Không th tha th
Hai gi sáng, t ch đu mi Long biên, tôi lao xe lên cu tr v nhà. Cu vng ngt, tri
mưa lâm thâm, gsông lồng lng thi khiến cho tôi thy lnh. Tôi kéo khóa lên tn c,
dng c áo, kéo hết tay ga. Chiếc xe lao đi như một mũi tên.
Đột nhiên trong ánh sáng chói lòa của ánh đèn pha, tôi thy mt cô gái bế một đứa con
đang tìm cách leo qua thành cầu cúi đầu nhìn xung dòng nước. Không kp suy nghĩ, tôi
vi vã phanh x e li. Chiếc xe máy đang phóng nhanh b phanh gp lạng đi tý nữa thì ht
tôi xuống đường. Tôi b xe , nhy b li ch cô gái, nm áo cô ta gia li.
--Cô điên à?
Cô gái dãy da, c gng thoát ra khi tay tôi.
--Buông ra! K tôi.
Cô gào lên. Tôi thng cánh giáng cho cô ta mt cái tát lt mt, ging lấy đứa bé trong tay
cô ri ch tay xung giòng nước mênh mông chy xiết. Giọng tôi đanh lại.
-Bây gi thì cô nhảy đi
Không biết là do cái tát quá mnh hay do giọng nói đầy gin d của tôi đã làm cô gái tnh
li, cô c thế gục đầu vào vai tôi òa khóc. Ngưi cô rung lên trong mt nỗi đau đớn đến
tt cùng. Tôi mt tay bế đứa bé, tay kia vòng ôm ly vai cô gái v v.
--Cô không có ch để v đúng không? Bây giờ hãy v tm nhà tôi ri t t ta s tính.
Tôi đưa đa bé cho cô ta bế đi lại dng chiếc xe máy ca mình lên bo cô ta lên xe ri n
máy đưa cô gái về nhà.
V đến nhà, tôi m ca, bật đèn. Bây giờ, bình tĩnh lại, tôi mới có điu kiện để quan sát
kĩ cô gái. Phải nói ngay rng cô ta rất đẹp. Mt v đẹp mê hồn đầy quyến rũ, những
đường cong mm mi, tr trung ni hằn dưới b qun áo sang trọng đắt tin khiến toàn
thân cô gái như bốc la. L dưới cái c áo khoét hơi sâu một chút, mt chút thôi là mt
cái c trng ngần và dưới mt chút na , mt phn rt nh ca bu vú trng mịn, căng
phồng đầy sc sng l ra cùng vi toàn b bu vú mm mi m m hiện ra dưi làn áo
mỏng như khêu gợi, như mời chào khiến cho tt c những người đàn ông chỉ thoáng gp ,
trong h đã cháy lên mt ngn la khát khao khám phá và chiếm đoạt. Mt khuôn mt
thanh tú, kh ái, mt làn da trng hng, mt làn môi mng chín , tt c đều như đang có
mt ngn la thanh xuân trong đang rừng rc cháy. Nhìn cô, tôi cht nh đến câu thơ
ca Xuân Diu
Mùa xuân ngon như một cp môi gn.
Không phi ai cũng có th được cm nhận câu thơ một cách thc th như tôi đêm nay.
Cô ta bước vào trong nhà, nhìn quanh ngôi nhà ti tàn ca tôi. V tht vng l rõ trên v
mt cô gái.
--Anh làm xe ôm à?
Tôi gật đầu.
.—Tôi làm cho một công ty nhà nước nhưng sáng nào tôi cũng chở mt bà buôn hoa qu
sang ch Long biên. Mà có vic gì khiến cô quẫn trí đến vy?
Tôi hỏi. Cô gái cúi đầu nhìn xuống đất không tr li. Tôi bng thy hi hn. L ra tôi
không nên hỏi câu đó. Nhìn vóc dáng nõn nà như ngọc như ngà và bộ quần áo đt tin
ta đang mặc tôi l m hiểu điều gì đã xy ra vi cô ta sao tôi li còn buông ra câu hỏi đó?
Tôi t trách mình và vi vàng kha lấp đi câu hỏi vô duyên ca mình.
