vietmessenger.com
Nguyn Vn Lý
Lc Trong Gió Tuyết
Vợ Ngưu Cân ngồi trên giường, khâu đế giy cho chồng. Ngưu Cân ngồi ngay trên sàn nhà,
đẽo chiếc cán cuốc. Người v lên tiếng ng ý mun về thăm làng cũ trong dịp rnh ri này.
Nàng ha, "Em s tr li vào dp Tt."
Ngưu Cân lưỡng l, ri tr li v, "Ðược, công việc ngoài đồng đã xong rồi, nhưng trong
nhà còn nhiu vic phi làm - phi xay lúa mì ăn Tết, phi d tr rau cải cho mùa đông."
Người v hi, "Mình có th xay một ít lúa trong lúc em đi vắng được không? Còn rau thì em
đã trữ được nhiu ri. Ðậu và cà tím phơi khô em cất trên nóc t, t và cny mui ở dưới
đáy hũ, dưa cải chua trong vi, và còn hai xâu ớt đỏ treo dưới mái hiên. Ngoài ra còn vài
chc cây ci bắp tươi. Gia-gia, mình và thng Tiu Trụ ăn không hết đâu. Có đủ cho ba
người ăn trong mùa đông."
Ngưu Cân vội la lên, "Ba người! Mình mun nói gi? B mình không tr v hay sao?"
Người v hong s, tim đp dn dp. "Ai nói không v hi nào? Em s tr li vào ngày Tết,
và lúc đó mới phi lo trng lứa rau đầu mùa."
Ngưu Cân nghĩ ra một cách phn đối mi, "Tt c trẻ con trong làng đều có qun áo mi
vào ngày Tết. Nếu mình v quê thì thng Tiu Tr s phi mc qun áo cũ."
Người vvươn người ti chiếc t nh ở ngay góc giường. Nàng lôi ra mt bó qun áo gói
trong mt mnh vi, m ra và chìa cho chng. "Qun áo mi ca Tiu Trụ đây. Áo choàng
và qun nhi bông, qun áo ngoài, giy mi, c chiếc nón mình mua lần trước ngoài ch
na. Giy ca Tiu Tr mau mòn lm, em s khâu cho nó một đôi nữa sau khi em làm xong
cái này."
Ngưu Cân không còn cách nào t chi v nữa, đành phải nói:
- Ðược ri, bao gi mình lên đường?
- Em nghĩ là ngày mai.
Thế là vấn đề đã gii quyết xong. Sau khi biết chc được s cho phép ca chồng, người v
lp tc lo sa son. Sut ngày nàng sp xếp li nhà ca, và sang nhà người cô chng
bên cnh, nh bà ta coi chng nhà ca dùm trong lúc nàng đi vng. Ri nàng tr v n
nấu cơm tối. Nàng thắp đèn lên khi cơm tối sn sàng.
Ông b chng lôi ra mt nm lá thuc hút, do chính tay ông trng, đưa cho con dâu và nói,
"Con mang cái này v làm quà biếu ca ta cho bên nhà, mc dầu hai bên chưa bao giờ gp
nhau. Con mi bên nhà sang chơi khi nào rảnh rỗi để hai nhà quen biết nhau, và để thng
Tiu Tr biết mt ông ngoi nó."
Thng Tiu Trụ khóc tru tréo đòi đi theo mẹ.
Trong sut ba tối, Ngưu Cân không nói na li, ch bun bã cúi nhìn chén cơm. Nghe con
đòi đi theo mẹ, chàng ôm con lên và nói, "Con ln mau lên ri tt c chúng ta cùng đi thăm
gia đình mẹ con." Nhưng thng bé không chu, và vẫn khóc đòi đi theo mẹ. Ð d con nín,
Ngưu Cân phải hứa sáng hôm sau cho nó đi theo ra ga xe lửa tin m.
Ngưu Cân miễn cưỡng phi cho v về thăm nhà. Chàng cảm thy s vng mt ca v s
gây nhiều khó khăn trong gia đình. Nàng ti làng này khong bốn năm trước và li vi
chàng. K từ đó, tất c cuộc đời chàng đi khác hn. Mi buổi sáng trước khi chàng đim
vic, mt tô cháo nóng và hai chiếc bánh hấp đã để sn trên chiếc rương trên giường, ngay
trong tm tay vi. Khi chàng đi làm về vào mùa đông, nàng thường bưng cho chàng một tô
mì nóng hi bc khói. V mùa h, một tô cháo đậu đã để ngui đặt sn trên chiếc bàn trong
bếp. Nàng là một người con dâu hiếu thảo. Răng ông bố chng không được tt, và nàng làm
cho ông mt loi bánh kếp đặc bit, rt mm và mỏng. Nàng thưng mua nhng thi đường
và nu vi nhng trái lê đểm giảm cơn ho ca b chng vmùa đông, và món này ngay
thng Tiu Tr cũng không được r ti.
