YOMEDIA
Sự hối hận muộn màng!
Chia sẻ: Nguyen Ngoc Chau
| Ngày:
| Loại File: PDF
| Số trang:5
97
lượt xem
4
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Lời đầu mình muốn nói đây là câu truyện thật của mình. Mình viết nó nhằm mục đích chia sẻ cũng như để mọi người biết và không đi vào vết xe đổ của mình. Mình không mong các bạn thích nó vì mình cũng không giỏi. Nhưng mình mong các bạn đừng có những ngôn từ khiếm nhã hoặc ném gạch mình là được rồi. Thks Tên fic: Sự hối hận muộn màng! Tên tác giả: newstyle1901 Thể loại: truyện ngắn. Rating: Cho tất cả mọi người. Tin nhắn đến: -Em có người yêu chưa? -Chưa. M hỏi thế...
AMBIENT/
Chủ đề:
Nội dung Text: Sự hối hận muộn màng!
- Sự hối hận muộn màng!
- Lời đầu mình muốn nói đây là câu truyện thật của mình. Mình viết nó nhằm mục
đích chia sẻ cũng như để mọi người biết và không đi vào vết xe đổ của mình. Mình
không mong các bạn thích nó vì mình cũng không giỏi. Nhưng mình mong các bạn
đừng có những ngôn từ khiếm nhã hoặc ném gạch mình là được rồi. Thks .
Tên fic: Sự hối hận muộn màng!
Tên tác giả: newstyle1901
Thể loại: truyện ngắn.
Rating: Cho tất cả mọi người.
Tin nhắn đến:
-Em có người yêu chưa?
-Chưa. M hỏi thế làm gì?
-Làm ny anh nhé
-Hả….
-LÀM NY A NHÉ!!!!!!
-Cái gì cơ?????
-Aiz. Thôi e chuẩn bị đi còn kịp giờ bế giảng. Sắp muộn rồi đấy. Tý nữa mình gặp
nhau sau nhé.
2 đứa học cùng cấp 3 với nhau. Nàng trông như 1 đứa học sinh cấp 2. Thấp bé, nhẹ
cân, tính tình như trẻ con. Anh thì trong lớp không có gì nổi bật. To cao so với
trong lớp. Không, 1m72 nặng 60kg cũng chỉ rơi vào hạng bình thường. Thể thao.
Anh mù tịt với cặp kính 6 đi-ốp. Chỉ duy nhất rằng điểm môn khối A của anh lúc
nào cũng cao nhất lớp. Và thêm 1 cái. THƯỜNG XUYÊN TRÊU CHỌC CÔ VÀO
GIỜ NGHỈ.
A thấy ở cô có điều gì đó thú vị. Và a nhất quyết đòi nhận cô làm em gái mặc dù
cô không chịu. Thế là cô gọi mày tao. Anh gọi anh em.
Ngày đó, anh đơn phương 1 nàng trong lớp. Cô đóng vai trò bạn thân lắng nghe
anh tâm sự. Ở bên cô anh cảm thấy được chia sẻ. Có những sự cảm thông.
- Lúc đó, trong đầu anh chỉ nghĩ: Có thể anh không giàu, có thể anh không giỏi bằng
ai. Nhưng anh tin rằng anh sẽ luôn nâng niu yêu quý người yêu của anh.
Rồi 1 ngày anh chợt nhận ra anh có cảm tình với cô. Cái gương mặt ngốc xít anh
hay trêu ngày nào sao đột nhiên có sức hút lạ kỳ với anh như thế
Anh bối rối. A cảm thấy có lỗi với mối tình đơn phương 3 năm trời của mình. Anh
cảm thấy sợ. Sợ rằng liệu có khi nào 1 lần nữa anh lại đơn phương.
Rồi ngày quyết định cũng đến.
Bế giảng lớp 12.
A gọi cô ra sân bóng rổ. Anh cầm theo 1 quả bóng bay hồng. Màu cô thích nhất.
Cùng với trăm ngàn câu nói chuẩn bị.
Nhưng rốt cục đến lúc cô ra thì mọi lời nói tan biến hết.
Anh lắp bắp nói từng lời:
-Em làm người yêu anh nhé. Anh có thể không phải là người hoàn hảo nhất.
Nhưng anh muốn được ở bên em.
-Có thể có thời gian suy nghĩ được không?
-Em muốn suy nghĩ bao lâu cũng được. A sẽ đợi câu trả lời.
Ngay lập tức a hôn trộm cô 1 cái. Cô tránh. Và vô tình địa chỉ anh gặp là….. mũi.
Cả 2 ngượng ngùng. Anh cũng không biết sao anh lại có thể bạo dạn như thế nữa.
Ra khỏi cổng trường cấp 3. Anh thay đổi. A luôn mặc áo sơ mi. Quần bò đen. Sơ
vin và đi giày da. Dù anh đã chọn những chiếc áo đẹp trẻ trung, cô vẫn bảo anh
mặc thế già so với tuổi, cô không thích nhưng anh muốn mình thật bảnh trong mắt
tất cả mọi người. A muốn mình trở nên hoàn hảo hơn. Anh muốn cả thế giới phải
ghen tị với cô vì có anh.
