Ngày xưa sông Đuống
Ngày xưa sông Đuống
Em ơi buồn làm chi
Anh đưa em về sông Đuống
Ngày xưa cát trắng phng lì…
Hoàng Cm
1948
Chp chong ti, chiến s trinh sát Bùi Tn quyết định vượt sông.
Con sông Đuống lng l hin du chy. Anh nhìn dòng sông lưỡng lự: "Đồng chí có th
hy sinh nhưng không được phép đ li du vết" - Sáng nay anh nhn lnh trc tiếp t tiu
đoàn, giọng đồng chí y chẳng đùa cợt tí nào. Chính anh, anh cũng thấy mình đang thực
hin mt nhim v thiêng liêng.
Anh ti b sông, ci hết qun áo, gom gn thành một đống đặt trên b cát ri ny mt
gc ci mc chn lên.
Anh trn truồng, đứng tng ngng. Anh nhìn anh. Anh t thn vi chính mình? Không!
Anh thn với trăng. Anh xoa ngực, xoa bng, theo bàn tay nhìn xung… Anh git mình,
ch có trăng, trăng sáng quá! Trăng ơi, trăng hin du mà cũng thóc mách vô cùng.
Anh tm tm cười rồi bước ra mép nước ngp mình vào lòng sông. Nước sông tháng by
chảy mơn man nghịch ngm trên da tht. Anh bng nh tới Liên. "Liên ơi, giờ này em
đâu? Anh của em s về. Em ơi, trăng sáng như thế này em có đợi anh không?..."
Tn vẫy vùng như một con rái cá, mặt nước gợn lên trăng vỡ ra, tng mnh vàng to tng
vòng, tng vòng trên mặt nước. Anh bơi định v quan sát. Bên kia bquê anh, vùng
tm chiếm, vùng t nguỵ. Đêm im lặng như tờ. Có l chúng nó im lặng để phc kích? Rt
có th khi anh va áp vào b s có hng súng bt ng chĩa thẳng vào mt.
Anh lưỡng l ri ln tng tấc nước thăm dò. Vn im lng. Có l ch ti mình thn hn nát
thn tính. Anh quyết định bơi về phía khóm lau b bên y…
Anh ct nhanh qua các vạt nước ri n mình trong đám lau chờ đợi. Không gian yên ng
quá, chtiếng gi cánh ca nhng con châu chấu đồng, và đâu đó có tiếng róc rách ca
mt mạch nước nh mt tha rung chy gn.
Mt sông gn b nước gợn lăn tăn, thỉnh thong nhng con cá nh li nhảy ré lên đớp
trăng. Anh biết đấy là nhng con cá lòng cò. "Bé như chiếc lá răm mà đến là ghê gm.
Thng chng bé qut xà lai còn con v thì lúc nào bng cũng chửa vượt mt. Bng cha
như thế thì đứa nào nó còn ve vãn mà thng chng c phi cp kè, rõ là ca kh…". Anh
li tm tm cười.
Mải để ý nhng con cá, anh không biết có mt con thuyn nh đang từ mn cui sông,
hướng thng v phía mình. "Chết cha ri! L m nó ngay t lúc vượt sông ri". Có tiếng
gì lách cách. "M kiếp! Có l chúng nó đang lên đn. Thế là hết, hết rồi con ơi?... Tim
anh đập thình thch. Anh nén ch đợi vi hy vng mong manh: con thuyn s vượt qua
khóm lau mà không để ý đến anh. Anh t t hp xuống chui vào đám r lau, r lau rêu
nhớt trùm lên đầu, anh rạch đám rễ ch để thò hai con mt quan sát.
Trên thuyền có hai bóng đen, qua hình chòm râu Tn nhn ra mt ông già chèo thuyn
dưới khoang hình như có một người con gái. H đi đâu khuya khoắt thế này? Nhưng đã
chc gì? Bn gic có th trá hình. Anh định thn ch con thuyn còn cách năm, sáu sải
nước, anh dng phép nghi binh, bt thần đạp mnh bùn vt lên:
- Đứng lại! Đi đâu? Đng la ại… Chúng bay đã b bt!
