NGƯỜI YÊU LÝ TƯỞNG
phê sweet time một chiều cuối đông lnh. Anh vẫn ngồi ở chiếc bàn bên
cạnh khung cửa kính rộng lớn nhìn xuống con đường bên dưới. Những tầng
mây xám xịt cứ nặng nề trôi trên bu trời, đối nghịch với dòng người hối
h bên dưới, càng làm anh cm thấy thời gian chờ đợi của mình như được
kéo dài đến vô tận. Liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ kiểu cổ với quả lắc sáng
lng đặt ở trên bức tường sơn màu tím nhạt, anh thở dài. Ngày nào cũng
vậy, muộn đúng ba mươi phút nàng mới chịu hiện hình.
Với tay lục tìm tờ tạp chí mới nhất trên kệ báo gần đấy, anh thờ ơ lật giở
từng trang. Lật giở để giết thời gian vậy thôi, chứ anh cũng chẳng bao giờ
đọc my thể loại tạp cmàu mè này.
Đến khi những trang cuối cùng của tạp chí cũng đến, đập vào mắt anh là một
hàng tít cực kì n tượng. Cái tít thu hút anh ngay từ phút đầu tiên. Nói ra thì
ngượng chết mất, vì ai cũng sẽ nghĩ anh có vấn đề mới bị thu hút bởi
nhưng vì bn thân anh cũng đang muốn hiểu tâm trạng của mình nên mi
chú ý. Chỉ có vậy thôi, tin hay không tùy bn nhé!
Cái tít có nội dung đại loại như sau: Trong mắt người yêu, các chòm sao s
như thế nào? Đấy, đã bảo là ai cũng sẽ trố mắt nhìn anh cơ mà, nhưng thôi,
anh kệ.
Ngón tay anh lướt trên mặt giấy láng o đầy màu sắc rồi dừng hẳn tại cái ô
cuối cùng trong hàng loạt những cái ô nhỏ được chia đều.
Song Ngư.
Người yêu của anh cung Song Ngư mà. Cái cung nằm chót bảng, có hình hai
chú cá trên nền màu xanh tím.
Tại sao anh biết cung của cô ấy hả?
Bình thường thôi, nếu ngày nào bn cũng bị cô ấy lèo nhèo bên tai sau khi
đọc những bài trắc nghiệm hay mật ngữ chòm sao thì ắt hẳn bạn sẽ thuộc
lòng. Anh dán mắt vào những con chữ nhỏ rí, in nghiêng màu xanh nước
biển. Qua mỗi dòng là sắc mặt anh lại thay đổi một tí chút, cuối cùng lại
bỉu môi vứt toẹt tờ tạp chí sang một bên.
Cái gì mà trong mắt người yêu của bạn bạn là một người ngọt ngào, dịu
dàng và biết cách chăm sóc. Lãng mạn, đầy cảm xúc, yêu hết mình…. Vy
tại sao anh chẳng cảm thấy tâm trạng của mình cm nhận được những thứ ấy
nhỉ! Hừm!
Ơ! Anh bữa nay cũng xem mấy cái này hả?” Cuối cùng nàng cũng đã đến
và báo hiệu cho anh bằng cú ném ba vào chiếc ghế bên trong cùng mt
cách ngoạn mục. Nàng ngồi vào ghế, kéo tờ tạp chí anh vừa dẹp sang một
bên đến trước mt, sau 2 phút chăm chú, nàng bật cười khanh khách. “Anh
có thy em như vậy không?”
Có chút chút.”
Xạo sự, láo toét….”ng lườm anh một cái bén ngót ri lại tiếp tục cười
không ngng. “Ôi dào! Khảo sát số đông ý mà, chắc em là ngoi lệ.”
Sao hôm nay đến trễ vậy? Lần nào em cũng trễ.” Anh lên ging trách móc.
