Nếu ta cưới nhau
lượt xem 2
download
Thư gửi chồng tương lai! Chồng tương lai thân yêu! Hôm nay em đọc được ở đâu đó câu nói: “ Có đôi lúc trên đường đời tấp nập Ta vô tình đã đi lướt qua nhau” Em chợt hỏi, không biết em có từng gặp và đi lướt qua anh không, chồng tương lai của em?
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Nếu ta cưới nhau
- Nếu ta cưới nhau
- Thư gửi chồng tương lai! Chồng tương lai thân yêu! Hôm nay em đọc được ở đâu đó câu nói: “ Có đôi lúc trên đường đời tấp nập Ta vô tình đã đi lướt qua nhau” Em chợt hỏi, không biết em có từng gặp và đi lướt qua anh không, chồng tương lai của em? Khi em còn đang bé tí ngồi mài đũng trên ghế giảng đường, em đã từng vắt chân lên trán và tự hỏi: “ ờ, không biết chồng mình sau này thế nào nhỉ? mà giờ này đang làm gì nhỉ? Có lẽ là đang bia bọhuct, nhậu nhẹt với đám bạn đồng nghiệp…” Không biết trong số những người em đã gặp, đang gặp, hay em chưa từng gặp, anh là ai trong số đó nhỉ?? Nếu không phải vào ngày cưới, không phải vào ngày em nhìn thấy anh tận mắt, sờ thấy tận tay thì em vẫn còn tự hỏi anh là ai, hỡi người chồng tương lai của em? Chồng thân yêu! Dù anh là ai đi chăng nữa, chắc chắn em sẽ phải yêu anh, tin anh, và sẵn sàng chung bước cùng anh đi nốt con đường còn lại. Dù cả em và anh đều biết, con đường đó thật khó khăn. Hẳn là anh cũng sẽ gò bó mỗi khi đi đâu cùng bạn bè phải xin phép em. Hẳn là anh sẽ phiền lòng nếu hàng ngày em phân công cho anh nấu cơm hoặc rửa bát, mắc màn hoặc bỏ màn, lau nhà hay phơi quần áo? Hẳn là anh sẽ thấy shock lắm vì giờ đây anh chẳng còn được tự dưng tự đại nữa, mà hàng ngày bên cạnh sẽ có em “lải nhải và luyên thuyên” đủ thứ chuyện trên trời dưới biển, từ chuyện cơ quan chợ búa tới chuyện bà nọ ông kia…. Chồng tương lai thân yêu! Hôm nay em đọc được ở đâu đó câu nói: “ Có đôi lúc trên đường đời tấp nập Ta vô tình đã đi lướt qua nhau”
- Em chợt hỏi, không biết em có từng gặp và đi lướt qua anh không, chồng tương lai của em? Khi em còn đang bé tí ngồi mài đũng trên ghế giảng đường, em đã từng vắt chân lên trán và tự hỏi: “ ờ, không biết chồng mình sau này thế nào nhỉ? mà giờ này đang làm gì nhỉ? Có lẽ là đang bia bọt, nhậu nhẹt với đám bạn đồng nghiệp…” Không biết trong số những người em đã gặp, đang gặp, hay em chưa từng gặp, anh là ai trong số đó nhỉ?? Nếu không phải vào ngày cưới, không phải vào ngày em nhìn thấy anh tận mắt, sờ thấy tận tay thì em vẫn còn tự hỏi anh là ai, hỡi người chồng tương lai của em? Chồng thân yêu! Dù anh là ai đi chăng nữa, chắc chắn em sẽ phải yêu anh, tin anh, và sẵn sàng chung bước cùng anh đi nốt con đường còn lại. Dù cả em và anh đều biết, con đường đó thật khó khăn. Hẳn là anh cũng sẽ gò bó mỗi khi đi đâu cùng bạn bè phải xin phép em. Hẳn là anh sẽ phiền lòng nếu hàng ngày em phân