh lùng không
biểu lộ chút cảm xúc nào, đôi mắt đen pha chút màu đỏ ánh lên một tia nhìn
lạnh lẽo, tàn bạo. Nhưng sâu tận trong đáy mắt Sakura vẫn có thể cảm nhận
được một nỗi buồn sâu thẫm. Mái tóc đen tuyền ánh lên một màu xanh cao
quý. Anh ta mặc một bộ chiến phục màu xám đen với biểu tượng hình cây
quạt nửa đỏ, nửa trắng ở sau lưng. Trông anh ta thật dũng mãnh và y như
một chiến thần vậy.
Còn người đi bên phải thì có đôi chút khác biệt với anh chàng tóc xanh đen
kia. Thân hình cũng cao lớn, vạm vỡ. nhưng anh ta có một làn da rám nắng
và đôi mắt xanh màu đại dương cùng với mái tóc vàng rực màu nắng, về
điểm này thì anh ta có phần giống Hinako. Điều khác biệt nhất là nét mặt
anh ta có phần trẻ con hơn chứ không lạnh lùng như người kia. Anh ta mặc
bộ chiến phục màu lam thẫm, sau lưng có in hình một vòng xoán ốc màu
vàng. Và đơn nhiên anh ta không đẹp trai bằng người có mái tóc xanh đen
kia, Sakura nghĩ vậy.
"Trong lúc này mà mình còn tâm trạng so xem ai đẹp trai hơn ư?????????".

Sakura tự vấn bản thân và trách mình, điều nàng cần làm bây giờ là chạy ra
cầu cứu hai người nam nhân kia còn hơn là ngồi đây bình luận.
Chợt đôi mắt đen của người tóc xanh đen nhìn về phía Sakura và bắt gặp đôi
mắt màu lục bảo của nàng. Sakura vội núp vào cái cây để tránh đi ánh mắt
sắc bén đó, nàng nghe rõ cả tiếng tim đập thình thịch của nàng.
Biết chàng đã bị theo dõi từ lúc nãy, chàng trai tóc đen vẫn điềm nhiên cưỡi
ngựa và chờ xem kẻ đó sẽ làm gì để rồi bắt gặp ánh mắt màu lục bảo đó.
- Ngươi nên đi giải quyết kẻ nhìn lén đó trước khi ta giết chết hắn. - Giọng
nói lạnh lùng của chàng trai tóc xanh đen vang lên, không chút cung bậc.
- Ngài không cần phải bận tâm, Sasuke-sama. Hắn không có sát khí nên
không phải là người xấu. - chàng trai tóc vàng lên tiếng.
- Ngươi quá khinh suất đấy, Naruto.
Chàng trai tóc xanh đen trao cho chàng trai tóc vàng một cái nhìn hâm dọa.
Chàng trai tóc vàng chỉ cười trừ rồi bước xuống ngựa.