Ði với Ngưu Cân, một người m côi m ngay t hi còn bé và mãi năm ba mươi tuổi mi
ly ni v, thì người vy thc là quan trng và cn thiết. Chàng không th thiếu nàng, dù
ch trong giây lát. Ða con trai đã ba tui ri, và trong suốt ba nămy, mt tay nàng nuôi
nấng săn sóc con. Thằng bé quy khóc, nghch bn sut ngày, và nàng phi hu h ngày
đêm. Khi thng bé ngoan ngoãn, Ngưu Cân mua cho nó một nm ko hoặc đan cho nó một
chiếc lồng đựng châu chấu. Nhưng bây giờ v đi vắng, liu chàng có th lo liu mi vic
được không?
Vợ chàng nguyên là người ở thưng ngun con sông Ngy, thuc tnh Cam Túc bên cnh.
Nàng tới đây vào mt ngày xuân, trong nạn đói năm 1960. Ngưu Cân đi làm đồng v và thy
một đám đông tụ tập dưới gc cây liu cui làng. Chàng li gn và trông thy một người đàn
bà tr ngi trên mt tảng đá dưi gc cây. Nàng mới ngoài hai mươi tuổi, ăn mặc rách rưới
nhưng sạch s. Ðôi mt nàng lờ đờ và mt nàng là mt màu tái xám vì thiếu ăn. Cạnh nàng
là bc hành lý, gm mt ít qun áo cũ, quấn trong mt chiếc khăn trùm đầu k ô vuông.
Ðng sau nàng là một người đàn ông, hơi già hơn, đứng tựa vào thân cây. Người đàn ông
gii thích, "Chúng tôi ngn con sông này. Một năm nay chúng tôi không có gì để ăn.
Chúng tôi phải đào cỏ di. Bây gi c di cũng không còn. Chúng tôi phi bóc c vỏ cây để
ăn, và vỏ cây gi cũng đã hết. Người nào có thể đi đưc thì đã bỏ ra đi rồi. Chúng tôi cũng
phải ra đi, và bây giờ chúng tôi không còn sc quay v na. Ðây là em gái tôi. Em tôi quá
suy nhược không th bước đi được na. Ở đây có ai hảo tâm chp nhn em tôi không? Ðây
là mt vic thin cho kiếp sau."
Hai giọt nước mắt lăn trên mặt người đàn bà trẻ, rơi xuống đôi giầy cũ. Những người đứng
quanh thở dài thương hại. Một người nói, "Tôi nghip cô gái này, còn tr quá."
Người cô của Ngưu Cân đưa mt ra hiệu cho chàng. Khi hai người bước xa đám đông,
người đàn bà thì thm, "Cháu phi gi ly cô gái ấy. Cô ta trông đẹp đy ch. Nht là cô ta
t tnh khác ti thì sính l không tn kém bao nhiêu."
Ngưu Cân lý lun, "Nhưng thưa cô, làm như thế là li dng hoàn cnh của người ta." Nói
xong Ngưu Cân quay mình bỏ đI.
- Nào hãy ngm lại thân cháu đi. Ðã ba mươi tuổi ri còn nói ng ngẩn như thế. Cháu không
nghe thy anh cô ta nói rằng đây là vic nghĩa ư?
Ngay lúc đó, giọng nói của người anh cô gái vang lên, "Nếu chúng tôi tr v quê cũ thì cũng
s chết đói cả. Xin v nào ra tay cu giúp, chp nhn em gái tôi. ít nht em gái tôi sẽ được
sng. Em gái tôi làm vic gii lm."
Ngưu Cân suy nghĩ một lát ri quyết định.ược ri. Cô Cô li nói chuyn vi h đi."
Vì li khuyên khôn ngoan của người cô, Ngưu Cân thu nhận người con gái y làm v. Ngay
ngày hôm ấy, hai anh em người con gái vào ngh trong buồng nhà Ngưu Cân, còn b con
Ngưu Cân ng ngoài phòng khách. Theo tc lệ địa phương, tiền treo cưới bt buc phi có,
dù ly mt cô gái bỏ nhà ra đi vì đói. Bố của Ngưu Cân phải ln mò tận đáy rương và đếm
được hai trăm quan tiền. Ông ta trao tt c s tin y cho bà em gái, nh bà ta trao s tin
ấy cho người anh làm tin sính lễ, cho đúng cách - và nh bà ta chn ngày tốt để t chc
tiệc cưới mi bà con và người làng. Người cô của Ngưu Cân vừa bước đi một lát thì quay
về ngay, theo sau là người anh ca cô gái.