Ngày nào nàng cũng đến trễ, ngày nào anh cũng cằn nhằn hỏi lý do nhưng
rồi chẳng bao giờ khắc phục được và lý do của nàng thì có ti hàng tm,
hàng ngàn.
Haiz, emmuốn đâu…. Tại nhỏ Giang nó thất tình thế nào mà uống đến
mm oặt nên người ta kêu em đến nhận xác nó đấy chứ!”
Uống vào cái giờ này sao?” Anh trn mắt nhìn nàng với vẻ có đánh chết
anh cũng không tin. Bốn giờ chiều, cái giờ đẹp thế y, có đứa ngẫn nào lại
đi uống rượu bia cơ chứ?
! …. Chứ thất tình nó cũng chọn giờ à?” Nàng lại trừng mắt khó chịu. Có
trời mi biết anh sợ nàng trừng mắt đến thế nào. Đôi mắt hai , to tròn màu
hung đậm y mỗi lần giận lên đáng sợ không thể tả….
Thế Giang sao rồi?” Anh cười gilả, khuấy khuấy ly sâm dứa cô phục vụ
vừa bưng ra rồi đặt trước mặt nàng.
Tất nhiên là em cho nó một trận, vứt xác lên taxi rồi để người ta chở đi
đâu thì chở. Cái thứ con gái dại không thể tả,gì mà phi uống rượu chứ,
cứ cho thằng đó một trận là xong.” Nàng cao giọng, lời nói hùng hổ cứ như
là ng đã từng làm như thế thật. Anh nhìn nàng uống nước với vẻ tỉnh rụi
mà chợt thấy lành lạnh nơi sống lưng. Có bao giờ anh trở thành nhân vật
nam chính ấy không nhỉ?
***
Nàng 21 tuổi, vẫn còn là cô sinh viên đại học năm cuối. Cái tuổi mà so với
anh, một người đã có công ăn việc làm n định và đang trên đà phát triển
mạnh m thì vn còn con nít lắm. Anh hơn nàng đến 8 tuổi nên bn bè cùng
công ty m xít bảo anh tốt số thật. người yêu vừa nhỏ tuổi, vừa dễ
thương lại là con gái Song Ngư tình cm bậc nhất. Anh cũng chỉ biết
cười khì rồi lảng sang việc khác. Đèn nhà ai nấy rạng, chuyện nhà ai nấy
biết, chỉ có anh là biết nàng ‘hiền lành’ đến thế nào mà ti.
***
Ngày anh gặp nàng là ngày anh bị ấn tượng bởi một cô gái tóc buộc đuôi
ngựa, mặc một chiếc áo pull màu trắng có hình Doraemon to uỳnh phía
trước cùng với chiếc quần jean hơi bạc màu. Cuộc gặp ấy chẳng lãng mạn
như bao cuộc gặp gỡ tình c khác, chẳng là tiếng sét ái tình bất ngờ đánh
trúng anh. Mà tt cả chỉ là một pha chớp nhoáng khi nàng cgắng tẩn cho
tên biến thái đã ‘lỡ’ tay quệt trúng nàng một cách cố ý, một trận và vô tình
ném chiếc ba lô đang đeo trên vai để nhờ anh giữ hộ. Anh thật kng thể
hiểu, tại sao nàng lại tin tưởng anh đến thế trong khi anh chỉ vô tình đi ngang
qua con hm đó mà thôi. Mãi sau này nàng chỉ cười cười và bảo:
Nhìn mt anh em thấy không có khả năng.”
Khnăng gì?”
Chạy thoát.”
…”
Vậy đấy, chính xác là cái ba lô giáng trúng anh và anh yêu nàng từ đó. Nàng
không có gì vượt trội hơn so với những cô gái anh từng quen nhưng lại là cô
gái duy nhất có thể khiến anh làm những việc mà trước đây anh từng vỗ
ngực tuyên bvới đám bạn rng: “Đừng có ngày bố nghe lời gái nhá!
Và bạn anh đã mơ được tới ngày ấy thật.
