
Một người lính Mỹ, phục vụ trong thế chiến II, vừa trở về sau nhiều tuần chiến đấu
ác liệt ở biên giới Ðức. Anh ta được thưởng huân chương, và đang trên tàu đi về
London.
Ðoàn tàu rất đông, vì thế người lính đi suốt dọc toa tầu để tìm một chỗ trống. Chỗ
duy nhất chưa có người ngồi sát ngay một quý bà trung niên ăn vận diêm dúa và
đang được con chó của bà ta sử dụng.
Người lính mệt mỏi hỏi, "Thưa bà, tôi có thể ngồi chỗ đó được không?"
Người phụ nữ Anh nhìn người lính, khịt khịt mũi nói, "Người Mỹ các anh. Anh
đúng thuộc loại người thô lỗ. Anh không thấy là con chó nhỏ Fifi của tôi đang ngồi
à?”
Người lính bước đi, cố gắng tìm chỗ để nghỉ, nhưng sau khi đi đến cuối đoàn tàu
lại phải quay lại đứng trước người phụ nữ với con chó. Một lần nữa, anh ta yêu
cầu, "Hãy làm ơn, thưa bà. Tôi có thể ngồi ở đây được không? Tôi đang rất mệt
mỏi."
Người phụ nữ Anh nhăn mũi lại, khịt khịt, "Người Mỹ các anh. Anh không những
là thô lỗ, mà còn kiêu ngạo nữa. Nghĩ mà xem!"
Người lính không nói gì. Anh ta cúi người, tóm lấy con chó, quẳng nó qua cửa sổ
toa tàu rồi ngồi xuống ghế.