Hạnh phúc mong manh
Và anh cũng tan biến như làn khói mng… như chính ngày đầu tôi
gp anh. Nhưng tôi và anh đu cm nhận được nhau. Thế là đủ! Đôi
lúc hnh phúc là thế thôi, du rt mong manh.
Rm…
−Đau quá! Anh làm sao thế? Đi đứng mà mt mũi để đâu vy?
Hn ta vn c im lng. Không mt câu tr li. Không mt li xin li. Và
tất nhiên điều đó làm cho nó tức điên lên.
Nó bắt đầu quan sát hn. Cp mt sáng và sắc không long lanh, đáng yêu
như thường ngày. đưa mt liếc hn ta t đầu đến chân hùng hn
đưa ra ngay ý nghĩ trong đầu: “MT CON NGƯỜI KHÔNG RA
MANG DÁNG V CAO NGO”.
Nó cười. Mt n cười n. Chẳng đôi co thêm, nó quay ng b đi. Bất
cht, quay pht người li. cm giác rt l. mt ánh mt
đang nhìn nó, đang dõi theo tng c ch hành động ca nó. Nhưng khi
quay đu li, không thy bt thường c. Nhưng rõ ràng có
ai đó đã rất chăm chú nhìn nó. Không l nó nhm? Không! Chng bao
gi nó nhm c, nó mt trc giác tuyt vi. Thế nhưng không phát
hiện ra điều gì nên nó b đi.
Tr mt c mười lăm phút rồi. Tại cái tên đáng ghét đó. Hừmkhông
nghĩ tới hn na. Thưởng thc phim thôi.
Ui da! - hét lên đau. Theo phản x t nhiên, cầm điện thoi
đang nhắn tin để soi xem người nào va gim phi chân nó.
Anh làm gì thế? Anh c ý phải không cái tên đáng ghét kia? − Tột cùng
ca s tc gin, tiếng hét ca nó làm mi người trong rp chiếu phim
không khi git mình bt ng. Mi ánh mt ng ngàng đều đổ dn
vào gái mặc áo đm màu trng xinh xn, du dàng vi mái tóc dn
sóng bng bnh.
Ngi xuống đi. Mọi người đang nhìn!
Ngn gn ct ln. lp tc ngi ngay xung như đang nghe theo
mnh lnh. Nhưng vi bn tính mnh m bướng bnh, nó quay ngot
sang bên gã đáng ghét và trả li hn cái gim chân hi nãy. Hn không la
toáng lên như nó, sc mt vẫn điềm nhiên mt cách bình thn. Nhưng nó
biết một điều. Hn đau. Nó mỉm cười đắc thng!
Nhưng c buổi hôm đó, không tài nào tập trung xem phim được. B
phim đối vi nó như nhng mnh ghép ri rc nhạt nhoà. đang
hướng s chú ý ti mt cái khác. nhìn hn mt ln na, nhưng ánh
mt ln này không còn như trước na. Hn ta ngi khoanh tay trước
ngực, đu ta vào phía sau ghế và hai mt dán vào màn hình. Cái áo sơ
mi sọc màu xám đen với chiếc mũ lưỡi trai đôi giày th thao làm cho
hn trông tht kho khon. Nó cm nhn bên trong cái v ngoài cao ngo
lnh lùng kia là mt cái đó rất rt hp dn. Nó mun khám phá, nó
mun chinh phc. nh như hn ta không biết nó đang chăm chú theo
dõi hn. Hay hn biết c tình làm lơMc k, không quan tâm
na. Nhưng khi va nhìn lên thì phim đã hết. Nó thm trách hn. Ti hn
b l b phim thích nht. Nhưng cũng tại nó, ti quá chú ý
đến hn, Nhưng ti hn làm nó chú ý kia mà.
Xin li! Hắn lướt ngang qua như mt làn gió nh nhưng rt đặc
bit vi hai t rt ư ngn gn.
Ri hn biến mt trong dòng người xem phim ngay khi nó cht tnh ra
định hình xem mình vừa nghe được gì. lao ra tìm hn… nhưng
không thy. Dường như hắn đã tan biến như mt làn khói mng.
chạy đến thang y. Cánh ca khép li, khép li c n cười ca hn