công cho anh nấu cơm hoặc rửa bát, mắc màn hoặc bỏ màn, lau nhà hay phơi quần áo? Hẳn là anh sẽ thấy shock lắm vì giờ đây anh chẳng còn được tự dưng tự đại nữa, mà hàng ngày bên cạnh sẽ có em “lải nhải và luyên thuyên” đủ thứ chuyện trên trời dưới biển, từ chuyện cơ quan chợ búa tới chuyện bà nọ ông kia…. Cả em cũng thế thôi anh yêu ạ. Lấy anh, thay vì được đi lang thang với mấy cô bạn thân ngắm nghía quần áo hay lê la ăn uống với đồng nghiệp mà em phải về nhà đúng giờ, nấu cơm đi chợ, giặt giũ quần áo và cung phụng anh đủ thứ. Lấy anh, nghĩa là từ đây em không còn được “đầu mày cuối mắt” cười lỏn lẻn với bất kì chàng trai nào nữa. Lấy anh, nghĩa là em đã là gái có chồng, nghĩa là em không được cho ai số điện thoại, nghĩa là em không đựơc đi chơi, không đựơc đi café, không đựơc nhắn tin, không đựơc…. Tóm lại, lấy anh, nghĩa là em là của riêng mình anh, điều mà trước đây em cho là quá phi lí, vì vốn dĩ em là em, chẳng là của ai cả. Lấy anh, nghĩa là em phải thay
- đổi quan hệ sống, phải chấp nhận các tật xấu hay thói lười biếng của anh, phải học để đối nhân xử thế với họ hàng nhà anh, phải làm quen và yêu quý những người anh yêu quý, phải duyên dáng, tế nhị, phải học để trở thành vợ, thành “osin không công” cho anh nữa chứ…. Anh thấy đấy, để trở thành vợ anh, em phải khổ đủ trăm bề, phải học trăm thứ….Mà thôi, em cũng chẳng so đo với anh, mặc dù em vẫn phải khẳng định là em khổ hơn anh, vất vả hơn anh. Nhưng em tin là nếu anh là chồng em thì hẳn phải xứng đáng để em hi sinh nhiều đến thế. Vậy nên, nếu anh trở thành chồng em, sứ mạng anh cũng cao cả không kém đấy. Em hay khóc nhè, nên mỗi lần em khóc anh phải dỗ dành em, phải đưa em đi ăn. Em thích ăn nem rán, trứng cút lộn, ngao, ốc, hải sản…Anh phải nhớ các món đó của em để mỗi lần em buồn, em mệt thì cho em đi ăn nhé. Ngoài ra, hàng ngày anh giúp em việc nhà, nếu em đã đi chợ thì anh rửa bát và lau nhà. Em sẽ là người cho quần áo vào máy giặt, và anh sẽ là người đi phơi chúng. Hơn nữa, em đã vất vả làm lụng nấu nướng cho anh cả tuần rồi, thì cuối tuần anh hãy đi chợ cải thiện tình hình bữa ăn. Lại nữa, vào các ngày lễ tết, anh phải luôn giữ được phong độ ổn định trong việc tặng hoa và quà cho em. Em cũng chẳng cần gì cao sang tốn kém mà chỉ cần 1 bó hoa và bữa ăn thịnh soạn ( kèm theo quà thì càng tốt) là em đã cảm kích lém lém rồi. Rồi nữa, anh không được quên khen, không được chê em béo, không được chê em già… Buổi đầu về nhà anh, chắc là khó khăn lắm, em thì lơ ngơ rõ rồi, do vậy, anh đừng bỏ rơi em mà kề cà rượu chè. Anh cũng đừng bỏ bê em mà đi bia bọt với đám bạn của anh nhé. Anh biết là một đi mười ngóng mà, người đi không bằng người trông ở nhà, do vậy mà đừng bắt em làm hòn vọng phu bên mâm cơm anh nhé! Anh hãy vừa là người yêu, vừa là người chồng, người bạn lớn của em…. Và cuối cùng, anh thân yêu, nếu một ngày nào đó,
