Oan hồn người v tr (Phn 6)
Chng l... Bà già cht nhìn sng vào Thin: Cu có liên quan gì ti h Đoàn
không? Thin ht hong: D không! Cu h Dương. Kỳ l... Bà già ông câu nói
ri im lng. Hình như bà đang suy nghĩ điều gì đó... Hồi lâu, bà cht hi:
- Sao cu biết gia đình bà Hai Phn mà cưới con gái bà y?
- D, do má cháu quen biết. Trước đây nghe nói má cháu có xy.
- Má cu tên gì?
- Dạ... người ta hay gi là bà m.
- Phi Năm Hường không? Nghe hi Thin git mình, bi cái n Hường là n
tc ca m mà lâu lm ri ít nghe ai gi. Anh lúng túng:
Oan h
n ngư
i v
tr
...
- Bà...biết má cháu? Bà già sng st nhìn Thin:
- Chng l cu là... là... Bà không nói hết câu đã đứng vt dậy. Đột ngt hi:
- Cu là con trai của Đoàn Trung? Thiện lắc đầu:
- D không. Cha cháu là Dương Hòa. Sau câu tr li ca Thin, bà già mi bt
căng thng:
- Vy là không phi rồi, nhưng cậu v hi m cu xem bà có biết ông Đoàn
Trung không? Và bà có phải là Năm Hường ngày xưa là con của nghip ch Li
Cần Thơ không? Tuy bớt căng thẳng, nhưng bà c vn không thôi nhìn Thin vi
đôi mt tò tò:
- Sao m cu lại là m Hường? Thin lắc đầu:
- Cháu cũng không biết. Bà già lm bm mt mình:
- Chuyn y không l... Ri có l do đã ngi nhiu, i nhiu nãy gi, nên bà già
nh lắc đầu bo Thin:
- Thôi, cu biết bao nhiêu đó đủ ri. Nếu không phi người ca h Đoàn thìi
khuyên cu không nên tò i miếu đó làm gì. Đã có biết bao nhiêu rc ri
xung quanh nó ri, mà làng này cũng không còn mun xy ra thêm nhng i chết
oan ung na! Thôi, cu v đi. Nói tôi gửi li chia bun vi bà Hai Phn. Bà ta nói
xong thì lng l đi vào nhà trong để li Thin vi nhng thc mc trong ng...
Chôn ct v xong t Thin tr v nhà ngay. Và việc đầu tiên là anh hi ngay m
mình:
- Có phi trước đây má ở Cần Thơ không? Ông ngoại con là nghip ch Li? Tuy
có ngạc nhiên, nhưng mà Năm vẫn nh nhàng đáp:
- Phi. Con hi chi vy?
- Ti lâu nay con ít có dp hi chuyn dòng h mình.
- Cũng bởi ngay t nh con đã xa nhà, sng tn n Pháp, nên đâu có dp nào...
Thin cht hi:
- Sao con phi xa nhà t c con nh xíu vy má? Câu hỏi đó khiến bà m phải
nhìn sng và con trai, ri lát sau bà mi đáp:
- Anh em con thuc dng khó nuôi, cho nên bà má phi gi con cho chú u bên
Pháp nuôi.
- Má nói con khó nuôi là sao? B hi mi sinh ra con bnh hon d lm sao? Bà
m lc đầu:
- Không. Trái li c sinh ra con nng trên ba ký và b bm lm, má tính gi li,
nhưng ba con quyết không cho. Cũng bởi hai anh ch con trước đó đã... Bà ngng
nói, nhưng Thiện đã đột ngt hi:
- Anh ch con có phải đã chết hết ngay t khi mi sinh ra không? Bà Năm nhìn con
ngc nhiên:
- Sao con biết?
- Vậy là đúng phải không? Nhưng sao từ lâu nay con không nghe nói? Nếu con
không nh người ta cho biết thì... Ri bt cht Thin hi:
- Mình tht ra là h ? Bà Năm hốt hong thy:
- Con... con hi đểm gì?
- Nhưng má chưa trả li con. Con có phi tht s h Dương không, hay là... họ
Đoàn? Câu hỏi y đã làm cho bà Năm run lên, biến sc lin:
- Con... con đừng hi! Thin mi người hong lon trong lúc này. Anh run ging
nói:
- Như vậy tht s là h Đoàn rồi. Ri như thân cây đỗ xung, Thin ngã ngi
xuống sàn nhà trước s hong ht của bà Năm:
- Kìa, con làm sao vy Thin? Thin nói như ngườim thn:
- Vậy ra con là người nhà h Đoàn. Cha con là Đoàn Trung chứ đâu phải là Dương
Hòa, phải không má? Bà Năm cũng như chiếc bong bóng hơi:
- Con biết hết ri n gì phi hi má na... Mt s im lng đến khó th... mãi mt
lúc sau Thin mi th dài:
- Con nhn hu qu là phi ri, c sao li bt v con phi chết, h trời! Bà mp
úng:
- Chuyn ngày xưa đó... đã qua ri.. ba con cũng đã chết rồi. Hơn hai mươi năm rồi
còn gì...
- Nhưng rõ ràng là chưa hết. Má có biết Diệu ơng chết là do ai không? Do oan
hồn người con gái tên là Yến V! Va nghe ti cái tên y, bà Năm đã kêu thét lên:
- Sao con biết tên đó? Sao con...
- Chng nhng biết mà còn gp na. Và còn... Anh lng người đi, rồi lát sau òa lên
khóc!m sợ hãi:
- Chuyn đến ni vy con? nghĩ đây là chuyện do ba con làm ngày xưa. Mà
ti ai làm ny chu ch? V li lâu nay đâu có thấy vong hn ca cô y v na
đâu?
- Má có biết hai câu thơ này không: Một thu yêu người ngàn năm không hết nh
- Na tuần trăng mật sut kiếp khó phôi pha... Bà Năm suy sp hn toàn:
- Vy là con hiu hết ri... Bà gc xung ôm mt khóc ròng. Thin du ging:
- Con mun biết nhiều hơn về chuyn nhà mình, má đừng giu con nữa. Bà Năm
khóc mt lúc ri cht ngng lên hi: