Gai ca hoa hng
Ngày tôi bước vào năm cui ca cuc đời sinh viên ơ ging đường Đại hc, ai đó
đã báo cho tôi biết Khương s tr v. Cái tên Khương đã tr thành xa xôi trong tôi.
Ngày Khương ri xa thành ph chng ai nói vi tôi lý do ti sao. Tôi đã nhiu ln
gt b ý nghĩ là Khương đã mc phi mt sai lm nào đó nên đã ra đi mà không t
giã bn bè.
Giá như tôi không phi là bn thân ca Khương có l tôi đã không suy nghĩ nhiu
v Khương. Chúng tôi đã tng lang thang qua nhiu con đường, nhiu ngóc ngách,
nhiu địa ch quen thuc. Còn my ngày na tôi s gp mt Khương, chng biết tôi
s nói câu đầu tiên là câu gì na.
- Ê Kim, có mt k nhìn mi chm chm và mt k nhìn mi suy tư.
Tôi biết con bn đang nói v ai. Tôi c tưởng s chng còn ai cho tôi cm giác yên
n và tin tưởng như Khương. Ri thi gian qua và mi th cũng qua. Tôi có thêm
nhng người bn mi. Thành là người chân thành và có nhiu đim ging tôi, còn
Lâm là mt gã cn th lm lì và ít nói.
Còn my ngày na Khương s có mt thành ph, không hiu sao mi tình cm
trong tôi xáo trn.
- o O o -
Ngày th nht.
Thành r tôi v quê chơi cùng lũ bn. Tôi t chi bo rng không được khe. Thế
mà không hiu sao bui chiu tôi đạp xe qua my con đường nh hp và đầy bóng
cây, nhng con đường ngày xưa có bóng dáng Khương, có cái nm tay đầu tiên rt
bun cười... Ôi nhng con đường di kh!
Thu đó tôi là mt đứa bướng bnh, đụng chuyn gì cũng cãi cho ti cùng. Bn bè
đứa nào cũng bo tôi dư calory vì lúc nào cũng cãi nhau vi Khương, toàn nhng
th không đâu. Nh có ln chúng tôi đã không gp mt nhau hơn my tun l cũng
ch bi cái kết ca mt bài hát. Khương thì bo cái kết như vy là hay lm ri, còn
tôi cho rng nó quá hi ht và quá rõ ràng. Mi cái rõ ràng hình như cướp mt ni
đam mê khám phá ca tôi.
- o O o -
Ngày th ba.
Tôi đến ging đường ngi rũ trong mt góc, cm thy u oi, ti bn vn thì thm
"Now and forever I will be your man..." Ngày xưa Khương cũng đã nghêu ngao
như thế vi tôi và tôi đã tin, như tin vào mt cái gì đó thiêng liêng, tuyt đẹp. Còn
bây gi tôi thn trng vi mi li nói ca người khác. "Thành s nm tay Kim đi
hết con đường", Thành nói có v văn chương lm. Tôi c băn khoăn mãi, không
biết lúc nào thì con trai nói tht. Lâm thì chng nói gì, lúc nào cũng cười được.
- o O o -
Ngày th năm.
Tôi đạp xe ngang qua nhà Khương, bi tóc tiên ngày xưa tôi tng Khương vn còn
đó, gy gò và yu điu. Mi ngày đi hc, tôi đều đi ngang nhà Khương vi vàng và
quên mt bi tóc tiên vn còn n đỏ.
- o O o -
Ngày th sáu.
Tôi ri khi tic sinh nht ca người bn cùng lp để kp d bui nói chuyn v
âm nhc dân tc và âm nhc thế gii ca giáo sư Trn Văn Khê ging đường.
Len li mãi mi kiếm được mt ch ngi bên trái. Cht thy Thành ngi cnh mt
bn gái tóc ngn. Tôi không biết h đã nói gì vi nhau và tôi không còn quan sát
h bi vì ging ca giáo sư và ngón đàn thp lc đã chuyn t hò Nam b, hò Huế
ri hát chèo, hát xm cũng ch vi hai câu ca dao mt cách tài tình.