- anh có người phụ nữ khác, ngoài em và hơn em…Nếu một ngày nào đó anh hết yêu em…xin hãy nói cho em….Em có thể chịu được nỗi đau mất mát và sự chia ly, nhưng không thể chịu được sự xảo trá và lừa dối… Hẳn phải khó khăn nếu em chọn trong số những chàng trai nhất định ra người mà em muốn lấy làm chồng. Nhưng hẳn là lúc đó anh sẽ xuất hiện, đúng không anh? Vì số phận của chúng ta là thế mà, chỉ là sớm hay muộn em và anh sẽ gặp nhau thôi, đúng không chồng tương lai? Vậy, Chồng tương lai thân yêu, nếu chúng ta lấy nhau: Chúng ta sẽ quan tâm và chăm sóc nhau mỗi ngày và mọi ngày………….. Chúng ta sẽ chân thành, cởi mở và thẳng thắn trong mọi vấn đề, đừng để một hạt bụi nhỏ len giữa tình cảm của chúng ta, đừng để những dấu hỏi chồng chất trong đầu chúng ta. Điều đó sẽ khiến cuộc sống vốn dĩ đã khó khăn càng thêm nặng nề và mệt mỏi. Chúng ta phải luôn học cách chia sẻ và lắng nghe, động viên, an ủi, nương tựa nhau lúc một trong hai hoặc cả 2 chúng ta gặp trăn trở khó khăn trong cuộc sống. Anh dỗ dành em những lúc em hờn dỗi hay khóc vì những chuyện vẩn vơ, và em sẽ là bờ vai cho anh nếu anh mệt mỏi yếu đuối vì sức ép công việc hay xã hội. Chúng ta sẽ cùng học cách điềm tĩnh và nhẹ nhàng trong những lúc nóng giận. Vì nóng giận chỉ gieo vào lòng những vết sẹo không bao giờ mờ. Trong muôn ngàn khó khăn, hạnh phúc thật đơn giản, nhưng cũng thật hiếm hoi. Đừng để vì nóng giận mà mất đi những giây phút đó anh nhé. Chúng ta sẽ cùng chia sẻ gánh vác vấn đề về tài chính mà không phải nói tới chuyện xin hay cho. Hãy để em chia sẻ và gánh vác những lo toan tài chính cùng anh. Em có thể vừa giỏi việc nước đảm việc nhà đúng không anh?!
- Anh thấy đấy, một mái ấm gia đình để chúng ta nương tựa thật đáng quý biết bao. Ở đó có anh, có em, có tình yêu, và sau này có những đứa trẻ gọi chúng ta là cha mẹ… Ở đâu có chúng ta, ở đó có tình yêu, anh nhỉ? Vậy còn chờ gì nữa mà không xuất hiện hả mình? —— Thư gửi vợ tương lai … Một ngày biển động! Anh và biển… nắng miên man, gió dữ dội cuốn tung bụi bặm của thành phố phía sau lưng… bãi cát dài trải rộng…bước thật nhanh bằng đôi chân trần ra giữa những con sóng vỗ ào ào… hít một hơi dài và thở ra thật khẽ như sợ sẽ làm rơi mất cái cảm giác nhẹ nhàng của một nơi nào đó ẩn khuất trong tim! Hướng mắt nhìn xa xa theo những con thuyền hướng về phía mặt trời…thấy lòng nhẹ bẫng! Ngày … tháng … năm… … Em ah! Lúc này anh đang cô đơn. Mấy hôm trước anh đã rời xa Hà Nội tìm đến biển – nơi dừng chân để mọi nỗi buồn được cuốn trôi đi theo cánh sóng, theo những làn gió mằn mặn. Một mình trước biển, anh chợt nhận ra rằng mình cô đơn giữa nơi xa lạ đó... Và bất chợt anh nghĩ đến em người con gái tương lai sẽ là vợ của anh. …Vợ của anh, anh đang tưởng tượng ra em trong một buổi sớm mai khi ngoài kia ngập tràn nắng ấm ấp, chúng ta bất chợt gặp nhau. Có thể thời gian chỉ để đủ cho anh và em trao cho nhau một nụ cười, một ánh mắt… nhưng có thể lúc đó chúng ta cùng tin rằng chúng ta sinh ra là thuộc về nhau! Ngày … tháng … năm… … Vợ yêu ah! Bây giờ anh đang tưởng tượng đến thời điểm chúng ta biết
