Ngc ạ! Tau yêu Mi
Mùi hoa sữa phảng phất đâu đây. từng cơn gió nhẹ cuối mùa thu cthổi xen
vào những cành lá làm cho nhng bầu hoa sữa già nua c thế rơi nhè nhẹ
xuống mặt đường! 3 năm trôi qua của quảng đời sinh viên cũng là 3 mùa thu
hoa sữa rơi,3 mùa thu tôi đèo em sau chiếc xe đạp dạo mát qua nhũng
khúc đường đầy hoa sữa.
Dừng xemột con đường không tên,dưới góc cây hoa sữa,cạnh bên đó là tiếng hát
của biển đang du dương ng vỗ! chút khoảng lặng của thành phnhư bao trùm
lên những suy nghĩ non trẻ đan vào nhau trong tâm trí tôi.
- Biết nói gì với em y giờ? Sắp chia tay rồi còn gì! ch còn i tháng nữa là đâu
gặp nhau nữa đâu? khi chưa đến một tháng y chứ!
Tôi đang đứng im với những mhỗn tạp khó nói đã chun bị sẵn bấy lâu trong
đầu,thì em nhnhàng cúi xuống và nhặt cánh hoa sữa vàng tdưới đất lên mà
ngám nghía! ri cố tình đưa lên mũi mà hít một hơi thật dài.
- Whoa! vẫn thơm nhỉ!
Em kh nhoẻn miệng mà nói nh nhàng.
- Cóc!
Tôi ngấu tay lại và nh vào trán em.
- Ngốc ạ! sao li ly hoa i từ dưới đất lên mà ngửi,l may hít một đống vi khuẩn
vào phi thì sao?
- Ui da! thì người ta là Rùa ngốc mà! sao mi đánh tau? không ci với mi nữa.
Em hn nhiên tr li rồi đột ngột đổi hướng 365o. bĩu môi lên nhăn nhó t
mặt dỗi hờn tôi như một đứa trẻ con.
- Này! rùa ngốc. Tau muốn i với mi một chuyện,nghe không?
Tôi hi em và kéo con tim của mình o điểm tựa cùng với những u nói đã
được lên kế hoạch sẵn. Để nhm cân bằng trạng thái khỏi phải hồi hộp c tỏ tình
trăm năm vi em. Thế nhưng con tim cvậy mà đi lệch với sự điều khin ca m
thức,cđập liên hồi rồi thở mạnh hơn lúc đu,miệng lần này thì lắp bắp không
nói được câu gì cả.
- Sao vụng về vậy! bình thường hùng hùng hthế mà! một mình mày có th
đánh tay đôi vi 2 thằng to con ấy chứ! sao li yếu đuối trước một đứa con gái thế
này.
Tôi t nguyền ra cho cái tính chết nhát không đáng của mình t
- Nói đi. Có chuyện gì ah?
Em búng bịu đôi môi nhỏ xíu ca mình lên hỏi tôi! đôi tròn quay vi cặp
mắt bồ câu lâu lâu liếc nhìn tôi rồi lại loay hoay với cánh hoa sữa ố vàng.
Tôi biết em cũng hồi hộp và vội vàng lắng nghe tôi nói gì lắm chứ. i bèn ly hết
can đảm để i lên vi em rằng…
Đâu đó n gió the lạnh của màn trời đêm tr về khuya thổi qua khiến em giật
mình n lạnh! đi chơi với i mà em chmặc mi chiếc áo mi i tay mng tanh
và bỏ thùng cùng cái quần jean đen lánh.
Thấy môi em từ hồng chuyển sang màu tím sm,tôi vội vàng lấy chiếc áo khoác
màu nâu choàng nh lên vai em. em quay sang nhìn i và cười. .
- Hihihi! cám ơn mi nhé.
Em ththẻ nhìn tôi! rồi quay mặt về hướng biển! i những n ng vỗ rì rào rì
rào vào b cát! em tình lẩm nhm câu thơ ni tiếng của Xuân Quỳnh
Ch thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Ch biển mi biết
Thuyn đi đâu, về đâu
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyn đau rn vỡ
Nếu từ giã thuyn rồi
Biển chỉ còn sóng gió”
Âm thanh của sóng bển như một khúc nhạc vĩ cầm đang kéo dài nhng âm điu trữ
tình, em như một nàng ca sĩ hòa ln vào khúc nhạc y tạo nên một âm thanh êm
dịu.
Tôi cũng đáp li với em bằng giộng trầm m n.
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau
Đôi song ca đang hát giữa khung trời biển lắng,không một khán giả ngồi xem.
không một thứ âm thanh nào lẫn vào c! chỉ tôi và em mà thôi.
Ngốc ạ! Tau yêu Mi
Câu ti vừa đọc kịp dừng lại khi quay sang thấy hai sống mũi em chảy dài hai
dọt máu! em vội vàng lấy tay quệt ngang đi thật nhanh,như che du một sự thật gì
đó trước mắt vi tôi vậy! hình như em không muốn i thấy em phải yếu đuối,em
không mun i phải thương hại em! em không muốn i phải nhìn em bng đôi
mắt cảm thông,lo lắng!