Ngã R Này Cho Em
T uy là ch em, nhưng chị Ánh đẹp hơn tôi nhiu lm. Hình như chị ấy đã dành trn vn
mt na dòng máu Pháp t m tôi truyn lại, nên đến phiên tôi chng còn chút gì. Ch
Ánh cao hơn mức bình thường của người đàn bà Á Đông nhiều. Da ch trng toát, l l
đôi mắt xanh nâu quyến rũ. Nếu ch nhum tóc thành màu bch kiml ai cũng cho là
Đầm th thit. Lúc tôi mi ln, bắt đầu chú ý chăm sóc nhan sắc ca mình, thnh thong
ch Ánh đến sau lưng và nhìn vào trong gương chỉ thấy tôi đứng ngang cm, ch hi "Sao
mi lùn vy Tuyết". Tôi quay li hn dỗi vu vơ "Chị ăn gian lấy hết ca m không cha
cho em tí nào!" Ch Ánh cười lanh lnh, nửa sung sướng, nửa thương hại đứa em l sinh
sau đẻ mun nên chu thit thòi.
Tôi đem điều này nói vi anh Hoàng, anh lắc đầu không đồng ý: "Tuyết đâu có lùn, ti
ch Ánh cao mà thôi. Bảo đẹp hơn càng không đúng. Hai ch em mỗi người mt vẻ, đâu
th so sánh được". Tôi thc mc ti sao ch em li khác nhau quá. Anh mang mt lô lý
lun vn vt hc v s di truyn ca các loi gien gì đó dài dòng phân gii. Tôi chng
hiu gì cả, nhưng câu trả li đầu tiên đã xoa du ni mc cm thua kém của tôi đối vi ch
Ánh, và sinh ra có cm tình vi anh Hoàng nht trong s các bn trai ca ch y.
Mà ch tôi có nhiu bn trai tht. Cũngđiều hin nhiên vì ch đã đẹp, li hot bát, và
tương đối ...d dãi nữa. Có điu tôi không hiu ti sao những người theo đuổi, tán tnh
ch, ai nấy đều hăm hở, say đắm, và tin mình s chinh phục được trái tim người đẹp.
l đây là nghệ thut giao thip ca ch.
Hoàng cũng ở trong s đó. So với các bn trai khác ca ch Ánh, Hoàngv thành thc
và hiền lành hơn hết, nên anh rt được cm tình ca b, và c em gái là tôi na.
Tht ra tôi có cm tình vi anh Hoàng không phi vì anh khen tôi đẹp (đẹp khác ch
Ánh). Tôi nh rt rõ vào mt bui chiu, anh gọi điện thoi nói đến nhà chơi. Chị Ánh đã
chu, bng nhiên gi chứng khoác áo đi đâu không biết, ch nh tôi tiếp anh Hoàng ch
ch tr v. Khi anh ti, trời đang mưa. Dáng anh có vẻ bun bun. Tôi trn an anh là ch
Ánh s v ti. Anh bo không phi. Mi ln trời mưa, anh thường nh nhà, và đặc bit
nh người em ca anh còn kt li quê nhà. Lần đầu tiên nghe anh nhc tới gia đình, tôi tò
mò hi. Anh k rng anh còn mt em gái, cũng trạc tui tôi. Nhà ch có hai anh em nên
anh thương em lắm, mun gì cũng chìu. Hi còn nh, mỗi trưa anh đều ch em đi hc,
chiu lại đến đón về. Mt hôm anh ch em v sau khi tan hc, trời đổ mưa, hai anh em
đều không có áo. Thay vì tìm ch trú, anh li ch em đội mưa về nhà. Hôm sau cô em b
cm lnh, rồi sinh thương hàn phi nm liệt giường gn mt tháng. Anh hi hn quá, c
trách mình di dt, l có b gì ân hn không hết. May sao em gái anh lành bnh. Anh li
tiếp tc nhim v ch em đi học như trước. Có điều là t đó, trong cp anh bao gi cũng
có chiếc áo mưa. Bạn bè thy vy chc anh là nhà tiên tri. anh đoán hôm đó trời s
mưa.
Bây gi hai anh em mỗi người một nơi, cách nhau một đại dương. Thỉnh thong viết thư
cho anh, cô em dù đã ln vẫn ước ao có anh bên cnh mi khi trời mưa đi học v mt
mình.