Va quát anh vừa rung khóm lau rào rào, tay chân đạp nước toán lon. Chiếc đò git
mình chao lạng đi. Ông già run như dẽ, lp cp vi vàng chp tay lạy như tế sao:
- Ly quan ln! Con cắn rơm cắn c ly các quan ln.
Ôi té ra là người ca ta. Rõ tht, suýt na thì răng cắn phải môi, phúc đc may mà không
mang theo tạc đạn. H mng vui thoát chết. Anh bám vào mn thuyn thò c lên mt
nước hi dn dp. Ông già bo "Giặc đã rút v ph cách đây một tháng ri".
- Thế làng Lim còn có gic không? - Anh mun biết tin Liên. Ông già bo:
- Lim gn phủ, chưa yên đâu, chúng vẫn đóng my làng gn phủ, toàn là Tây đen.
Tn nghĩ tới Liên, ti lũ Tây đen đi càn, nhng con hc tinh tinh sng chung y mà gân
ct rã ri. Bt giác anh tut tay khi mn thuyền rơi tõm xung, anh b sặc nước ho sc
sa. Anh vội bám vào bơi chèo định thn hi.
- Thế c ơi, còn ai trên thuyn thế kia?
- Con gái tôi đấy! Đi trốn, tôi đưa cháu đi trn!
- Chúng nó rút v ph ri làm sao còn phi trn?
- Đồng chí ơi, ngày mai chúng nó lại đi càn, người ca mình báo thế. Chúng nó mà v
được thì chết - Ri li bo - L quá, đồng chí lần trước chín bà làng tôi b chúng nó hiếp
đều có cha cả, đồng chí bo có kinh không? May cho b con tôi, phúc đức cho con Chiu
nhà tôi gặp được đồng chí. Ông quay li gi con - Chiu ơi, đây là người của ta, con ra đi.
Kh lắm đồng chí , nó mới mười by tui ch đã nhiu nhn gì. Ra đây thầy gửi con đi
với đồng chí y. Nhanh lên, thy phi v ngay, bn T chúng nó p đến điểm tên thiếu c
hai người thì khn - Ông già dn dò con mt lúc ri lp cp quay mũi thuyền.
- Nhưng c ơi,y có biết bơi không? - Anh hi.
Ông lão không nghe tiếng, ch thấy cô gái khúc khích cười. Cô ci chiếc khăn bụm đầu
ri li xuống đẩy thuyn cho cha.
- Thôi thy v đi, thy cất cái khăn này vào rương ca cái Cht cho con.
Ông già nhìn con lưỡng l dn thêm vài câu ri mái chèo chuch choạc, con đò quay v
phía h ngun. Bóng ông lão m dn, m dn ri tan hẳn vào sương đêm. Cô gái đứng im
lng nhìn theo cha hi lâu ri bng khóc nc lên,
** *
Dưới trăng, dòng sông vng lng, ch còn có hai người. Tình cnh ca Tn tht khó x.
Anh thì không dám đến gn, cô gái thì đứng quay lưng về phía anh không nhúc 7nhích.
Anh trn trung không mt mnh vải che thân, đành phi giu ngp mình trong nước ch
đợi. Không gian im lng quá, ch thnh thong mi có một làn gió u ơ, phảng phất hương
lúa đồng ph xung mt sông.
Lúc sau, cô gái kho kho chân rồi ngượng ngu quay v phía anh. Anh git tht ng
ngàng. Trước mt anh là một gương mặt trái xoan nõn nà trên thân hình đầy đặn ca gái
tơ mới ln. Mt v đẹp toát ra v huyn thoại sương khói như đâu đó t trong c tích hin
ra. Tia mt ca cô chm vào anh làm mt anh nóng ran, còn cô thì hướng vi ra ch khác.