- nhau được 3 tháng – một khoảng thời gian có lẽ là không dài phải không em, nhưng anh nghĩ đó là quãng thời gian vừa đủ để một niềm tin và một tình cảm lớn dần! Thời điểm đó là lúc để anh được đón em về sau những buổi tan sở… em ngoan ngoãn ngồi sau lưng anh, ôm anh và ngả đầu vào vai anh, em thì thầm bên tai anh những câu nói quen thuộc… cho mọi nỗi mệt mỏi được tan biến đi – để cho anh biết trái tim mình ấm áp, là chỗ dựa cho em… Rồi chúng ta cùng nhau bước trên những con phố dài, cùng ngắm những cơn mưa, môi hôn nồng ấm…. Ngày … tháng … năm… Lúc này là 1 năm trôi qua tính từ thời điểm chúng ta quen nhau nhé! Một năm đủ cho những khúc mắc, những suy nghĩ trái chiều, những nỗi niềm riêng, những ẩn khuất của mỗi trái tim được san sẻ và đồng cảm! Anh và em đều hiểu và biết rằng chúng ta thuộc về nhau trong cuộc sống này! Đám cưới diễn ra giữa sự chứng kiến của 2 bên gia đình và bạn bè… Em trong sáng và hiền dịu trong bộ váy cưới trắng tinh giản dị. Anh bước bên em, nắm tay em thật chặt với nụ cười ấm áp hướng về phía em! Hạnh phúc chỉ đơn giản là thế phải không em?! Ngày … tháng … năm… (…một ngày như thường lệ của thời điểm 1 năm sau đó!)…. … Vợ của anh ơi! Anh muốn gọi em như thế sau mỗi buổi đi làm về. Em chuẩn bị bữa tối cho chúng ta, anh chỉ đơn giản là đến bên để được ôm em thật nhẹ từ phía sau, và khẽ hít hà mái tóc của em. Sau mỗi bữa ăn, em gối đầu mình lên tay anh và kể cho anh nghe những gì trải qua trong một ngày rồi em ngủ quên lúc nào không hay. Những lúc đó anh sẽ được ngắm em, được hôn nhẹ lên trán,
- lên môi… và bế em vào phòng ngủ! Hạnh phúc và ấm áp, đối với anh thế là đủ rồi em! Ngày … tháng … năm… … Thời điểm này là 10 năm trôi qua rồi vợ của anh! Em cũng đang bận bịu trong bếp, nhưng ánh mắt và nụ cười luôn sáng ngời trên khuôn mặt của em, em hướng về phía phòng khách- nơi có 3 người nữa đang đợi em. Nơi có anh- lúc này đã là bố của 2 đứa con ngoan… đang chơi và cười đùa sảng khoái! 3 bố con thủ thà thủ thỉ nói chuyện với nhau, bé lớn thì kể cho anh những chuyện ở trường, còn bé út thì bi bô ngọng líu ngọng lô bắt chiếc một bài hát nào đó vừa coi được trên tivi!