Anh Hoàng làm tôi xúc đng, và lần đầu tiên trong đời tôi khám phá ra mình đã thiếu tình
thương và sự chìu chung ca một người anh. Tôi có chị, nhưng chị Ánh và tôi chưa từng
có mt k niệm nào đáng nhớ như anh em Hoàng, nếu không mun nói là ch y vn ln
át tôi t nh cho đến ln. Tình ch em cũng có đó, nhưng sao hời ht, không mt biu l
nào rõ rt. Phi chi tôi có một người anh như anh Hoàng, có lẽ tôi d dàng thông cm và
tâm s nhiều hơn so với ch Ánh. Thấy anh bùi ngùi, tôi định but ming nói "Tuyết
không có anh, hay anh Hoàng nhn Tuyết làm em đi, như em gái anh M vậy." Nhưng
ch Ánh v ti. Câu chuyn chm dt vì tôi đã hết phn s.
T đó, tuy không đề ngh làm em anh, nhưng tôi và anh tr nên thân mật hơn nhiều. Tôi
luôn tìm cách nói tt cho anh Hoàng vi ch Ánh, tìm mọi lý do đểbu nhng bn trai
khác ca ch. Tôi thm mong ch Ánh s chn anh Hoàng, đương nhiên anh y tr thành
anh ca tôi, một người anh hiền lành và đáng kính. Tôi nói nhiều quá đến ni ch Ánh hi
"Tuyết à, hay là mi cũng chịu anh Hoàng? Tao thy mi và anh y hp nhau lm. Nếu vy
thì tao nhường". Tri ơi, không ngờ ch Ánh có th nghi ng độc địa đến như vậy, ch
làm tôi ngượng và không dám nói thêm na, s ch hiu lm thêm. Tuy nhiên tôi vn gi
niềm mong ước đó.
Niềm mong ước ca tôi không bao gi thành s tht. Những đại nn liên tiếp xy ra làm
thay đổi hẳn đời tôi tht tàn khc.
Đêm đó, tôi cùng chị Ánh nghe tiếng cãi vã trong phòng b mẹ. Ban đầu hai người ch
rm rì s ch em tôi nghe. Nhưng về sau, b như không còn gi bình tĩnh được na. Tôi
nghe b kết ti m ngoi tình. Ô hay, tôi có nghe lầm không? Như chuyện hoang đường.
Có tiếng xô ghế bên trong và tiếng m bt khóc. Ch Ánh s b đánh m nên đập ca ri
rít. Còn tôi ch đứng lng mt ch vì câu chuyn ghê gm mi nghe. Cánh ca bt m.
B xng xộc đi ra ngoài, lái xe đi mất trong đêm tối. Ch em tôi chy vào bên m, thy bà
ch rm rt, hi gì cũng không nói.
Sáng hôm sau, b tr v với mùi rượu nng nc. Ông như cái xác không hồn, xiêu vo.
Nhà đi vắng hết. M vẫn đi làm như khôngchuyện gì xy ra. Ch Ánh phải đến trường
vì gn mùa thi. Ch có tôi nhà vì thần kinh quá căng thẳng t đêm qua. Tôi giận b tôi
lắm, nhưng thấy ông b rc ngã sóng soài trên ghế nên pha ly nước chanh và dìu b v
phòng.
Nhng ngày kế tiếp, không khí gia đình tôi tht ngt ngt. B ngh ít ngày ri cũng phải
đi làm tiếp, không nói vi m tôi tiếng nào, c vi ch Ánh na. Ch ấy đứng v phe m,
gin b ra mt. Ch có tôi gia. Có l mọi người coi tôi còn nh chưa biết gì. Trong
thâm tâm tôi tin m tôi vô ti. Có lý nào, người m kính yêu li làm chuyn ti bi.
Nhưng sau hôm đầu tiên nhà và chng kiến nỗi đau khổ ca b, nhìn ánh mt bun bã
ca b, tôi biết ông không th ba đặt câu chuyn trên gán cho m. Phi có lý do. Và tôi
cầu mong đây là một s hiu lm. Không ai có li c.
Nhưng hình như là một s phn khc nghit dành sn. H tôi cầu mong điều gì, điều đó
không bao gi xy ra.
M vẫn đi làm. Bà trang điểm tht chi chut mỗi sáng khi ra đi. Chiu v tht tr, có khi
đến ti khuya. M đi đâu? Làm gì?
Niềm tin tưởng m bắt đầu lung lay, lung lay, và cui cùng bt tung c ci r ngã sóng
soài trơ trẽn khi mt hôm tôi tn mt nhìn thy m trong tay một người đàn ông lạ mt,
tr hơn mẹ nhiu lắm. Tôi đng sng s, sây sm mt mày. M tôi đó sao! Có đứa con
nào trên đời này nhn lm m rut ca mình không? Nht là chiếc áo rc r m mc khi
ra khi nhà sáng nay. Tôi bám chặt tay vào hành lang, nhưng vẫn không gượng ni, ngi
bt xuống đất. Tôi cn môi, git tóc, cào tay. Vô ích. S thc vn là s thc. Môi tôi bt
máu, nước mt ràn ra, và bt khóc hu hu giữa hàng người tp np đi qua. Vài người
dng li ái ngi hỏi thăm. Tôi cố gắng đứng dy chạy như điên cuồng.
V nhà, tôi lao vào lòng b khóc tm tc. Tôi khóc cho tôi, cho b. B hi chuyn gì. Tôi
nói "B ơi, con thấy m, m ...", khôngm nói câu kế tiếp.
M v. Bà kêu tôi vào cho cái áo. Cái áo mà tôi rt thích và tng nói m mua cho my
tuần trước. Tôi tr li, nói "Con không thèm", và chy vào phòng trước s ngc nhiên ca
bà. Tôi vn còn đủ bình tĩnh. Đúng ra tôi muốn gào lên rng "Có phi cái áo này hn mua
cho m shopping X không? Tôi đâu cần đồ ca thng khn kiếp đó!"
Tôi k cho ch Ánh nghe. Ch không tin. Ch bao gi cũng về phe m. Không khí trong
nhà tht khó thở. Trước kia còn có tôi du di gia, nay tôi đứng hn vi b thành hai phe
rõ rt. Nhà chbốn người mà như địa ngc.
Giữa lúc đó, ch Ánh li tung qu bom th hai. Ch xin b m đưc kết hôn. Người ch
chn không phải anh Hoàng. Là Thân, người giàu nht trong s những người theo đuổi.
M tôi đồng ý ngay tc khc. B tôi ch th động. Hình như ông không còn ý chí gì để
quyết định na. Nhng ngày qua ông sng mt cách chịu đựng, có l vì tụi tôi hơn là cho
chính ông. Đa nào lập gia đình sm tốt cho đứa đó.
Bui ti, tôi qua phòng ch Ánh. Câu chuyn xoay quanh quyết đnh bt ng ca ch. Khá
lâu, t ngày v m tôi đổ v, hai ch em mi có dp gn gũi m sự.
Tôi hi:
-Ti sao ch vi vã vy?
Ch Ánh nói:
- Tao không th chu ni không khí trong nhà này na rồi. Đi cho khuất mt.
Câu tr li ca ch làm tôi ngc nhiên. D dàng như vậy sao?
-Nhưng còn anh Hoàng? Tôi hi tiếp.
-Thì ... anh y cũng sẽ quên tao, s có ngưi khác. Gia tao và anh ấy chưa có gì cơ mà.
-- Em hi tht, vy gia anh Hoàng và anh Thân, ch yêu ai hơn?
Ch Ánh suy nghĩ một chút, và tr li:
- Đúng ra, tao "mến" anh Hoàngn.
Tôi tròn xoe mt, than:
- Vy mà ch nhn li anh Thân!
- Tuyết à, mi cũng lớn rồi, nhưng chưa đ lớn để hiểu đâu. Không phải yêu ai là ly
người đó. Anh Hoàng và tao không hp. Anh y hin quá. Ly tao nh s kh.
-Ti sao?
-Ch Ánh tắt dèn và bước lại giường ng, nói:
-Ti vì ... tao ging m.
Tôi bước ra, đầu óc quay cung vì nhng li khó hiu ca ch; phi mt thi gian lâu sau
mi thm thía.
Đám cưới ch Ánh diễn ra đúng như dự định. Cưới và hi cùng lúc ch trong vòng tháng
rưỡi. Nhng ngày gần đám cưới, không khí gia đình tôi ci m hơn, gần như mức bình
thường. B thnh thong nói chuyn vi mẹ. Tôi thương bố tôi quá. Dù sao ông cũng ráng
quên đi mọi chuyện trước ngày vui ca con gái. M cũng vậy, bà nhà thường xuyên
hơn, tíu tít lo đ mi chuyn ch dn cho ch Ánh. Tôi khp khi mng thm. Đám cưới