Nàng khá đơn giản và dthương với mái tóc đen dài bao giờ cũng buộc cao
lúc lắc phía sau trông rất nghịch ngợm. Nàng có khuôn mặt tròn và đặt biệt
đôi mt màu hung đậm rất lạ, vừa đẹp vừa đem lại cho nàng khí thế áp đảo.
Nàng là điển hình của những i mạnh mẽ, tuy nàng chẳng có đai võ nào
cho ra hồn nhưng vẫn khiến anh sợ một phép. Nàng là vậy đấy, có ai chứng
minh giúp anh tại sao nàng lại khác xa những cô i Song Ngư anh từng biết
và được nghe miêu thay không?
***
Ngày chủ nhật đẹp trời của anh và ng diễn ra nhẹ nhàng như vậy thôi, vẫn
là cà phê Sweet time, vẫn là những câu chuyện phiếm, vẫn là nhng tràng
cười khanh khách lanh lảnh tnàng. Nàng rất hay cười, cười cũng rất thật
khiến anh trong vô thức cũng ngoác miệng cười theo. Chỉ có như vậy nhưng
anh ca bao giờ thấy hạnh phúc của mình ngừng tăng theo cấp số nhân. Có
l yêu là như thế…
Nhưng rồi những ngày nhàn tản cùng nàng cũng chẳng kéo dài lâu, nàng
loay hoay vi việc đăng ký thực tập để chuẩn bị tốt nghiệp. Thỉnh thoảng chỉ
có thể có vài cuộc gặp mặt sơ sịa. Lúc ấy, nàng lại được dịp nhăn nhó, kể l
thm clà ngồi vạch ra một cái kế hoạch trả thù ông thy hướng dẫn của
mình, trong tưởng tượng. Anh chỉ biết ngồi nhìn nàng và cười nhẹ. Nàng của
anh, người yêu của anh trẻ con kinh khủng.
Những cú điện thoại thay dần cho những cuộc gặp mặt, cà phê cà khịa, anh
bắt đầu tấn công công việc, nàng bắt đầu con đường tìm kiếm tấm bằng hứa
hẹn của mình. Lâu dn, ít gặp nhau….
Anh cứ vẫn nghĩ, anh sẽ tạm sng một cuộc sống yên lặng, bình yên trong
lúc chờ nàng vi tay đón lấy chiếc chìa khóa tương lại đang dần hiện ra
trước mắt. Anh nghĩ vậy, và có lẽ ông trời chỉ cho phép anh được nghĩ.
Linh ơng trở về. Vào một ngày đầu năm mi, mối tình đầu của anh quay
li sau bốn năm biệt tích.
***
Anh sững sờ nhìn Linh Hương thoải mái ngồi trong phòng khách nhà mình,
cô cúi người lôi ra một đống đồ được bọc gói cẩn thận đặt lên bàn. Cô vừa
đưa ra, vừa cười nói vui vẻ với mẹ anh, bên cạnh, m anh cũng cười nhìn cô
với ánh mắt lấp lánh. Linh Hương, người con gái từng để lại cho anh một vết
thương lớn để sải cánh bay theo tiếng gọi của danh vọng, thành đạt đã quay
trở về. Nhìn thấy anh cô lao đến ôm chầm và cười tít mắt.
Em nhớ anh, cuối cùng cũng được gặp lại anh rồi.
***
Anh chăm chăm nhìn vào khuôn mặt được trang điểm tinh tế đang cúi đầu
nêm món canh sôi sùng sục trên bếp vi mẹ anh. Mẹ anh hết lời khen cô
đảm đang ri lại liếc anh với vẻ hài lòng thỏa mãn mặc cho anh ra sức lắc
đầu phủ nhận. Đúng rồi! Đã qlâu nên anh quên mất Linh Hương vốn là
một cô gái đầy sức hút.
Linh ơng có đmọi tiêu chuẩn của một cô nàng lý tưởng cần có. Khuôn