Hai thng bn…
1. Hc cùng lớp nhưng ở hai trường khác nhau, gp nhau trong mt t chức đoàn thể,
người ta nhìn vào thy hai thng có nhng dáng vẻ, tính cách trái ngược. Mt thng to
cao, mt thng m, bé. Mt thng ming ”tía lia”, hay nói, “phun c bt mép”, mt thng
ít nói, thích viết lách; mt thằng thích đàn, một thng cầm đàn thì ch ”tng, từng, tưng”
nhưng hay góp ý, phê bình (mà cũng chí lý…) lại hay chơi, đi chung với nhau….
nhng lúc hn làm “chim xanh” gửi “giai điệu tình yêu” non tơ bạn hn viết mà không
dám gi. B ngoài, nghĩ hắn chắc chưa có cô gái nào lt vào mt, hoc hắn chưa biết gì
v tình cm gái trai nhưng lứa tuổi ươm hoa…sao li không có! Ri khi hc thi Tú Tài,
bước ngoc cuộc đời ca mi hc sinh nam cui bc trung hc, s ngi trên giảng đường
Đại học, đi Sỹ quan Võ B quc gia, S quan Th Đức hay Đồng Đế, QuangTrung! Bn
hắn thường xuyên nhà hắn để hc, thm chí c ăn uống. Hai đứa hc luyn thi 2
trường khác nhau…vậy mà, khi đi thi - mt thằng đậu, mt thng rt. Hn hc không
phi loi kém, bn hn chng giỏi giang hơn.phải chăng ”học tài, thi phn”?!.Hn
”rt tú tài” phải” đi trung sỹ..” Hn phi vào Lính. Bn hn vì hoàn cảnh gia đình, la
tuổi nên đi làm anh giáo làng; theo Cách Mng “làm kh th gii.”
Trong mt đất nước chia đôi, sống, ln lên Miền Nam, hai đứa đi vào đời theo 2 con
đường khác nhau, đối nghịch nhau nhưng có lẽ có cùng mt tâm dân tc nên li luôn v
một con đường! Hn học ra trường đi làm lính sư đoàn. Ngành Tng qun trị. Đóng xa
lắc xa lơ. Nhng chiến trường ác lit - Bình Định, Quãng Ngãi, Pleiku đã có du chân
hn. Mt thằng đi dạy hc mt xã trong tnh. Xa nhà mà gần nhà. Hai đứa vẫn thư từ
liên lc. Hn nói v cuc sống đời lính, đôi chút về chiến trường, v chiến tranh. An bài
theo s phn. Luôn tranh th những ngày phép để chy v thăm nhà, thăm thằng bn làm
giáo làng miền quê. Hai con đường đi đối đầu nhau dù sng trong mt chế độ nhưng
luôn là bn thân, không có gì mâu thun trong nhn thức, quan điểm, cuc sng. Trong
xã hi Min Nam, đó là chuyn bình thường. Vi tuổi 18, 20 đi vào cuộc đời hn va
chm nhiều hơn giữa cái sng, cái chết. Mt thằng hàng ngày đi dạy hc, ngoài dy kiến
thc li “kèm thêm” c lch s oai hùng ca dân tc Vit Nam chng ngoạI xâm, khơi
dy lòng yêu nước cho hc sinh qua nhng ca khúc những trường dy thêm, qua nhng
sinh hoạt đoàn thể. C hai đều có tình cảm yêu nước. Cùng hát nhng ca khúc tui tr
đấu tranh, nhng ca khúc “tin chiến”, “phn chiến” rồi nghêu ngao đôi câu nhạc ca bn
hn…Cuc sng ni tâm, suy nghĩ về thân phận, quê hương, đất nước chth trang
tri qua những lá thư, lúc nhớ v nhà, nh v nhng ngày tháng nhiu mộng mơgi cho
nhau nhng tâm skhông nói hết.nhng ni bun ch mình mình biết, gi trong
lòng…Những ước mơ trôi theo s phận và đời lính chiến ni trôi. Hôm nay sng biết
rng mình còn tn ti. C thế h thanh niên ca mt dân tc t hào v lch s kiêu hùng
chng ngoi xâm ca dân tc nay li cm súng bn ln nhau. Nếu….Bao nhiêu cái
“nếu”…Nghĩ đến ri …mc cho s phn.
Sau khi trn chiến Ban mê thut din ra, ri “di tn chiến thut”; ri hết tình này đến tnh
kia rơi vào tay “quân giải phóng”…Hn chy nhanh thật! Chân dài có khác! Khi Đà Lạt
“gii phòng” hắn đã có mt. Gp li nhau! Mt thng là VC, mt thng là lính Cng hòa!