1 tháng sau cô nhận lời yêu của anh.
Anh như vỡ òa lên vì sung sướng. Anh hạnh phúc.
Nhưng cô vẫn giữ thói quen xưng hô với anh. Chẳng thay đổi gì cả.
Anh nói cô mãi. Cuối cùng cô cũng chấp nhận.
- Và 3 tháng sau ngày bế giảng đó. Anh nhận được câu nói thì thầm: “Em yêu anh”.
Tất cả cảm xúc như vỡ òa. Anh muốn hét lên giữa Hồ tây. Hét cho thỏa cảm xúc.
Nhưng cô ngăn lại. Hoàng hôn hôm đó thật đẹp trong mắt anh.
Nhưng anh và cô lại vốn khắc khẩu với nhau. Anh Nhân Mã. Cô Bảo Bình. Ai
cũng cứng đầu cứng cổ chẳng ai chịu ai. Cãi nhau như cơm bữa. 2 hôm sau lại
lành, cười đùa với nhau vui vẻ.
A vẫn giữ tính cũ. Vẫn hay trêu chọc cô. Mỗi lần như thế cô lại dỗi vì chẳng làm gì
được anh cả.
-Anh xin lỗi em đi…
Và anh lại xin lỗi cô. Có khi 1 hôm đi chơi anh xin lỗi cô chục lần, nhưng anh vẫn
thấy vui. Vui vì có cô bên cạnh.
Hơn 1 năm ở bên cô, anh thấy hạnh phúc. Anh thấy vui. A nói với cô rằng anh
muốn đưa cô về gặp gia đình anh, các bác và bố mẹ. Nhưng cô lại ngại. Cô nhất
quyết không đi.
Cuối cùng thì trong ngày cưới của anh trai anh. Anh cũng đưa cô về gặp mặt gia
đình. Nhưng mọi người đưa ra những lời nói khiến anh đau lòng.
-Lo mà học đi, yêu đương gì..
-Đẹp trai thế này sao lại yêu đứa thế hả cháu.
Gia đình với anh quan trọng. Rất quan trọng. Nhưng anh không muốn những lời
nói kia ảnh hưởng. Cô không xinh đẹp. Đúng. Cô không phải chân dài. Đúng.
Nhưng ở bên cô anh tìm được cảm giác bình yên. Anh thấy hạnh phúc. Và anh
quyết định rằng: A sẽ lên lịch để cô có thể tiếp xúc với mọi người nhiều hơn nữa.
Và rồi mọi người sẽ nhận ra vẻ đẹp bên trong của cô chứ không phải vẻ hào
nhoáng bên ngoài như những cô gái khác.
Ngày chị họ của anh ở bên Pháp về.
Đó là người mà anh yêu quý nhất. Người mà anh muốn cô gặp nhất. Nhưng khi
anh cố gắng sắp xếp lịch hẹn thì lại nhận được ở cô câu trả lời “em không thích”
- Anh chỉ mong cô có thể thân thiện với gia đình anh. Anh coi cô như 1 thành viên
trong gia đình anh. Và đương nhiên chẳng ai muốn nhìn thấy gia đình mình không
hòa thuận.
2 hôm trước đêm Noel. Anh và cô lên trung tâm mua sắm chơi. Dù lúc đó đã
muộn.
A muốn cùng cô đi dạo xung quanh đó để ngắm cây thông dù chỉ 1 chút.
Cô khiến anh có cảm giác cô chỉ muốn nhanh chóng về nhà. Lúc thông báo sắp
đóng cửa. Cô kéo ngay anh về mặc dù người mua hàng vẫn còn nhiều.
Đằng nào cũng phải đi nửa vòng nữa mới tới cầu thang cuốn để xuống lấy xe.
Nhưng cô khiến anh có cảm giác cụt hứng. A tức tối bỏ về. Và với bản tính Bảo
Bình, cô cũng không chịu kém cạnh anh. Cả 2 người không nói với nhau lời nào
cho tới lúc về.
Trong lúc bực bội vì có quá nhiều chuyện. Anh đã nói lời chia tay với cô.
Cô lặng lẽ không nói lời nào chặn fb. Để invi yh với anh.
Tất cả điều anh muốn chỉ là ở bên cạnh cô trong những ngày đặc biệt. Được thấy
cô vui vẻ trò chuyện với người thân gia đình anh.
Liệu phải chăng đó là 1 yêu cầu quá đáng?
Anh không cần biết câu trả lời nhưng có 1 điều anh biết.
Thiếu cô cuộc sống của anh quá tẻ nhạt và buồn chán.
Anh thực sự buồn. A muốn 1 lần nữa có cô bên cạnh. Nhưng có lẽ với 1 Nhân Mã
như anh thì không thể nào mang đến hạnh phúc trọn vẹn cho cô – 1 Bảo Bình
ngang bướng.
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
ERROR:connection to 10.20.1.98:9315 failed (errno=111, msg=Connection refused)
ERROR:connection to 10.20.1.98:9315 failed (errno=111, msg=Connection refused)
Đang xử lý...