Có một đêm giáng sinh trong mưa
Chuyến xe buýt chiu ti ngày l đông nghẹt người, Chiêu phi khó nhc lm mi chen
lên được. Và khi xe ti ch Bến Thành, Chiêu bước xung, hòa vào dòng người lũ lượt đi
trên ph. Thi tiết cuối năm đã chuyn mùa, mt chút i lạnh trong không khí đ làm
lòng người nôn nao. Chiêu đi qua khu phố bán đồ chơi Giáng Sinh cho trẻ em và cô gn
như chóa mắt trước những món đồ chơi đủ kiểu, đủ màu sc. Cui cùng, Chiêu vn ch
biết la mua cho bé Trâm một con búp bê khá đẹp. Con búp bê mt xanh, tóc vàng, mc
áo đầm, c đeo một chiếc vòng màu vàng và khi lên giây cót, búp bê s phát ra mt bn
nhc vui v, rt quen thuc của đêm Giáng Sinh.
Ti lui một lúc trước nhng cửa hàng bán hoa tươi, Chiêu chọn mua thêm mt bó hoa
hng thật đẹp, thật tươi để mang vào bnh vin tng thím Phiến- v chú Trường. Chiêu
không biết người bệnh ước mong điều gì trong đêm Giáng Sinh, nhưng Chiêu ngmột
bó hoa hng s là món quà ý nghĩa, nó tượng trưng cho hnh phúc, một mơ ước vui v,
hoan lc. Hoa hồng đêm Giáng sinh s đem lại hy vng cho thím Phiến. Hy vng bao gi
cũng là một điều cn thiết. đâu và trường hp nào cũng vậy.
Bỗng dưng Chiêu cũng nảy ra ý nghĩ mua tặng cho chú Trường mt món quà gì đó,
nhưng quanh qun mãi mà Chiêu vn không biết mua th để phù hp vi s thích ca
chú. Chiêu chưa tng quà cho một người đàn ông nào, kể c bn trai ca Chiêu. Cui
cùng, Chiêu nh chú Trường hút thuc bng nhng que diêm ch không có bt la,
Chiêu va trông thy mt cửa hàng người ta bày nhng chiếc bt la rất đẹp. Chiêu vào
hi giá và mua mt chiếc bt la kiu nh, xinh xn vi lp v bọc da màu đen. Chiêu đi
ngay ti ch khc tên và khắc vào lưng chiếc bt la mt ch “Chiêu”. Ngày hôm nay,
ngày l Giáng sinh đầu tiên trong đời Chiêu có nhng bn rn và có nhng phút giây
hạnh phúc như thế này khiến Chiêu rất vui. Sau đó, Chiêu đón taxi tới nhà chú Trường.
Đường ph đã lên đèn.
Bé Trâm reo lên khi thy Chiêu ti, nó gọi chú Trưng ri rít:
- B ơi, dì Chiêu ti! Dì Chiêu có mua quà cho con na.
Chú Trường đi ra. Thấy Chiêu, chú nhìn Chiêu đăm đăm khiến Chiêu rất ngượng vì ba
nay Chiêu mc chiếc áo dài mi, chiếc áo màu xanh da tri có nhng cây thông khô màu
trắng in nơi vạt áo, kiu áo rt hp vi mùa Giáng Sinh.
Khi Chiêu bước vào, chú Trường nói:
- Chiêu có chiếc áo đẹp quá!
Chiêu đỏ mặt. Cô đưa món quà cho bé Trâm. Nó ôm ly vi v thích thú. Nhìn bó hoa
hồng trong tay Chiêu, chú Trường hi:
- Mua hoa làm gì nữa đây, cô bé?
- Mang vào bnh vin tng thím ch không phi tặng cho chú đâu- Chiêu ly cái hp nh
gói bng giy màu xinh xn nói tiếp- Còn cái này thì tng chú, nhưng cấm coi bây gi.
Đúng nửa đêm hãy m ra coi và không được cười cháu gì hết nhé!
Bé Trâm ôm chân Chiêu, nó ngước cp mắt đen láy hớn h nhìn Chiêu nói:
- Dì Chiêu ba nay đẹp ác luôn!
Chú Trường cười lớn làm Chiêu càng ngượng. Chiêu m gói giy ly búp bê ra cho
Trâm, hi nó:
- Trâm thích không?
Nó toét miệng cười:
- Ồ, đẹp ghê hn b ơi! Một con búp bê tóc vàng.
- Nó biết hát bài hát mng Giáng Sinh nữa đấy.
Chiêu va nói va lên giây cót và con búp bê va chp mt va hát bài Jinle bells làm bé
Trâm sáng mắt, sung sướng cười hoài. Nó ôm ly búp bê và quay ra vi trò chơi lên giây
cót để nghe bài hát rn rã phát đi phát lại vang c phòng.
Chiêu ngi xung ghế, th ra mt hơi dài:
- Ph bữa nay đông ghê, Chiêu chen chân không lọt.
- Tối nay Chiêu định đi đâu?
- Vào thăm thím rồi đi đâu thì đi.
- Dĩ nhiên, nhưng phải có chương trình gì hay ho ch, không l c chen nhau đi dạo ph,
chú ngán lm! Bây gi chú đề ngh một chương trình như thế này.