Yêu nhau ci áo cho nhau
V nhà m hi qua cu gió bay
Bn bè tôi v tay, tôi cũng v tay.
Con đường v không dài, không ngn. Không thy Thành và cô gái tóc ngn đâu
na khi tôi ra khi trường.
- o O o -
Ngày th by.
Có ai đó nhét vào cun v ca tôi mnh giy "Đến quán Gió, có người quen gp".
Tôi đạp xe qua con đường cũ đến quán Gió, không hiu mình đang nghĩ gì na. Có
l s gp Khương chng chc hơn my năm trước? Cũng chưa chc "người quen"
đã là Khương. Quán đông người hơn lúc trước. Lâu ri tôi không có dp ghé qua
đây, quán vn vy. Tôi chn mt bàn trong góc, ngi nhìn bông hng đã n ln
cm trong l hoa màu trng bun t. Và mười lăm phút trôi qua, định đứng dy thì
thy Thành nm tay cô gái đi vào quán.
- Kim cũng biết quán Gió à? Thành lúng túng.
Tôi mm cười:
- Tình c thôi.
Cô gái chính là Hng - người luôn cho rng tôi là k phá v nim vui ca Khương.
Thu trước Hng để tóc dài còn bây gi thì thay đổi.
- Kim đi mt mình à? Hng hi
- Quán cũ mà, ghé xem có gì mi không?
Thành có v không bình thường:
- Hai người biết nhau?
Tôi gt đầu.
Và tôi vi Thành tht s ch là nhng người bn bình thường t do đó.
Sau này tôi mi biết Hng chính là người đã báo tin cho tôi biết rng Khương s
tr v. Tht bun cười.
- o O o -
Chng ai dy cho tôi phi yêu như thế nào và ghét như thế nào. Người ta thương
nhau nhiu để ri ghét nhau và người ta ghét nhau cũng ti người ta quá thương
nhau. Ngày xưa tôi và Hng đã tng là bn, ngày xưa tôi và Thành đã tng là bn,
ngày xưa... thế mà bây gi...
Tôi li đạp xe qua nhà Khương, bi tóc tiên vn gy gò nhưng kiêu k. Gp Lâm.
- Kim đi đâu vy?
Tôi cười:
- Lang thang, còn Lâm?
- À, đi thăm mt người bn.
Không biết Lâm đã nói gì vi tôi, nhưng chúng tôi đã đến ngôi nhà bn ca Lâm.
- Khương có phi không?
Tôi đã git mình khi nghe nhc cái tên này, Lâm nói:
- Khương và mt người bn na.
Lâm nháy mt vi tôi. Tôi chào cô gái có n cười ca mt loài hoa di, mng manh
nhưng rt gi nh. Và phát hin đôi mt cô y không còn bình thường.
- Có khe không? Lâm đặt vào tay cô gái mt bông hng đã ct b gai.
- Cm ơn Khương. Khương rt tt.
Trên đường v, tôi đã biết thêm v cô gái, mt tai nn xe năm trước đã mang theo
đôi mt ca cô y.
- Còn Khương?
- Như Kim đã biết, Khương đã đi khi thành ph mình mt năm trước.
- Biết ri, nhưng...
Lâm ngp ngng:
- Khương tng là người rt gn gũi ca bn Lâm, là...
- Thôi đủ ri, Kim hiu.
Trong tôi như có gì sp đổ. Ti sao Khương li có th là người như vy được.
- Bao gi Lâm s nói tht cho cô y biết? Tôi hi Lâm.
- Cũng không biết na.
- o O o -
Tôi đến thăm cô gái vào mt bui chiu có mưa. Con đường tr nên dài hơn vì
nước mưa chưa kp thoát. Tôi kiếm mãi không ra mt đóa hng để ct b gai. Đi
ngang qua nhà Khương, bi tóc tiên ướt sũng, tôi định b mt ít, nhưng ri thôi.
Tôi chào cô gái và hát cho cô y nghe mt khúc tình ca cũ mèm.
Tôi vn hy vng mt ngày kia, tôi và Lâm s gi tng cho cô y nhng bông hng
không phi ct b gai.
the end
Yang Nguyn đã tr li.
Và li hi hơn xưa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!