Tình đầu không nguôi
Chương 1. Thm ha gia đình
Nó sinh ra trong gia đình khá gi, ba là ch tch xã, m mt sm vì tai nn giao
thông. Tuy không phi là tuyt sc giai nhân nhưng nó s hu mt thân hình mnh
mai, nh nhn, mt làn da mn màn vi khuôn mt kh ái và mái tóc buông dài,
thng mượt mà. Nhà nó lúc nào cũng ch có mình nó và bà giúp vic, vì ba thì luôn
bn rn vi công vic xã giao. Nó đã tt nghip trung hc ph thông, nhưng k thi
đại hc va qua li không đậu vào ngôi trường mà nó mơ ước - trường đại hc kiến
trúc và gi nó phi đến trung tâm luyn thi để năm sau thi li. Lúc hc ph thông
nó rt ít bn, nó ch có mi 1 đứa bn thân duy nht mà gi nh bn nó cũng đã
dn lên thành ph để tin cho vic hc, vì vy nó cm thy rt cô đơn.
Bui hc đã kết thúc, nó lê tng bước nng n v nhà. Cht nó nghe tiếng n ào
vng li t ngôi nhà ca nó, nó ngước lên nhìn, thy đám đông đang vây quanh
ngôi nhà ca mình. Nó không hiu chuyn gì đang xãy ra na. Nó vi chy tht
nhanh v nhà. Nó thy my chú công an đang đưa ba nó ra xe, nó s hãi, chy theo
ba, nó gào thét:
- Ba ơi, chuyn gì vy ba? Con s…hu hu hu…
Ba nó quay mt li, c nói vi nó nhng li cui cùng trước khi b lôi lên xe:
- Con đừng s, ba đã nh người lo cho con, ba đi ri s v!
Ri ba nó bước lên xe, chiếc xe chy tht nhanh v phía trước, nó chưa kp hoàn
hn v nhng gì đã xãy ra thì nó cht nghe nhng người hàng xóm vn không ưa
gì ba nó, gi có dp để chưỡi nhà nó:
- Ba mày tham lam quá ri cũng phi có ngày này thôi.
Nó khóc òa, nó không biết nói gì c, nó ch biết khóc mà thôi. Phi ri, ba nó ch
ch tch xã, lương tháng vn không nhiu, nhưng tháng nào ba nó cũng chu cp
cho nó trt nhiu tin, ch cn nó mun gì ba nó s mua cho nó ngay. L ra nó phi
nghĩ đến vic ba nó nhn li l t lâu ri mi phi. Nó quay li nhìn ngôi nhà ca
nó gi đã b niêm phong, nó càng cm thy đau kh hơn khi chính ngôi nhà này, c
gia đình ca nó, lúc m nó còn sng, vn thường quây qun bên nhau. Vy
mà….Bà Mai-người giúp vic nhà nó cũng là dzú nuôi ca nó, cht ct tiếng nói
kh vi nó, làm ct ngang dòng suy nghĩ ca nó:
- Ba con có nói vi dzú, đưa con v nhà dzú tm ít ba, ri s có người đến đưa
con đi.
Nó vâng li dzú và cùng dzú đi v nhà ca bà. Lê bước mãi trên đường, cui cùng
c hai người cùng ngng li trước mt ngôi nhà, nhìn bên ngoài, nó tht nh bé so
vi nhà nó. dzú m ca và bo nó:
- Vào nhà đi con, nhà dzú cht chi lm, con tm, đừng chê nha.
Nó kh lc đầu và tr li dzú:
- Không có đâu dzú, như vy là con biết ơn dzú lm ri.
dzú bo nó ngi chơi để dzú ra ch mua thc ăn v nu cơm cho nó ăn. Nó mun
đi theo dzú để cùng giúp dzú nu ăn, nhưng gi nó không có tâm trng, nó va s
hãi, va mt mõi, nó ch mun nm nhm mt 1 tý. Vã li, ba nó nuông chiu nó
lm, chưa bao gi cho nó đụng ti vic bếp núc, mi th luôn có ** lo cho, nên nó
cũng quen ri. Nó nm xung cái giường nh bé ri thiếp đi 1 lúc, cht có tiếng
động mnh làm nó thc gic, nó nhn ra dzú nó đang nu cơm bếp và vô tình làm
rơi np xoang trên nn nhà. Nó ngi dy và đi vào bếp.