…. và những lúc đó anh biết anh thật hạnh phúc vì có em và thầm cảm ơn em vì em đã cho anh những thiên thần bé nhỏ này! …Anh biết rằng lúc đó anh không mong ước gì hơn là một cuộc sống vừa đủ, cơm ăm ba bữa, quần áo mặc cả ngày, có anh có em, có các con… cả tuần cống hiến say sưa với công việc, cuối tuần nghỉ ngơi đi chơi… Liệu mong ước đó có quá xa vời không em?! Ngày … tháng … năm… …và rồi 25 năm trôi qua rồi vợ của anh ah! Em vẫn vậy,vẫn đẹp với vẻ đẹp nguyên vẹn trong trái tim anh! Anh và em vẫn bên nhau, thảnh thơi và bình yên…. cùng nhau đi du lịch nhiều nơi, thư thái và hưởng thụ sau những năm tháng làm việc vất vả! Anh và em vẫn luôn là chỗ dựa cho nhau và cho các con, là nơi bình yên để có thể tìm về sau những ngày “giông bão”. Lúc này bé lớn và bé út cũng đã lớn, chúng ta đều đã định hướng và để các con tự mình tìm ra con đường riêng để đi và bước vào cuộc sống. Anh biết rằng các con sẽ có những lần vấp ngã, những tổn thương, những hạnh phúc, những niềm vui…. những lúc đó anh mong
- rằng các con sẽ tìm được nơi bình yên cho những trái tim yêu ớt, đầy yêu thương của chúng!… Ngày … tháng … năm… … Bấy giờ, 50 năm đã trôi qua! Có lẽ anh hơi tham lam phải không em?! Cả cuộc đời anh mong mình không tham lam điều gì ngoài tuổi tác để được sống bên em! Tiền bạc, công danh, sự nghiệp, vật chất… tất cả những thứ đó chỉ là phù phiếm phải không em?!… Anh chỉ mong những thứ đó vừa đủ để chúng ta không phải lo toan quá nhiều để có thời gian chăm sóc cho nhau và cho con. Em lúc đó là một bà cụ đẹp lão, đang mỉm cười hiền từ bên con cháu…còn anh tất nhiên cũng là một ông cụ, ngồi bên bà cụ… và ngắm nhìn vợ mình vui đùa hạnh phúc bên con cháu của mình. Sáng sáng, cùng nhau dậy sớm tập thể dục và hít hà, nắm tay nhau trong sân vườn nhà, đôi lúc cùng nhau ôn lại những kỷ niệm thời mới yêu nhau! … Vợ yêu ah! Đây là lá thư anh tưởng tượng để viết cho em. Trong thư mọi thứ thất hoàn hảo và đẹp đẽ phải không em?! Anh biết lắm chứ, rằng cuộc sống không thể được trọn vẹn như ta mong muốn…nhưng anh biết rằng một lúc nào đó anh tìm ra em trên dòng đời xuôi ngược, anh muốn mình sẽ thực hiện được 3/4 những gì đã nói… Được như vậy là đủ rồi em ah?! Anh chỉ muốn mình sẽ mãi yêu nhau, mãi bên nhau, cùng nhau bước trên những con phố dài, cùng ngắm những cơn mưa, cùng vượt qua khó khăn vất vả, sẽ mãi yêu trọn đời, mãi không xa rời, ….
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Ai cập huyền bí P5
0 p | 137 | 25
-
Những truyện ngắn cũa Gao Tanny
8 p | 126 | 9
-
Vợ ngài
4 p | 66 | 7
-
Nói sao cũng được
3 p | 65 | 6
-
Truyện hóm hĩnh
3 p | 66 | 6
-
Nói sao cũng được
4 p | 59 | 6
-
Dư vị hôn nhân
3 p | 56 | 6
-
Trăm Trứng
5 p | 71 | 6
-
Cách nghiệm thu
4 p | 57 | 5
-
Đi Tìm Một Tình Yêu
6 p | 75 | 5
-
Nhanh chân
4 p | 58 | 4
-
Xin anh đừng cố gắng nữa
8 p | 65 | 4
-
Nếu anh là người điên,em sẽ vẫn yêu anh chứ ?
17 p | 49 | 3
-
Một Lần Trở Lại
3 p | 61 | 3
-
Tình yêu bên trái, thiên đường bên phải
5 p | 80 | 3
-
Ðá Hoa Cương
8 p | 78 | 3
-
Mọi điều ta chưa nói
4 p | 57 | 3
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn