
Lie
...
mặc dù a nói là lời chia tay tạm thời, vì muốn khoảng thời gian đó, khoảng thời
gian ta tạm thời chia cách, a sẽ cố quên được e, không vướng bận vì e, không phải
suy nghĩ về e, và ... nhớ về e hằng ngày, hằng đêm.
Nhưng thật, điều đó, trong lòng a không làm được, không một khoảng thời gian
nào mà a không nghĩ về e, một phút sao lãng muốn quên e đi, a đã phải tự hỏi mình
đã phải thật sự yêu e chưa, và thứ tình cảm đó, có phải là tình yêu không... thì
trong chính lúc đó, a có thể đã quên được e.
Chỉ là một thoáng thời gian, cũng như một cơn gió nhẹ thoáng thổi qua, thì a bất
chợt lòng mình lại nhớ ... nhớ đến một người mà a đã từng yêu, người mà a đã
muốn tạm thời chia cách.
Có phải anh làm như vậy sẽ phải là sai hay không. Điều a làm như vậy là đúng hay
sai? Sao anh không thể hiểu rõ bản thân mình, không hiểu được thứ tình cảm mà
anh đã dành cho em là thứ tình cảm gì...
Tình bạn, tình yêu, hay .....
Một ngày,...
Hai ngày,...
Và ba ngày,... ngày mà a đã không chịu nổi khi không được nói chuyện với e, nó
làm a bồn chồn, lo lắng, không yên hơn là nếu được nói chuyện với e.
Những ngày đầu a gặp được e, tình yêu đã không đến như người khác thường nói,
tiếng sét ái tình, thứ đó a không cảm nhận được ngay ngày đầu gặp e.
Ba bốn tháng liên tục, a và e, không một chút thân thiết, vậy mà e vẫn cố gắng ở
bên anh, a không cảm nhận nó được dù là bất cứ chuyện gì. Nhưng rồi một ngày, a
ngồi nhìn e, nhìn e mãi, a mới nhận ra sự có mặt của e bên cạnh a bây giờ đã làm a
cảm thấy vơi đi nhiều nỗi buồn. Và từ từ, mỗi lần được nhìn e, gặp e, a lại cảm
thấy hạnh phúc đến gần, nỗi buồn không còn chiếm lấy a nữa, làm a không còn
cảm thấy cô đơn như thế, và từ đó, a biết mình, đã, yêu e rồi.
Và từ đó, a suy nghĩ rằng, a sẽ làm e vui mỗi ngày, và sẽ cho e một ngày cảm giác
như ban đầu được yêu, một ngày a chính thức làm quen e, một ngày “tỏ tình” của
a. Nhưng.... a đã vẫn chưa làm được..., ngược lại a lại còn làm e thường xuyên hờn
giận và ... khóc vì anh.
A thật lòng biết mình chưa hề cố gắng, cố gắng làm em vui mỗi ngày, giờ, a lại còn
làm e buồn thêm vì câu nói, “chia tay tạm thời”.
Giờ tuy rằng a và e đang ở hai nơi xa nhau, nhưng lòng a vẫn luôn đang hướng về
e, nhưng cũng không biết rằng, a và e, có ngắm cùng một ngôi sao trên bầu trời kia

không. Cũng như thời gian trước đây, a chỉ e những ngôi sao trên trời, chỉ e những
hình ảnh của những đám mây trên trời, và... hình dáng đặc biệt của một cái cây....
Một lần nước mắt e rơi.... rơi phía sau lưng anh.
Hai lần nước mắt e lại rơi, rơi trước mặt a.
A đã nhiều lần nghi ngờ về e, nhưng mỗi lần nghi ngờ a biết mình đã sai, đã sai rất
nhiều, nhưng vẫn không thể nào tự kiềm lòng được. Dù là sai trái, a vẫn luôn ngờ
vực về e, mặc dù “tình yêu không chứa đựng những nghi ngờ”. Nhưng a không
làm được, sau khi biết e từng dối a. Nhưng không biết vì sao, cứ những ngày như
thế, a không muốn gặp e, nhưng khi gặp rồi, a không thể nào nghi ngờ, giận dỗi gì
e nữa, e đã chiếm hơn nữa cảm giác của bản thân a.
Thể nên một ngày nào đó, a muốn được bày tỏ rõ lòng mình, chính a đây không thể
thiếu e, thiếu e mỗi ngày. Hãy quên những sai trái mà a đã gây ra, hãy trở về bên a
dù thời gian có dài cỡ nào, a sẽ làm và cố gắng tất cả để thấy e tươi cười mỗi ngày.
A vẫn đang