- dzú nu gì đấy?- nó nh nhàng hi.
- À, dzú kho cá và nu canh xà lách son cho con ăn, con thích canh này lm đúng
không nè? -dzú tr li nó.
Nó có cm giác vui vui tr li và chy li ôm dzú:
- dzú hiu con nht!
dzú quay sang nói vi nó, gương mt bun rười rượi:
- Nhà dzú nghèo, dzú cũng không có tin mua thc ăn ngon cho con, dzú ch có th
nu canh sà lách cho con thôi, dzú s nay mai dzú hết tin, không nuôi ni con
Nó rưng rưng nước mt tr li dzú:
- Vy lúc đó con s bán hết n trang trên người con, nếu xài hết ri, con s cùng
dzú đi kiếm sng.
dzú va tém tóc, va tr li nó:
- Theo ba con nói, vài ngày na s có người trên Sài Gòn đến đưa con đi, nhà h
giàu có, h s chăm sóc cho con tht tt. Nếu được vy thì hay quá. Nhưng dzú ch
s h tht ha vi ba con thì con s phi kh. Ti nghip con dzú.
Nó không biết ba nó đang nói ti ai, nhưng trong lòng nó có cm giác lo s, nó s
phi sng cùng người l.
Ăn cơm xong, dzú bo nó đi ng sm vì nó đã quá mt ri, nó vâng li bước lên
giường nm. Nó suy nghĩ, nhng dòng suy nghĩ v cuc đời nó. Nó thy tương lai
đang khép li, nó s ngày mai li bt đầu. Gi trong nó ch toàn là màu đen.
Chương II: Ngôi nhà mơ ước
Sáng nó thc dy tht mun, nó bước ra khi giường khi dzú nó đã làm được bao
nhiêu th, nó nhìn đồng h đã hơn 9h. Và nó vi đi ra mt, để đón chào mt ngày
mi mà nó không biết điu gì s đến vi nó tiếp theo na. Nó đến bên bếp, thy
dzú nó vn còn đang lay hoay vi nhiu vic trong nhà, nó ôm dzú t phía sau
nũng nu như mt đứa tr:
- dzú vt vã quá à, t nay dzú kêu con dy sm để ph dzú làm vic nhà.
Nó ngh v dzú nó, nhà dzú nghèo, phi đi làm cho nhà nó t lúc nó chưa sinh ra,
cho đến bây gi, dzú nó vn chưa có chng con, vì tt c thi gian dzú đã giành
cho gia đình nó và nht là nó. Nó thương dzú nó lm, thương như người m đẻ ca
nó vy.
dzú xoa xoa đầu nó ri cười mm vi nó như mt người m hin:
- Con là tiu thư, con cành ngà lá ngc, dzú không mun con vt v đâu.
Lúc nào cũng vy, hi trước cũng có nhiu ln nó ngõ ý mun giúp dzú làm vic
nhà, nhưng dzú luôn luôn tr li nó câu như thế, dzú cũng coi nó như mt đứa con
gái ca mình-đứa con quyn quí!
Dzú hi nó đói bng chưa ri mang cơm ra cho nó ăn, qu tht t trước ti gi
có bao gi ăn ung kham kh như vy đâu, nó thy khó nut lm, nhưng ri nó c.
Vì nó biết cuc đời nó đã thay đổi, đã bước sang mt giai đon mi ri. Ai bo ba
m, dzú nó c luôn nuông chiu nó, làm gi đây, nó khó mà làm quen được vi
cuc sng gian nan.
Cht có tiếng gi ca ca, dzú chy ra m ca, mt người đàn ông lch lãm độ
chng cũng trc tui ba nó, chào dzú và nhìn vào nhà, thy nó đang ăn cơm ông
cũng gt đầu chào nó. Dzú hi ngay:
- Ông cn tìm ai?
Người đàn ông l mt cm t danh thiếp ra cho dzú yên tâm đồng thi t gii
thiu:
- Tôi là Quí, tng giám đốc công ty thi trang Minh Phong.Tôi là bn thân ca ông
Hùng, ông y đã nh tôi chăm sóc con gái ca ông, nên hôm nay tôi đến để đưa
cháu lên Sài Gòn, vì nhà tôi trên đó.