Người đàn ông nhất định không chu nhn tin sính l. Ông ta nói h phi bỏ làng ra đi là vì
nạn đói. Ðiu mà ông ta muốn là người em gái được yên thân. Không có gì để mua bán
trong trường hợp này. Nhưng nếu nhà trai nhất định phải có quà cưới thì ông ta sn sàng
nhn mt ít go thôi. Ông ta dùng gạo để cứu đói. Bố con Ngưu Cân không thể ép buc
được người đàn ông, và cuối cùng đưa biếu ông ta mt bao go.
Ngưu Cân mời người đàn ông ở li d tiệc cưới và chng kiến em gái v nhà chồng. Nhưng
ông ta nhất định ra v ngay. Ông ta nói cn phi về để những người khác trong gia đình khi
chết đói.
Ngưu Cân và người đàn bà trẻ đưa tiễn người đàn ông. Tới cui làng nơi có cây liễu, người
đàn ông đỡ ly bao go từ tay Ngưu Cân, quảy lên vai và yêu cầu hai người quay về. Người
đàn bà trẻ khóc thm thiết.
Người đàn ông có vẻ suy nhược, và oằn người xuốngi sc nng ca bao go. Ông ta
nói với người đàn bà trẻ, trong lúc c tránh mt ca nàng, "Em ơi, em lại đây nhé. Anh sẽ
đến thăm em khi nào anh có thể. Chồng em là người rt tt." Ông ta chỉ Ngưu Cân, rồi đưa
tay lên lau mi trên mt - hoc có thể đấy là nước mắt. Sau đó ông ta bước đi. Người em
gái ta vào gc cây và khóc mt cách tuyt vng.
Ngưu Cân không biết phi làm thế nào. Chàng chưa bao giờ gn một người đàn bà, nht là
mt người đàn bà trẻ, mặt đầm đìa nước mt. Cui cùng chàng nói vi nàng, "Nếu nàng
thc ý mun, nàng có th v ly qun áo và đi theo ông ta cũng được." Nhưng nàng chỉ
đứng đó và tiếp tc khóc. Chính bà cô ca Ngưu Cân đã bt gặp hai người và đã gii quyết
êm đẹp. Cui cùng va khuyên gii, vừa thúc đẩy, bà đã dẫn được cô gái trở vào nhà Ngưu
Cân.
Một năm sau, nàng sinh cho Ngưu Cân một đứa con trai b bm. Hai thế hệ trong gia đình
được truyn ti một đứa con trai thuc thế h mới. Do đó thằng bé được đặt tên là Ct Tr,
và thường được gi là Tiu Trụ. Sau khi có con, người ta không gọi nàng là “Người Em Gái
na, mà gi nàng là “Má thng Tiu Tr”.
Tiu Trụ đã được ba tui và mẹ nó chưa bao giờ tr về thăm làng cũ. Nàng chưa bao giờ
bày tỏ ước mun y vi chng. Người anh nàng, bây giờ được gi là “Cu thng Tiu Tr”,
tới thăm em gái vài lần. Mi khi người đàn ông tới, Ngưu Cân thưng biếu ông ta bn năm
chc quan tin - nh tiền bán được lúa - và khong một trăm cân lúa mì để ông ta mang v.
Mi ln chia tay với người anh, v của Ngưu Cân cực k bun bã. Người anh thưng c
gắng làm người em gái bt bun bng cách bảo đảm vi nàng mi vic ở nhà đều tt đẹp -
và lúc nào cũng mong nàng tr về thăm gia đình.
Theo tc lệ, đáng lẽ Ngưu Cân phải đi cùng v về thăm gia đình bên vợ. Nhưng nhng phí
tn hôn lễ và sau đó việc sinh đứa con trai, cng vi quà tặng cho người anh v trong
nhng chuyến viếng thăm, đã khiến Ngưu Cân không còn tin để dành nữa. Gia đình phi
sng git gu vá vai. Vé xe la kh hi cho hai người ti tnh Cam Túc bên cnh phi tn ít
nht năm mươi quan, đó là chưa kể phi mua quà biếu cũng rất cn thiết cho chuyến viếng
thăm.
Ngưu Cân nm trên chiếc giường gạch đã được sưi m, nhưng không thể ngủ được.
Chàng nhìn vợ khâu đôi giy mi cho con trai. Chàng lên tiếng gi:
- Má thng Tiu Try.
- H, mình ngủ đi. Em muốn khâu xong hai đôi giy cho Tiu Tr. Ðã xong đế ri.
- Mình nhất định ra đi ngày mai à?
- H?