.—Thôi ! Mun lm rồi, đi ngủ đi ,có gì ngày mai s tính. Nếu cô không có ch nào đ đi
thì cô có th lại đây. Hàng ngày tôi sẽ ch cô sang bên ch đầu mi ct hàng buôn bán
lt vt lo gì hai m con không sống được.
Cô gái ngước lên nhìn tôi vi mt ánh mt biết ơn sâu sắc. Tôi nhường cho hai m con
chiếc giường độc nht ca mình, còn bn thân thì cm chiếc chiếu tri ra gian giữa. Trăng
sáng vng vặc, ánh trăng dãi đầy mt mu vàng thanh khiết lên mảnh vườn nh nhà tôi.
Gió sông lng lng thi. Tuy rt mt mi sau mt ngày làm vic ct lực nhưng không
hiểu sao đêm nay tôi li khó ng đến vy. Tại trong nhà có hơi một người đàn bà?
Không! Tuyệt đối không phi. Lòng tôi trong sáng nhưng có yên tĩnh không thì chính tôi
cũng không biết na. Tôi nằm nghiêng người nhìn ra ngoài sân. Hình như những git
nước mt ca cô gái vn còn ấm nơi ngực áo. L tht! Tôi c luôn nghĩ rằng nhng cô gái
đẹp không bao gi phi chu kh. Làm sao h có th kh được khi mà mỗi bước h đi có
bao nhiêu những chàng trai giàu có, có đa v vây quanh.Nhng thằng đàn ông ngo như
tôi có các ko cũng không dám lại gần nói chi đến vic tán tnh nhng cô gái ấy. Đấy th
xem, nhng cô hoa hu có cô nào chu ly chng nghèo. Cô gái ti nay ca tôi tuy không
phi là hoa hậu nhưng tôi dám chắc nếu cô ta đi thi thì cũng phải nm trong tốp mười cô
gái dẫn đầu. Thế mà cô gái y lại định t t. Tôi kéo ch ngực áo, nơã thm đẫm nhng
giọt nước mt ca đưa lên hít một hơi dài. Một mùi hương đàn bà, một mùi hương của
son phn, một mùi nước mt nhan nhát mn, tt c nhng mùi y quyn vào nhau tràn
ngp trong tôi làm cho tôi thao thc không sao ng được.
Đột nhiên tôi nghe thy mt tiếng động nh. Tôi quay người li. Không tin ni vào mt
mình na, trong cái ánh sáng khuyếch tán của ánh trăng mờ m ht vào trong nhà, mt
nàng tiên lng ly hin lên. Nàng kha thân, mái tóc buông xõa , tha thướt ôm trn ly
tấm lưng mnh dẻ.Trăng sáng quá, trong cái ánh sáng khuyếch tán tôi vn nhìn rõ bu
căng tròn vi hai núm vú nh i hất lên trên như khiêu khích như mời gi. Thy tôi
quay người lại, nàng đứng lại như muốn để tôi chiêm ngưỡng mt tác phm kì diu ca
to hóa. Tôi nm im, dán mắt vào cơ thể nàng. Nàng đứng im, hơi cúi đầu như e thn.
Chao ơi, cái dáng vẻ e thn ca nàng càng làm cho thân hình tuyt m ấy như bc cháy.
Thy tôi vn nm im, nàng tiến li phía tôi chm chp, ngp ngừng. Đến sát ch tôi nm
nàng đứng li một lúc như suy nghĩ rồi vén màn lên, chui vào.
Thằng đàn ông trong tôi bùng n. Tôi ôm riết lấy nàng. Đôi môi, đôi bàn tay tham lam
ca tôi cung lon khám phá khắp nơi trên cơ thể nàng. Nàng nm im, không nói mt li,
thân hình không h động đậy. Tôi trườn lên trên người nàng. Thng nh của tôi căng
cng. Mt tôi cúi xung áp sát vàp mặt nàng, đôi môi thèm thuồng khao khát ca tôi
ơn tới đôi môi hồng tươi của nàng. Bng tôi gp một đôi mắt vô hồn, băng giá, đy
chịu đựng. Cái băng giá của đôi mắt y làm ngn la dc vng trong tôi vt tt ngm. Tôi
lăn xung chiếu, nm nga im lng nhìn lên đình màn. Mt lúc sau, tôi nói vi nàng bng
mt ging khó nhc.