- A!-nó kim không ni s bt ng khi vt ming kêu lên. - Con nh chú ri, chú
Quí, lâu ri chú không ghé nhà con chơi!
Chú mm cười thân mt tr li nó:
-Lâu ri cháu nh, chú bn quá mà. Chú xin li, khi hôm nay ghé nhà cháu thì mi
vic đã không còn như xưa na.
Nó rưng rưng nước mt nh v quãng ngày mà lâu lm ri nó đã không gp và
dường nhưđã quên mt tiêu. Ngày xưa đó, lúc nó còn bé tí, nó còn nh lúc đó
là thi tiu hc, chú Quí và cô Mai vn hay ti nhà nó chơi. Lúc đó m nó còn
sng, hai gia đình tuy không gn nhà mà c như hàng xóm thân mt. Nó còn
nh, ba nó k, thi chiến tranh, ba nó đã cu mng chú Quí, nên gi chú coi ba nó
như ân nhân. Mt dù nhà chú Sài Gòn, còn nhà nó C Chi, nhưng hu như tun
nào chú Quí cũng đưa v đến chơi. Có khi chú còn đưa c hai người con ca chú
ti na.
Chú Quí biết nó đang bun lm, chú tiến đến gn bên nó, v vai nó và khuyên bo
nó:
- Chú tiếc quá, chú đã không th giúp gì cho ba cháu được c, ba cháu nhn nhiu
tin ca người ta nhiu quá,chú không bo lãnh được, phi ch ngày tuyên án thôi
cháu à. Nhưng chú đã nh môt lut sư gii nht để bào cha cho ba cháu ri, ri
tòa s gim án cho ba cháu đến mc thp nht có th.
Nói đến đó nó khóc òa như đứa tr, nó s hãi quá, ba nó s phi tù. Ri chú nói
tiếp:
- Con v nhà chú nhé, chú s lo lng cho con như con chú, nhà chú không có con
gái, chú quí con lm. Vã li chú và nhà con là ch thân tình mà, con đi cùng chú
còn lo vic hc hành, năm sau thi vào kiến trúc phi không nè?
Nó kh gt đầu, vi đôi mt ướt đẫm, nó nhìn dzú nó như đang mun hi ý kiến.
Dzú như hiu ý nó, dzú nói:
- Con đi vi chú đi, nhà dzú nghèo như vy, con làm sao sng ni.
Ri nó cht nghĩ v hoàn cnh ca dzú, nó nghĩ giđi dzú phi sng mt mình,
dzú cũng già ri, sao tìm được ch làm kiếm tin đây. Nó lc đầu, nói vi dzú:
- Mà dzú ơi, không…con…
dzú ct ngang li nó:
- Con không nghĩ ngi gì na, nay mai dzú s tìm được chân giúp vic nhà nào
đó, đây là ngh ca dzú mà. Dzú không s thân già ca dzú đói, nhưng con vi
dzú là con đói đó.
Chú Quí như hiu hết nhng dòng suy nghĩ ca c nó và dzú, chú ngi dy, móc ví
ra, moi 1 sp tin t trong đó, chú đưa cho dzú:
- Cám ơn ch by lâu nay đã chăm sóc cho cháu Ly và gia đình anh Hùng. Tôi biếu
ch chút tin, để ch an hưởng tui già.
Lúc đầu dzú t chi, nhưng chú Quí thuyết phc dzú bng cách nếu dzú không
nhn thì nó s không yên tâm mà ri xa dzú nên dzú đành nhn s tin đó. Nó biết
s tin đó không ít vì 1 xp tin toàn là t 500.000 VNĐ thì có l s tin đó lên đến
200 triu không ít.
