Nhng bông hoa ti-gôn
“Tng mt người bn thân”
Tôi và Như Anh quen nhau cũng rt lâu ri. Mười bn năm. K t khi hai đứa còn
hc mu giáo. Vì thế tôi rt hiu Như Anh và ngược li Như Anh cũng rt hiu
tôi.
*
Tôi còn nh khi mi chuyn v trường mu giáo mi, đúng vi bn năng ca mt
đứa con nít tôi đã khóc rt nhiu. Mc cho các cô có d dành, tôi vn khóc và đòi
m, dù biết m đã đi rt xa ri (đúng kiu "ăn v" ca đứa em tôi bây gi).
Nhưng cui cùng sau bao s c gng ca các cô, tôi cũng nghín. Bi l, nước mt
ca mt thng con trai không có nhiu và tôi cũng không mun các cô phi mt
mi vi tôi (còn nhiu đứa khác cũng cn chăm sóc, đứa nào cũng như tôi
thì "lon"). V li tr con thì tr con tht, nhưng không phi cái gì đòi hi cũng
được đáp ng. Thế nên, có đứa nào ng ngn mi c ngh khóc mãi. Tôi li thi
mt mình ra khu vui chơi. Và đây tôi đã gp Như Anh.
Ban đầu tôi ngơ đi vì ch quen biết. Ngi vào cái ghế đá gn đó, tôi đưa mt nhìn
xung quanh ngôi trường rng ln. Bng Như Anh ngi xung, thm trí là rt gn
tôi nhưng tôi cũng không my chú ý. Cho đến lúc cô bn ly trong túi ra hai cái
ko mút, ri đưa cho tôi mt cái.
-Cho bn!
Tôi đưa mt nhìn, lưỡng l.
-Cm đi Như Anh cho bn mà! - Cô bn cười - M mua cho t đấy.
Tôi đưa tay cm ly cái ko. Hai chúng tôi cùng bóc ko và mút ngon lành. Tôi vn
im lng, còn Như Anh vn c bt chuyn vi tôi. Không phi tôi làm kiêu, mà ti
tôi rt rè, cũng ch biết phi nói gì. Đến khi hai cái ko ch còn li là hai cái que,
Như Anh đứng dy, cô bn nm ly tay tôi ri kéo tôi đứng dy cùng."Ra kia tìm
cđi." Cô bn va nói va kéo tôi đi. Tôi đi theo, và đó là ln đầu tiên tôi chu
đi cùng mt người xa l, ng đã quen t lâu.
*
Tôi tưởng mình ch hc cùng Như Anh mu giáo. Nào ng, lên cp mt chúng
tôi vn chung trường, ri chung lp. Không nhng thế chúng tôi còn chơi vi nhau
rt thân. Như Anh vn như thế, nh nhn, xinh xn, và rt hòa đồng vi mi người.
Còn tôi vn rt rè, nhưng không mm yếu, ch ti tôi ít nói và ngoài Như Anh thì
hiếm khi tôi bt chuyn vi ai. Bi tôi thích ngi đọc truyn tranh (vài quyn Như
Anh cho mượn, còn tôi thường xung thư vin trường). Khác vi tôi Như Anh li
thích chơi trò "người ln" vi my bn cùng lp hơn. Thc ra, cũng không hn là
trò người ln, nhưng nó được người ln hay làm như chơi bán hàng hay chơi trò
gia đình.
Tôi để ý mi ln chơi trò gia đình, Như Anh hay đóng làm m và Như Anh t ra rt
đảm đang. Cô bn rt khéo tay, khi làm được nhiu món ăn ngon (tôi cũng ch biết
có ngon tht không, vì my đứa kia nhn xét như thế, dù là ăn gi v), có vài món
nghe tên là l và nó khiến tôi bt cười. Có ln b Như Anh bt gp, vì cái ti không
chơi mà đứng "cười đểu" thế là tôi b cô bn lườm cho vài phát. Nhng lúc như thế
tôi thường b đi ch khác, vì tôi s ánh mt y. Có ln Như Anh có r tôi chơi
cùng, nhưng tôi t chi. Nếu có chơi tôi cũng
ch biết đóng vai gì. Vai hai đứa con thì đã có thng Minh T c cái Lan sumi
đóng (tôi gi cách điu thế, ch gi nó là su-mô thì nó xé xác tôi dù người nó hơi
tròn). Vai m thì đã có Như Anh đóng. Còn mi vai b thì thng Nam Khánh cũng
tranh mt ri. (Dù tôi rt thích đóng cp vi Như Anh và thích chúng nó gi bng
b).