Lúc sau cô li kho chân ri cúi xung v bn ln, tay cô vt vớt nước té vu vơ.
Không th dnh dàng mãi như thế này được, anh gic rt tht thà:
- Đi được ri ch?
Cô gái vn không nói gì làm anh càng thêm ngượng. Anh t ra mình: nói thô thin quá,
thế mà cũng gọi là đã học qua Cao đẳng Thành chung, hay là chiến tranh súng đạn đã làm
mình tr nên cc cn thô thiển đi rồi? Trăng đẹp như thế này. Thôi được, hết chiến tranh
mình s viết li cnh này và cô y s đọc, s hiu cho mình. Có khi mình tr thành nhà
văn cũng nên.
Như đã tho thun ngm, cô gái t t bước dn ra ch nước sâu. Anh cũng bơi nhích dần
ra, rồi hai người bắt đầu vượt sông. Mình cô tròn lẳn,bơi giỏi như một con rắn nước.
Còn anh, anh c gi mt khong cách bí mật và định đến gia dòng anh s bơi vượt lên
thật nhanh để ly qun áo mặc vào trước. Mt sông lng l, thnh thong mi có tiếng lóc
róc kho nước. Có l anh cn nói một điều gì đ phá đi sự im lặng nng ngùng. Anh
đánh tiếng:
- Em tên là Chiu à?
Im lng.
- Hay nh?
Cô vn nín lặng, anh ngượng quá lèo thêm: "Có phải như thế không nào?".
- Chng gii bằng đồng chí b đội đâu - Ging cô nhanh nhanh rt hot. Thì ra cô cũng
chng ít li gì. Cô hi luôn: Thế, đồng chí b đội bây gi cp gì?
Anh nghĩ tới b qun áo bên b kia. Đang trần trung tri thi li thếy còn cp vi bc
cái kh gió. Anh cười tm tm ging d đùa "bơi trong nước thì anh chng có cp bc
đâu, về khoản bơi anh chỉ đáng là cần v ca Chiu thôi". Câu nói vô tình to ra s khích
l bt ng, cô liến láu:
- Được nhé! Được nhé, em s đuổi kp anh cho mà xem.
Anh ht hong vội vàng tăng tốc. Anh cũng là dân sông nước,làm sao kịp được. Nước
gia dòng chy mnh gp sức người, cun lên rào rào. Không mun b li cô quá xa, anh
quay đầu li ch. Bng anh git thót mình. Ơ hay! Chiu đâu rồi? Anh vi vàng gi:
- Chiu ơi, Chiu ơi, Chi… i… i… iu…!
Anh không biết cô b chuột rút,đang chới vi gia dòng kêu cu cu:
- Cứu! Cư u… em…!
Anh tc tc quay ngot li, tay quạt nước vun vút, không biết bng cách nào mà trong
chp mắt anh đã nắm được tóc cô. Nước gia dòng chy quá mạnh. Anh đẩy ngược cô
lên, nước đy bt li. Cô bu cht vào mt anh, anh b níu dúi xuống, nước táp rào rào
ngt th. Anh c g tay cô ra. Cô đang hoảng lon cung cung, tay quu quào bu víu
hú ho. Tay cô qu đúng chỗ khác bit gii tính sm sét của anh. Cô đã nhn ra, ôi khng
khiếp, cô đạp mnh anh ra, vùng chy. Anh c gi cht nm tóc, cô giãy đạp kêu thét
trong nước:
- Bỏ… ơ , … ra… c c… ú b… ra!
- Đừng! Đư ừng. Chiu, Chiu ơi! chết mt.
Cô cào, cô đp, cô cn. Cô vùng mnh, m tóc đứt trong tay anh.
Anh nhào theo dòng nước chy xiết nhưng không còn kp na…
*
* *