Vào nhà thu xếp mt s th mang theo, qun áo ca nó đã nm nhà cũ b niêm
phong mt ri, nên gi nhng gì nó có ch là nhng quyn sách luyn thi. Ôm hôn
dzú thm thiết, nó nói li chia tay dzú và ha s thường xuyên tr v thăm dzú. Nó
bước lên chiếc xe hơi bóng loáng ca chú Quí để bt đầu mt cuc sng mi. Nó
khóc nc n khi phi ri xa quê hương mà t trước ti gi nó chưa bao gi bước ra
khi vùng đất này, ba nó bn nên cũng chng bao gi dt nó đi chơi xa. Nó nhìn v
phía sau, va nui tiếc, va boăng khoăng, không biết quyết định ra đi ca nó có
đúng không, t trước gi nó chưa bao gi phi sng xa nhà, xa dzú, nó s
Chú Quí trn tĩnh nó bng nhng câu chuyn vui v nhà chú, chú nói nhà chú vui
lm và mi người rt thân thin, vì thế nó cm thy yên tâm phn nào. Đi đường độ
hơn 1h, nó và chú nói chuyn sut trong xe, nó không còn khóc na, nó cm thy
vơi bt ni bun đi phn nào khi nói chuyn vi chú. Chiếc xe dng li ti mt
ngôi nhà qun 3, rng ln như nhà nó nhưng kiến trúc thì đẹp hơn nhà nó rt
nhiu. Vã li đây là Sài Gòn, làm sao ngôi nhà C Chi ca nó sánh bng. Chú m
ca bo nó hãy t nhiên như đang nhà ca chính mình. Chú đưa nó vào nhà, cô
Mai-v chú Quí vi chy ra đón nó. Trông cô tht đẹp vi cái tui ngoài 40, thêm
1 ít phn son làm cô tht lng ly trước mt nó. Cô mm cười vi n cười thân
mt:
- Tri ơi, bé Ly ca cô, lâu quá ri không gp con, nh cô không nè!
Nó cười mm vi cô Mai và tr li:
- D nh , làm sao con quên được cô.
Cô Mai hi gì nó tr li đó, thit ra nó cũng mun m li khen cô tr và xinh đẹp
nhưng nó li không nói. Bng dưng nó tr nên ít nói, trm lng hng, gi nó thy
nó tht ngc nghếch trước nhng li hi thăm, khen ngi ca cô. Nó ch biết nhìn
ngôi nhà vi v mt thích thú, đúng là ngôi nhà mơ ước, còn đẹp hơn c trí tưởng
tượng ca nó.
Chương III: Cuc gp g đáng ghét
đưa nó lên nhà, ch cho nó biết phòng ca nó và ngõ ý giúp nó thu xếp phòng,
nhưng nó nói nó có th t làm. Cô nói:
- Phòng con kế 2 phòng ca 2 thng con trai cô, nếu có gì cn giúp con c nh ti
Ri cô đi xung nhà, nó đưa mt nhìn qua lu 1 ca ngôi nhà, nơi có phòng ca nó.
Kiến trúc ca ngôi nhà tht tuyt vi, chú Quí là ch tch ca mt tp đoàn thi
trang, vì thế nên chc chn nhng người trong ngôi nhà này đều có nhng đôi mt
thm m rt tt. Nó nhìn thy có 1 cây đàn dương cm đặt gn ca bước ra lang
cang. Nó bước li gn cây đàn và nghĩ thm trong đầu: “Chà, nhà này li có người
chơi dương cm na sao, nhng người chơi đàn chc chn là nhng người rt lãng
mn…” Trong lúc suy nghĩ, nó vô tình đặt tay lên cây đàn làm phát ra tiếng. Nó
git bn người định chy vào phòng trn, nhưng t căn phòng phía bên kia, mt
người thanh niên bước vi ra, trng mt nhìn nó vi v khó chu:
- Cô là ai, ai cho phép cô đụng vào cây đàn ca tôi!
Tri, nó có nm mơ không, đây chính là ch nhân ca cây đàn này sao, vy là nó
nghĩ sai ri. Anh ta tuy vi cái v b ngoài đẹp trai, ăn mc sành điu, nhưng anh
ta chng có chút thân thin gì c, tính tình tht khó ưa, khiến nó mun chưỡi li,
nhưng tính nó vn nhút nhát nên nó không dám. Nó ch biết im lng ri vi chy
vào phòng. Anh ta còn nói vng li sau lưng nó:
- Tôi mà biết cô đến gn cây đàn ca tôi, tôi không để yên đâu.
Nó s hãi đóng sm ca li, sao li có người đáng s như vy trong căn nhà này
nh, anh ta chc là con ca chú Quí. Chú y có hai người con trai, người này như
vy, người kia không biết có ging vy không na. Nó nghe tiếng người thanh niên
lúc nãy dưới tng trt, hình như anh ta đang hi ba m ca mình v s có mt ca