Vn là hai thng bạn như từ trước. Cũng vẫn gặp nhau nhưng không còn nhiu thi gian
để ngồi quán cá phê như ngày xưa đi hc. Mỗi đứa theo mi công vic ca dòng đời qua
cơn bão táp chưa yên . Một đứa đi vào guồng máy ca “chế độ mi”; một đứa mang
danh “lính ngy”, phi t bơi trong dòng sng cuộc đời chảy như những con mương
chng có quy lut gì c; t bon chen thích nghi mà sống nhưng vẫn gi chút ”k s”, làm
nhng công vic phi “vn dụng” cái đầu không mong được xếp vào “đội ngũ trí thc!”
S phn cuộc đời đâu biết ai “tt số” hơn ai!? Hắn c dung d đi vào cuộc sng xã hi
mi vi nhiều suy tư phi “t cu” chính mình trong xã hi nhiu phân bit (!). Tuổi đời
còn rt tr nhưng sống trong không khí nhiều xao động ca xã hi mi vi “lao động là
vinh quang..”, ai cũng phải lao vào cuc sng vì miếng cơm, manh áo. Cái hc thc, có
cũng phải quên đi, b đi. Cái thành phần chế độ đã không cn thì cn gì cái đầu biết tư
duy, có nhn thc. Xã hội lúc đó ai cũng như vậy nhưng hắn bình m hơn. Tự biết mình.
Chng có để bon chen trong gung máy mi ca xã hi, ch lo cho cuc sng ca
chính mình thôi cũng vất v. Mt thằng ngày đêm lúc nào cũng lao vào công tác, “làm
CM”, thc hin “lý tưởng, ước mơ(!), tuyên truyn, giáo dục ước mơ, lý tưởng cho
tui tr nhưng còn lý tưởng, ước mơ của mình đâu …chẵng thy! Mới hôm nào đất nước
hòa bình, độc lp, t do”, nhiu ước mơ trải rng trong bu tri xanh thắm nhưng nụ
cười chưa trọn trên môi thì đã có những áng mây đen, bụi m, những cơn rét lạnh kéo
ti! Trong cuc sng xã hi - Ai hơn ai? Giữa 2 thng bn thì đâu có gì để hơn thua.
Thân phn có nhng khác nhau bi con đường đi vào cuộc đời do duyên nghip của đất
nước. Một đứa đi vào tương lai trong bầu tri không còn trong sáng(!). Một đứa sng
theo ch nghĩa ”hiện sinh”(!), bu tri nào thì cũng vậy thôi, c c gng lên mà sng
trong cuc sng hin ti của đất nước, quê hương…Tuổi trẻ, ước mơ! Nếu mt xã hi
lành mnh, ai cũng có tấm lòng nước non, vì dân tc, đất nước như trên lời nói thì đất
nước này đâu phi tri qua những cơn đau. Đau cả dân tộc; đau mỗi con người; đau mỗi
gia đình; đau c lch sử; đau c tương lai! Hai thằng bn, c thế h và nhiu thế h xăm
xăm bước ti hay lần đi những bước rụt rè bước vào xã hi mới “tươi đẹp” (!) nhưng
cuc sống, ước mơ của xã hi mới đã không dành cho rt nhiều con người dù tuổi đời
chưa qua hoc mi qua mt chút tuổi đôi mươi, tuổi ” mùa xuân ca dân tộc”, tương lai
của nước nhà!?...
2. Đất nước bước vào “k nguyên mới”; chưa ổn định, còn nhiu “tàn dư chiến tranh”,
không ch riêng đời sng vt chất! CM (!) đến bây gi vn còn ”CM”! Cm t này không
còn lãng mạn như xưa, ni hàm hầu như vô nghĩa, chỉtiếng, là li ca nhng con sáo
trong lng mà chiếc lồng nào có đẹp gì li thêm nhng mùi xú uế. Rồi, đến lúc cuộc đời
mỗi đứa cn phi có s ổn định” vì không th ch đợi CM đem lại sổn định” cho đất
nước. Lần lượt trước sau mỗi đứa đều có gia đình riêng. Hai đứa cùng tuổi cưới v li
đều…”tuổi xung”, nhưng “xung” mà lại “hp”. Có l “hp” là do “mng số"! Có “tương
khc” thì cũng có “tương hạp” vấn đề là – hiu, cm thông và nhn! “Nhn” thì s biết
mình hơn. Tốt, xấu; sai, đúng…mỗi người ai chng có. “Nhẫn” đ mà “nhn”. “Nhịn” để
mà “lành”; t biết mình đ “hóa gii” và “hòa hợp!” Gia đình mà không hòa, không hp,
không hóa giải được nhng xung khc thì làm sao duy trì được cuc sống gia đình. Căn
bn c hai đều là con người hữu đạo, có đời sng tâm linh, hòa hp tâm hn, tình cm,