
Người Đàn Bà Ham Thích Hội Hè Sưu Tầm
Người Đàn Bà Ham Thích
Hội Hè
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Ngắn
Website: http://motsach.info
Date: 26-October-2012
Tôi sinh ra trong một thành phố không lớn, ở trung tâm Italia, gần biển. Thành phố của chúng
tôi xấu xí, tuy cổ kính; nhưng mặc dù đã có từ lâu, nó chẳng có giá trị lịch sử hay nghệ thuật
nào, cả những công trình đồ sộ cũng không có. Nhiều thế kỷ qua, nó chẳng có gì đặc biệt,
nhưng gần đây nó được kiến thiết thêm, trở thành khá hiện đại. Ở quảng trường trung tâm là
những dinh thự tuy cổ kính nhưng xấu xí, và nhà thờ -còn lâu mới được coi là một di tích văn
hóa thời cổ- cây cối còi cọc, hình như là loại ngô đồng mọc lên ở đó.
Khu trung tâm này được coi là mê cung của những ngõ ngách ngoằn ngoèo với những ngôi nhà
cỏ đơn sơ; xa hơn nữa, bắt đầu những đại lộ mới, rộng rãi, thẳng tắp, bên lề trồng trúc đào;
những con đường ấy kéo dài tới tận ven thành phố, dọc đường mọc lên những dinh thự đơn
giản.
Ở thành phố chúng tôi có một ngành công nghiệp gì đó liên quan ít nhiều với nông thôn; có
nhiều gia đình khá giả -bác sĩ, luật sư, thương nhân; nền kinh tế của chúng tôi càng phát triển thì
công việc của họ càng thuận lợi.
Bạn tự hỏi, tại sao tôi lại mô tả thành phố của mình nhỉ? Là vì thế này: tôi yêu nó đến mức tuy
đã ra ở riêng và chuyển sang ở Rôma rồi, tôi vẫn phục hồi được bối cảnh quen thuộc và sống lại
cuộc sống trước đây của mình. Chúng tôi dọn đến ở khu phố mới, gồm quảng trường trung tâm
và một vài đường phố chạy tới đó. Nó là bản sao chính xác của quê hương tôi, quanh nó là cả
một sự nhộn nhịp đô thành, nhưng chẳng hề gì, có thể không lưu ý tới chuyện đó.
Quảng trường ở Rôma, nơi chúng tôi đang ở, cũng như ở quảng trường thành phố quê hương
tôi, tất cả những thứ cần thiết đều có: nhà thờ, rạp chiếu bóng, các loại cửa hàng lương thực,
thực phẩm, dụng cụ gia đình, quần áo may sẵn, văn phòng phẩm và sách, cả cột xăng tự động
và cả “siêu thị” nữa.
Chúng tôi ở gần quảng trường, trên tầng sáu một ngôi nhà nhiều tầng -cả đường phố đều xây
những loại nhà như vậy. May mắn cho tôi: tình cờ mới vỡ lẽ là trong ngôi nhà chúng tôi, có một
bà góa đồng hương với tôi. Chúng tôi làm quen với nhau, bà giới thiệu tôi với các bạn đồng
hương khác sống quanh đó. Đối với tôi, điều đó rất quan trọng, vì tôi nói đặc sệt giọng địa
phương và sự tiếp xúc với những người phát âm giống như mình gây cho tôi ấn tượng là tôi chưa
Trang 1/4 http://motsach.info