Nhc đến Nam Khánh tôi mi nh, mi ln chơi trò gia đình thng này có v rt
thích đóng chung vi Như Anh là mt cp. Hình như nó có tình cm vi Như Anh.
Khi chơi đã đành, nhưng đến c chuyn ăn ung cũng thy l. Có "ca ngon" là nó
đều chia cho Như Anh và Như Anh thì li đem chia cho tôi. Hay là Như Anh có
tình cm vi tôi. Tôi đóan, nhưng chc không phi như tôi nghĩ. Ti tôi mơ mng
nhiu, hay ch là nhng tình cm tr con ngô nghê, đến đường đột ri cũng qua đi
vi vàng...
*
Nhng năm cp 2, là khong thi gian ý nghĩa đối vi tôi và Như Anh. Đây cũng
là lúc tôi nhn ra trong tôi có mt th tình cm đặc bit dành cho Như Anh, mà nó
không phi tình bn.. Tôi và Như Anh đi đâu cũng như hình vi bóng. Mi người
gán ghép trêu hai đứa tôi là mt cp. Nhng ln như thế, Như Anh li cười ri ph
nhn "không phi đâu t vi c Hoàng ch là bn thôi”. Tôi im lng, hơi bung khi
Như Anh nói vy. Nếu tôi c Như Anh là mt cp, thì cũng tt, đúng là điu tôi
mong mun. Tôi có tình cm vi Như Anh là tht. Nhưng tht khó để tôi nói ra tt
c nhng gì tôi đang nghĩđang trai qua. Tôi biết, s chng dđể Như Anh
chp nhn và điu đó nó có th phá v c tình bn mà chúng tôi đang có...
Như Anh vì mt lí do nào đấy mà phi đăng kí lp hc thêm toán ngoài trường.
Không đắn đo, tôi cũng chn theo cô bn. Đến lúc tôi chuyn lp Hóa, Như Anh
cũng chuyn theo, mà không hi lí do. Chúng tôi rt hiu và thông cm cho nhau.
Vi tôi như thếđủ.
Tôi cũng hay ch Như Anh đi do, vào nhà sách và đi ăn kem. Dường như, tôi đã
thuc lòng s thích ca Như Anh. Cô bn thích đi do vào bui ti, nht là nhưng
đêm trăng tròn, vì nó có cái gì đó rt thơ mng. Như Anh thích truyn tranh, tiu
thuyết, đôi khi là c sách v thiên văn na... Còn v kem mà Như Anh "kết" nht là
Sô-cô-la hơi đắng nhưng cũng rt ngt ngào vi cô bn.
Tôi nghĩ nhiu v Như Anh, v mi quan h ca chúng tôi. Không biết có phi là
thái quá không, nhưng ít nht nó cũng khiến tôi thy vui. Tôi ch là mt thng bn,
có l Như Anh s nghĩ như vy. Nhưng tôi mun làm được nhiu hơn như thế.
Làm mt ch da tinh thn bt k khi cô bn vui hay bun..Còn nh cách đây hơn
mt năm, khi tôi và Như Anh mi bước vào nhng ngày đầu tiên ca năm hc lp
10, thì gia đình Như Anh có chuyn. B m cô bn hay cãi vã. Có th h s li hôn
nếu không hóa gii được mâu thun. Tôi không phi là người trong cuc nhưng tôi
hiu tâm trng ca Như Anh lúc by gi. Như Anh đã khóc rt nhiu. Và nhng
ln như thế là nhng ln tôi bên Như Anh an i, động viên và cho cô bn mượn
mt b vai...ch đến khi mi chuyn qua đi.
*
Hàng ngày, tôi vn đến đón Như Anh đi hc ri thi thong li r cô bn đi chơi.
Tôi đứng trước ca nhà Như Anh đợi cô bn, nơi có giàn hoa ti-gôn hng du n r
và dp cui thu đầu đông. Tôi thích màu hng y, nó du dàng và đằm thm như
tính cách ca Như Anh vy.
Chúng tôi băng qua mi con đường, nói vi nhau đủ th chuyn.Ch Như Anh sau
lưng mà tôi thy nh tênh, chng có cm giác gì ca s nng n hay mt nhc. Thú
v hơn là vài ln chúng tôi cùng đạp (nó bt ngun t nhng ln đi hc mun, Như
Anh đòi đạp cho nhanh), va đạp va nghêu ngao. Ri Như Anh còn đòi đèo tôi.
Nhưng tôi t chi thng thng.
- Không được để Hoàng đèo cho.