Chiêu mỉm cười:
- Chú nói th xem.
- Trước hết đi dạo ph cho bé Trâm xem đ chơi, giờ này tương đối còn thưa người. Khi
thấy đông người mình s chun vào Diamond Plazza xem phim, tan xut phim ti nhà
th Đức Bà xem l và sau đó ra một quán ăn ngoài bờ sông.
Chiêu háy mt:
- Chương trình có v không n rồi chú ơi!
- Sao thế?
- Giáng sinh người ta đi chơi chứ ai chui vào ciné, v li cũng chẳng có phim nào hay
đâu. Chiêu đề ngh một chương trình t do. Tới đâu hay tới đó, mình không b ràng buc
gì c, thế thích hơn!
- Cũng được.
- Vy sa son rồi đi, cháu thấy mình có rt ít thì gi đó chú!
- Chiêu ch chú mt lát.
Chiêu gi bé Trâm li và loay hoay sa soạn cho nó đến khi chú Trường tr ra.
- Xong chưa?
- Xong ri chú.
Bé Trâm khoe:
- Dì Chiêu sa soạn cho con đẹp không b?
- Dĩ nhiên là phải đẹp, dì Chiêu ca là s mt mà.
- B thương dì Chiêu không h b?
C hai không ngTrâm hi một câu như vậy. Chiêu cũng nhận ra nét bi ri trên
khuôn mặt chú Trưng. Chú kh liếc nhìn sang Chiêu. Dĩ nhiên là Chiêu đỏ mặt quay đi
để tránh cái nhìn của chú. Bé Trâm ngơ ngác trưc câu hi ca mình mà ch được ai tr
li. Cuối cùng, chú Trường nm tay bé Trâm bo:
- Thôi mình đi.
Chiêu đi bên cạnh hai b con. Khoảng sân đã dày đặc bóng ti. Cùng vi không khí se
lnh, Chiêu nghe thấy hương thơm của hoa mn ta ngát chung quanh mình.
Lên xe, chú Trường hi:
- Đi đâu bây giờ?
Chiêu mân mê những đóa hoa hồng ôm trong vòng tay nói:
- Vào bnh viện thăm thím trước đã chú.
Chú Trường lái xe ra ngõ và nói:
- Quà ca Chiêu có ý nghĩa lắm, chc Phiến rt vui khi thấy Chiêu vào thăm.
- Chiêu cũng hy vọng thế, nhưng Chiêu vẫn thc mc không biết thím đau gì mà có v
trm trng thế h chú?
Đôi mắt chú Trường ti li mt cách bun bã:
- Mt chng bnh không th cha tr.
- Chú có bun không?
Trường ngẩn người một chút nhưng chàng vội cười:
- Chú không có quyn bun.
T đó, chú Trường gi im lng mãi cho đến khi ti bnh viện. Lúc bước xung xe, chú
Trường nói:
- Phiến nm trên lầu 1, đi ngõ kia.
Chiêu nm tay bé Trâm dắt nó đi theo chú Trường. Đây là lần đầu tiên Chiêu bước vào
mt bnh viện như thế này. Những con đường được tráng nhựa đen bóng và giữ sch s
gần như khôngmột mnh giy vn, ngoi tr đám lá nh li ti vàng úa rng xung t
hàng cây mc dài theo ven đường. Ri rác khắp nơi là những chiếc băng đá, một vài ngn
đèn ở các góc đường soi rõ màu xanh ca nhng bãi c, bóng ca các khóm cây rung
rinh.
Phòng thím Phiến cui dãy hành lang. Chú Trường đẩy nh cánh cửa đi vào. Chiêu và
bé Trâm bước theo. Bà vú cũng đangmặt trong phòng. Phiến nằm trên giường đắp
chăn, vẻ mt bình thản và xanh mướt. Chiêu không ng thím Phiến li có th khác xa hi
gp Đà Lạt đến như vậy. Bây gi người đàn bà đang nằm đó, Chiêu không thể nào ng
rằng chính là người đàn bà mình đã gặp cách đây không lâu. Nụ cười gượng go n trên
môi thím Phiến khi thấy Chiêu bước vào. Bé Trâm nhy lên ngi bên cnh m. Nó nói ri
rít và khoe đã được Chiêu tặng quà, Chiêu đng tn ngn không biết làm gì vi bó hoa
ôm trong tay.
Cui cùng, Chiêu đặt bó hoa trên chiếc bàn nước kê đầu giường, nói nh nh:
- Chiêu tng thím bó hoa hng ngày l Giáng sinh.
Thím Phiến cười, nm bàn tay Chiêu kéo ti gn. Chiêu ái ngi ngi xung chiếc ghế
thấp đặt sát bên giường thím.
Giọng nói người đàn bà yếu t:
- Không ng tối nay Chiêu vào thăm tôi.
- Thím khe nhiu ch?
Cũng chỉ vi mt n cười gượng go n trên môi, người đàn bà chớp mt trong mt s
xúc động nào đó. Chiêu không biết nói gì hơn là ngồi nhìn gương mặt tái nht ca thím
Phiến.
Bé Trâm nói: