
Tác giả
Nguồn:
Thể loạ
R
ating:
Lời đầ
u
không
p
của mì
n
mọi ng
ư
truyện
h
thấy nó
Truyện
Chươn
"Hehe,
b
"Anh n
à
Ngoài
q
Giọng
n
liền mà
u
: kEnt Au
d
Ola
i: Truyện
t
K+
u
tiên cho
m
p
hải do mì
n
n
h về truy
ệ
ư
ời sẽ ngh
ĩ
h
oàn toàn
mang mộ
t
có 7 chươ
n
g
I
b
ắt được
a
à
y, em có
c
q
uán bar s
á
n
ói vừa rồi
u
trắng, á
o
Liệ
u
d
i
t
ình cảm.
m
ình xin p
h
n
h viết mà
ệ
n
l
à một t
r
ĩ
nó
l
à mộ
t
trong sán
g
t
thông điệ
p
n
g, mình s
a
nh rồi nh
é
c
huyện cầ
n
á
ng và bớt
là của m
ộ
o
khoác lử
n
u
có p
h
h
ép được
n
chỉ tình c
ờ
r
uyện khá
d
t
loại truy
ệ
g
. Còn có
t
p
khá sâu
s
ẽ post lần
é
!" Cô bé c
n
nói với
a
ồn ào hơn
ộ
t cô bé có
n
g màu đỏ
h
ải g
i
n
ói, mình l
à
ờ
đọc đượ
c
d
ễ thương.
ệ
n 18+ , n
h
t
hể có ngư
ờ
s
ắc ^^ Mờ
i
l
ượt từng
c
hạy đến v
à
a
nh!"
.
dáng ngư
ờ
ớt, chung
i
ấc
m
à
Sheryl
N
c
một lần t
r
Có thể đ
ọ
h
ưng mình
ờ
i nói nó
n
i
mọi n
g
ư
ờ
c
hương 1.
à
kéo anh
r
ờ
i nhỏ nhắ
n
quy là mộ
t
m
ơ?
N
ome, và t
r
r
ên mạng
O
ọ
c câu đầu
có thể ca
m
n
hảm nhí,
n
ờ
i thưởng
t
^^
r
a ngoài.
n
, mặc mộ
t
cô bé kh
á
r
uyện ngắ
n
O
la. Ấn
t
ư
của truyệ
n
m
đoan rằ
n
n
hưng mìn
h
t
hức nhé!
t chiếc vá
y
á
sặc sỡ.
n
này
ư
ợng
n
n
g
h
thì
y

"Anh này, anh sẽ ngủ với em chứ? Em sẽ miễn phí cho anh..."
"Cái gì cơ hả em?"
Một cậu trai khá cao, cao hơn hẳn cô bé một cái đầu, mặc dù cô bé có đi giày cao
gót suýt soát đến chục phân. Trông anh ta có vẻ khá to con và cơ bắp.
Anh mặc một chiếc áo đen, hơi bó sát và quần bò đen. Rõ ràng là anh ta đang giả
vờ, vì đến ông trông xe ngồi cách đó 5 mét mà vẫn còn nghe thấy, vậy mà anh ta
còn hỏi lại.
"Anh sẽ ngủ với em chứ? Em sẽ không lấy tiền đâu mà, chỉ hôm nay thôi..."
"Ôi, haha, anh không đùa đâu, em về mà ngủ với mẹ ấy, anh vào đây"
Anh ta cười lớn, lộ cái răng khểnh dễ thương giống Đăng Khôi.
"Ơ, anh đừng đi mà, em nói thật đấy" - Cô bé níu tay anh - " Nghiêm túc đấy anh ạ.
Anh sẽ ngủ với em chứ?"
Anh ta thôi cười, trở lại vẻ mặt nghiêm túc, hơi cúi đầu xuống và dí sát vào mặt cô
bé.
"À, nghiêm túc à, vậy em nói đi, tại sao đòi ngủ với anh?"
"Ơ ơ, em đang hỏi cơ mà, ai cho anh hỏi ngược lại? Anh phải trả lời trước chứ.
Ngủ với em nhé?" - Cô bé lặp lại câu hỏi.

"Ừ, vậy câu trả lời là không. Em hài lòng rồi chứ? Mặt em đáng nghi lắm" - Anh
cười gian.
"Sao? Đáng nghi gì cơ?" - Cô bé ngơ ngác.
"Định lừa anh làm bố cái thai hả?" - Anh cười hề hề - "Trông mặt anh hơi ngố tí
thôi, chứ anh không ngu"
"Không...không phải thế.."
"Không phải thế tại sao lại đòi ngủ với anh? Chúng ta thậm chí còn chưa biết
nhau." - Anh lại cúi xuống dí sát vào mặt cô bé.
"Tại vì...tại vì em thích anh!"
"Thích anh? Thích anh? Haha, vậy anh tên gì?"
"Ơ hay, anh tên là gì sao em biết được?" - Cô bé gãi đầu.
Nó bắt đầu nhớ lại, cách đây vài phút...
"Không, anh này thấp quá...Anh này thì hơi béo...Anh kia đen như gỗ mun...Cái
anh bồi bàn kia trông được được tí thì lại không phải đối tượng...Mẹ ơi, chẳng lẽ
trai đẹp trên đời này tuyệt chủng hết rồi?"
Cuối cùng nó cũng bị thu hút bởi một anh chàng đang uống rượu ở quầy, không
đẹp trai nhưng có cái gì đó khá là thu hút. Anh không trắng quá, không đen quá,
khuôn mặt góc cạnh, và hơi rậm râu. Nụ cười, nhất là nụ cười, có cái răng khểnh
dễ thương giống chàng ca sĩ Đăng Khôi.

"Không biết tên là gì mà dám bảo thích anh. Thôi nhóc về đi, đùa thế đủ rồi."
Anh lắc đầu quay đi và thở dài.
"Con gái bây giờ trơ thật đấy."
Cô bé cắn chặt môi. - "Không, em nói thật đấy, anh chờ chút, vậy em sẽ trả tiền
anh!"
Anh ngoái đầu lại. Cô nhóc phiền phức này còn định giở trò gì nữa đây?
Ngày hôm nay thật kì lạ. Mọi hôm nằm ườn trên giường lười biếng mãi không chịu
dậy, mà hôm nay lại thức dậy từ sớm đánh răng rửa mặt rồi đi tập thể dục. Ở cơ
quan tự dưng sếp lại mát tính, chẳng c-hửi chó mắng mèo văng tục với nhân viên
như mọi hôm. Giờ đến lượt cô nhóc này.
Hình như thời tiết hôm nay làm mọi người cư xử không được bình thường.
Cô bé nãy giờ vẫn đang lục trong cái túi xách màu đen lấp lánh, lôi ra cái ví nhỏ
màu hồng, có hình đầu một con mèo trông rất là ngu.
"Đây, em sẽ trả tiền cho anh, 2000 nhé. Đêm nay anh ngủ với em.." - Cô bé ra một
tờ 2000 nhăn nheo đưa cho anh ta.
"..."
"Thôi thôi anh đừng nhìn em kiểu đấy nữa. Em hết tiền thật rồi mà. Nãy ông xe ôm
chặt em ác quá" - Nó vừa xị cái mặt ra vừa banh mồm con mèo - "Anh xem, không

còn đồng nào thật mà..."
Anh cười lớn - "Em vui tính đấy. Thôi, coi như em giỏi, lừa được anh. Chờ anh tí
anh vào bảo bạn anh cái này rồi anh em mình đi. Anh á.." - Dí sát mặt - "Thích là
nhích. Haha"
Bược đi vài bước anh lại quay lại, nhướn mày:
"Xong em sẽ giải thích cho anh tất cả những chuyện kì cục này chứ?"
"Vâng, em hứa"
Cô bé mỉm cười thật buồn, cúi mặt xuống nhìn những hạt màu đen lấp lánh trên
chiếc túi xách.
"Ok, em leo lên đi"
"Nhưng em không có mũ bảo hiểm"
"Ôi giời, ngốc, không cần. Cứ leo lên đây, anh là công an đây rồi còn sợ ai nữa.
Không phải xoắn"
"Công an thật á?" - Nó tròn mắt
"Cà rốt. Đương nhiên là ... đùa rồi. Thế cũng phải hỏi"