-Cô mc qun áo vào và v với con đi. Cô không cần phải làm như thế. Tôi không phi là
loại người y.
Nói xong tôi ngi dy, mc qun áo, vén màn định chui ra ngoài. Người tôi chưa chui ra
khi cái màn thì cô gái nhm ngi dy ôm cht lấy tôi, đầu cô gc vào vai tôi. Không
nghe thy tiếng khóc nhưng người cô rung lên và vai tôi m nóng. Chúng tôi c ngi im
như thế rất lâu. Cô xoay người tôi quay li, nép vào ngc tôi mt cách tin cy ri thm
thì.
-Em xin li. Anh hãy lại đây với em đêm nay. Em xin anh.
Mùa xuân gn li môi tôi và ln này thì đến t nàng cung nhit. Ánh mt ca nàng
nồng nàn, thiêu đốt. Nàng rên lên khe khẽ, người cong lên đón nhận và dâng hiến.
*
* *
Tiếng e ca tr con đã lôi tôi tnh dy. Ngôi nhà vng ngắt. Cô gái đã b đi. Trên mặt
bàn uống nước một lá thư để li. Tôi cầm lá thư lên đọc
Anh gì ơi
. Em tin điều đêm qua anh nói là em có thể lại nhà anh để buôn bán lt vt nuôi con là
điều anh nói tht lòng. Em biết anh là người tt. Thi bui này những người tốt như anh
chng còn nhiều. Nhưng anh ơi, em phải thú tht một điều là em không th sng ni
trong hoàn cnh ca anh. Em qu xung cu xin anh hãy nuôi giúp đứa con nh ca em ,
đừng mang nó đi cho ai . Em sẽ gi tin v nuôi nó. Em xin lỗi đã b đi và đã đặt lên vai
anh mt li cu xin không d thc hiện. Nhưng linh cảm mách bo em rng : Anh là
người mà em có th nh cy.
Anh ơi! Em một đứa con gái hư hỏng nhưng đêm hôm qua là lần đầu tiên trong đi em
được sng trong cm giác dâng hiến nhưng em biết, em không đủ tư cách để nói “ Em
yêu anh” nhưng em muốn nói vi anh rng :”Em tin anh”
Em
Thúy
TB: Em n tm anh mt ít tin. Nhất định em s tr li.
Tôi cm bức thư đc li hai ba ln. Nhng hình ảnh đêm qua lại cht quay li. Ánh mt
mê đắm, đôi vòng tay riết cht, những đầu ngón tay cào lên tấm lưng trần của tôi đau
nhói , tiếng rên r và tm thân qun quại trong đê mê hạnh phúc. Tt c những cái đó
không th là s tr giá cho một lá thư như thế này. Không! Tôi tin! Tôi mun gào lên.
Đấy là s dâng hiến.
Con bé ct tiếng khóc. Tôi đi lại phía chiếc giường bế con bé lên. Nhìn gương mặt bu
bĩnh thiên thn ca nó, nhng tình cm tốt đẹp v đêm qua trong tôi tan biến. Mt ni
căm giận bc lên trong tôi. Mt con qu trong một cơ thể thiên thn. Trời ơi! có Thiên
thn nào dám b lại đứa con còn đỏ hn cho một người không quen biết?. Tôi rung rung,
c d con bé nhưng nó vẫn ngn ngt khóc. Chắc nó đói lm. Không sao được, tôi đành
bế con bé sang cô hàng xóm vừa đ xin bú chc. Tôi vn tt k cho cô ta nghe câu
chuyn ti qua và bo.
-Em cho nó bú chc mt ba nhé. Anh chạy đi mua các thứ cho nó.
Cô gái đón lấy con bé ming nng.
-Nào ! cún con ra cô, cô cho bú nào. Kh thân cún con ca cô quá.
Nhìn con bé bú lấy bú để, cô gái th dài lắc đầu bo tôi.
-Sao li có loi m như thế được nhỉ?Con bé đp quá. Nếu là em, em sn sàng bán máu
ca mình để nuôi nó ch không th vt b đứa con ca mình..
Tôi cũng lại th dài.