- Thôi đừng đi nữa. Sau v gt lúa mì mùa hè năm tới, chúng ta hãy dn c thng Tiu Tr
về thăm mt th.
Nàng ngng tay li và nói, "Sáng nay mình cho phép em ri mà?"
- H...
Ngưu Cân định nói gì, nhưng lại thôi. Chàng ngi hn dy và bắt đầu mc qun áo. Người
v vi hi:
- Mình định làm gì thế?
- Nếu mình nhất định thì c việc đi đi. Tôi sẽ sang nhà Cô Cô vay tin để cho mình tiêu trong
chuyến đi này. Ngoài ra còn mt ít lúa trng t khoảnh đất tư hữu. Tôi sẽ đổ vào bao cho
mình mang theo.
Nàng phản đối chàng vay tin, nói rằng gia đình nàng đã tiêu quá nhiu tin ca chàng trong
nhng năm va qua ri. Nàng ch mun về thăm viếng làng cũ. Ngưu Cân hỏi:
- Trứng để đâu?
Nàng chỉ vào góc tưng. "Kia kìa. Mình đói hả?"
- H.
- Ð em luc trng cho mình ăn.
- Không, không. Mình c khâu tiếp đi. Tôi có bnđâu.
Ngưu Cân lấy ra my qu trng và bắt đầu nhóm lửa. Người v li tiếp tc khâu giầy. Căn
phòng rt yên tĩnh, trừ tiếng tí tách của rơm trong bếp. Ngưu Cân lúc thì nhìn my trái trng
đang sôi trong nồi, lúc thì nhìn kim ch trong tay v. Lông mày người v nhíu li khi nàng
chăm chú làm việc. Nàng xong mt chiếc giầy, và ưm thử vào chân con đang ngủ trên
giường. Nàng vi vàng chùi nhng git lệ đang ứa ra.
Hai v chng vn ít nói. Ðúng ra ngày hôm nay h nói chuyn nhiều hơn tng lệ. Nhưng
Ngưu Cân vô cùng lo lắng cho v. Nhng trái trng luc trong nồi là để cho nàng mang theo
đi đưng. Ngưu Cân không hề có điu gì than phin v, tr một điều là nàng ít nói và rt ít
khi cười. Thoạt đầu Ngưu Cân tưởng nàng nh nhà. Dn dn chàng chp nhận điều đó như
là tính khí ca nàng, và chàng cm thy nàng cũng rất ging chàng. Bây gi thấy nàng đau
bun lo lng, chàng s rng mt lời nói nào đó trước kia của chàng làm nàng đau lòng. Vì
thế chàng nói mt cách vng v, "Thôi nghỉ đi kẻo mt. Nên nh ngày mai mình phải đi
đường đấy. Mình có thkhâu đôi giầy khi nào mình tr li mà."
Nàng th dài. "Thì em cũng sắp nghđây. Mình phải săn sóc con cẩn thn nhé. y bo v
nó. Ðừng để mấy đứa trkhác ăn hiếp nó."
- Ðược mà.
- Nó còn nh quá. Mình đừng đánh nó nếu nó làm cái gì quy.
- Mình nói gì vy? Làm sao tôi có thể đang tâm đánh nó được?
Li yên lặng. Ngưu Cân luộc trng xong. Thy v còn đang làm việc, chàng kh ct dng c
khâu vá của nàng đi. "Thôi đi ngủ. Mình s mi mệt đấy." Chàng tắt đèn và dn v li
giường.
Sáng hôm sau, Ngưu Cân cõng thng Tiu Trvà đi theo vợ ra nhà ga xe lửa. Người v ôm
mt cái gói nh, bọc trong cái khăn kẻ ô vuông, cũng cùng một cái khăn nàng đem đến bn
năm trước. Cái gói gm có qun áo cũ của nàng, và món quà thuc lá ca ông b chng.
Thng Tiu Tr bp b nói luôn ming, khi thì ôm c b, khi thì nm gn trong lòng m. Phi
mt ba giờ đi bộ mi ti nhà ga. Ngay khi tới nơi, Ngưu Cân để vợ con đứng ch, và chy
li phòng bán vé.
Xe la va mi ti nơi. Tiu Tr nm trong vòng tay ca m. Nàng lùi li khi thy xe la sa
son chy tiếp, sau khi ngng vài phút ti nhà ga nh này. Thng Tiu Tr la lên:
- Mẹ ơi, xe lửa ca m sp chy ri.
- Nếu bố con không đemv kp thì m skhông đi nữa.
Ngay lúc đó, Ngưu Cân ht hi chy li, nhét tấm vé vào tay ng. Chàng đỡ nàng lên chiếc
xe la sp sa chy.